Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 201 : Diễn xuất

Ngày đăng: 14:02 19/04/20


Trong phòng ảm đạm ánh đèn dầu vàng nhá nhem chiếu vào cánh cửa, mờ nhạt yếu ớt, chỉ đủ để chiếu rọi bóng của con người ngoài cửa.



Diệp Tử mở cửa, vẻ mặt bình tĩnh, ánh mắt sắc lạnh đứng góc cửa vườn, không nói không rằng, dường như đã bị đổi hồn, cả con người hoàn toàn đã biến đổi.



Từng bước từng bước, những bóng người mặc đồ bó sát đen từ ngoài cái cửa cũng không được gọi là đô con bước vào.



Đôi giày da quân đội màu cỏ đậm là đồng phục duy nhất của nhóm người này.



Hiện ra trước mặt Dương Thần, là 7 người đàn ông, đủ loại thần sắc, tò mò, hưng phấn, nghiền ngẫm, không giống nhau, nhưng có một điểm rất rõ ràng, bọn họ tuyệt đối không phải là những người dễ đối phó.



Đi đầu tiên là một người có nước da trắng trẻo, dáng người cân đối, cái mũi khoằm chim ưng là điểm đặc trưng rõ nhất của anh ta, nếu nói có gì đó đặc biệt, thì đó là ánh mắt của anh ta khiến Dương Thần không làm sao thích được, đó giống như "tất cả đã nắm chắc trong tay", ánh mắt tự tin khiến người khác không biết phải làm gì.



Người đàn ông mũi chim ưng tiến lên phía trước, đưa tay về phía Dương Thần:



- Lần đầu gặp mắt, tôi là Đoạn Nhẫn, Viêm Hoàng Thiết Lữ, tổ trưởng tổ “Long”.



Dương Thần bắt tay gã 1 cách đơn giản:



- Dương Thần, nhân viên nam ban quan hệ xã hội Quốc Tế Ngọc Lôi.



- Sao không nói ra thân phận thật?



Đoạn Nhẫn cười nham hiểm hỏi.



- Thân phận gì?



- Người sáng lập mới của ZERO, người thừa kế chiếc nhẫn của Minh Vương Hardies.



Đoạn Nhẫn thuận mồm nói:



- Không nói đến các thân phận khác, 2 thân phận này, các hạ không thể phủ nhận chứ.



Dương Thần vò đầu:



- Làm nghề nào yêu nghề ấy, bây giờ là nhà đối ngoại, cái kia đều là năm xưa chuyện cũ, nhắc đến làm gì.



- Phải nhắc, không nhắc chũng không thể tiến hành nói chuyện.




- Không sai, tôi trước đó đã uống thuốc giải, tuy rằng chúng tôi biết, loại thuốc này không có một chút tác dụng gì với anh, nhưng họ không như thế, họ cần thuốc giải.



Diệp Tử nói chi tiết.



Bởi vì trước đây, một người của Bát Bộ là Hoa Vũ đã được thấy Dương Thần không bị ảnh hưởng bởi các loại độc tố, nên cơ thể Dương Thần không sợ các nguyên liệu của độc tố, Viêm Hoàng Thiết Lữ đã được biết.



Nghe Diệp Tử nói xong, Dương Thần đã rõ những việc đã phát sinh.



Tất cả, hẳn là tự mình hại mình, vừa lúc tự mình cùng Mạc Thiện Ny có kế hoạch về đây, chính từ lúc đó, đã bị nhóm người của nhóm Long này bày mưu tính kế rồi.



Trên tàu, thông qua Dạ Lang giả dạng Hắc Nê Thu, kết hợp với Diệp Tử diễn xuất "họ Mạc không thể thiếu Diệp Tử", khiến Diệp Tử lấy được lòng tin của Dương Thần và Mạc Thiện Ny.



Vừa vặn thời tiết có mưa, khiến Diệp tử căn bản không cần phải tìm cớ, đã có thể lưu lại nhà của Mạc Thiện Ny, khiến diễn xuất của cô càng trọn vẹn.



Dù sao cũng là thành viên của Long tổ, chẳng phải là đặc công tầm thường, Dương Thần dù có tinh mắt hơn nữa, cũng không thể nào nhận ra sự diễn xuất quá ăn nhập của Diệp Tử, là một gián điệp.



Bát canh nấm vừa rồi, đã trực tiếp khiến cô không bị Dương Thần hoài nghi, thoải mái hại độc.



Nếu như không phải vậy, Dương Thần nhiều năm như vậy, ít nhất bằng bản năng quan sát, đặc công bình thường làm sao có thể đi đến bước này, coi như có thể khiến Mã Quế Phương hôn mê, cũng không thể làm gì Mạc Thiện Ny luôn luôn ở bên cạnh Dương Thần.



Tuy rằng không biết chính xác kế hoạch của Long Tổ là gì, nhưng giờ phút người phụ nữ mình quan tâm với mẹ vợ bị hạ độc, thuốc giải phải thông qua nhóm người kia mới lấy được, dù sao thì cũng phải ngoan ngoãn phối hợp với bọn chúng.



Đương nhiên rồi, tất cả những thứ này đều là ý tưởng của Long Tổ, Dương Thần cũng không cương quyết đi phá hỏng cục diện này, mặc dù hai người phụ nữ bị trúng độc, đối với Dương Thần không phải chuyện khó, nhưng hắn không muốn làm náo loạn người của Viêm Hoàng Thiết Lữ. Xem ra tình hình này, bọn chúng sẽ không hao tâm tổn sức để chụp lấy mình. Nhất định muốn nhận được một vài sự trợ giúp, Dương Thần định nghe ngóng rồi sẽ giải quyết.



Nhìn thấy Dương Thần không nói lời nào, yên lặng trầm tư, Đoạn Nhẫn chỉ nghĩ Dương Thần khoanh tay bó gối, vẻ mặt càng tự đắc, dù sao kế sách này là do y bày ra.



Bất kể là Minh Vương cũng được, kẻ lãnh đạo sau lưng của ZERO cũng chẳng sao, trở về Hoa Hạ, là rồng là sâu, cũng đều phải ngoan ngoãn thôi.



Trong lòng Đoạn Nhẫn cười thầm, còn vẻ mặt vẫn rất bình thản, nói:



- Tôi nghĩ ngài Minh Vương đã hiểu cũng tương đối tình hình trước mắt rồi, vậy, để tôi nói một cách đơn giản, lần này hi vọng ngài Minh Vương có thể ra mặt, giúp chúng tôi hoàn thành nhiệm vụ.



Dương Thần từ từ nhấp cốc rượu nếp, thở dài:



- Nói!