Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 273 : Bán đấu giá

Ngày đăng: 14:03 19/04/20


Hoạt động bán đấu giá từ thiện chẳng qua là việc tiêu một số tiền lớn của những người có tiền.



Ở xã hội này, nếu bạn không có tiền thì bị người ta xem thường, nhưng nếu bạn giàu có thì họ sẽ có lý do để chửi bạn. Bạn keo kiệt chỉ biết nắm chặt tiền mình dùng cũng sẽ bị chửi, quyên góp tiền cũng sẽ bị người khác nói bạn khai hóa đơn khống. Vì vậy nếu giàu có mà không chịu quyên tiền thì sẽ bị chửi, chi bằng đi quyên tiền lại tốt hơn.



Việc bán đấu giá từ thiện của Liễu gia chẳng qua là phô trương danh tiếng. Liễu gia có phòng đấu giá của riêng mình, nói cách khác những đồ vật dùng để bán đấu giá đều là vật quý giá hàng thật giá thật, đáng được mọi người tranh nhau mua.



Cho nên rất nhiều người giàu có có mặt ở đây, tất cả bọn họ đều là vì muốn tìm kiếm một món hàng nào đó từ dạ tiệc lần này.



Theo hướng dẫn của đám phục vụ, các vị khách đi vào trong phòng bên, thà nói là một hội trường lớn khác còn hơn nói là phòng bên.



Chẳng qua là trong hội trường bàn ghế đã được sắp xếp rất ngay ngắn, trên bàn bày biện các loại hoa quả và rượu ủ cùng với các thẻ số đầy màu sắc.



Theo con số ghi trong thiệp mời, Dương Thần và Lâm Nhược Khê ngồi xuống chiếc bàn được chuẩn bị riêng cho hai người.



Thật trùng hợp, chỗ ngồi của hai người ở đằng sau vợ chồng nhà họ Viên, sau khi ngồi xuống, vợ chồng Viên Hòa Vĩ liền quay lại đằng sau, họ nở nụ cười với Dương Thần và Lâm Nhược Khê.



Lâm Nhược Khê không hiểu tại sao Dương Thần lại quen thuộc với người nhà họ Viên đến như vậy, mặc dù lần trước Dương Thần nói có tổ chức sinh nhật cho Viên Dã nhưng Lâm Nhược Khê biết, gia tộc như thế này, quan hệ xã giao của con cái không giống với quan hệ xã giao của cha mẹ, ít nhất là trước khi ở vào vị trí chủ nhà, quen biết với con trai người ta không đồng nghĩa với việc cha mẹ người ta có quan hệ tốt với bạn.



Nghĩ thế nào cũng không cảm thấy Dương Thần có lý do để quen biết với vợ chồng Viên Hòa Vĩ, mặc dù rất tò mò nhưng Lâm Nhược Khê cũng không định đi hỏi Dương Thần.



Dương Thần cố ý nhìn ra xung quanh, thấy chị em nhà họ Thái đang ngồi ở chiếc bàn của dãy đầu tiên, nhưng khiến Thái Ngưng chú ý đến là những người khách nước ngoài, ngồi ở những chiếc bàn đối diện phía sau, đang nói cười vui vẻ, bộ dạng rất thoải mái.



Phòng đấu giá của Liễu gia là công ty chính quy với quy mô lớn, những thứ được lần này được đem ra đấu giá đều không phải là những đồ vật bình thường, sau khi người chủ trì buổi đấu giá mặc chiếc áo đuôi én màu đen bước xuống sàn nhảy thì lập tức bắt đầu bày ra món đồ đầu tiên.



Chiếc đèn Led cực lớn rọi lên trên màn chiếu, bỗng xuất hiện hình ảnh một bộ gốm hoa thời Thanh đang xoay tròn.



Đồ vật này vừa xuất hiện đã khiến không ít người ồ lên kinh ngạc, chắc giá rất cao.



Người chủ trì buổi đấu giá giới thiệu:



Thưa quý khách, món đồ đầu tiên mà hôm nay tập đoàn Liễu Thị muốn đem ra bán đấu giá là một bộ gốm hoa thời Nguyên Thanh. Không ít người ở đây đều là những nhà sưu tầm đồ cổ, cũng không cần tôi nói nhiều về giá trị của món đồ này nữa. Gốm hoa thời Nguyên Thanh là loại gốm thời Thanh còn rất ít trên thế giới, tiêu biểu cho giai ðoạn chuyển từ gốm sứ trõn sang gốm sứ màu của thời Trung Hoa cổ đại. Họa tiết trang trí lộng lẫy, trình độ phức tạp, là vật báu hiếm có trên thế giới.



Bộ đồ cổ này được bảo quản rất cẩn thận, do một người bạn ở nước ngoài tặng, giá khởi điểm là năm triệu nhân dân tệ, bắt đầu ra giá!
Theo thông tin trên mạng Inte, xem ra sự tình bên Macedonia là thật, chỉ là không thể nào nghĩ tới, “chén Thánh” trong truyền thuyết này lại xuất hiện tại buổi bán đấu giá từ thiện lần này.



Gần như cùng lúc đó, Dương Thần cảm nhận được một luồng khí lạnh di chuyển trong hội trường, nó như vực sâu mênh mông, Dương Thần lập tức kết luận được thân phận của đám người da trắng đó.



Chậc chậc!



Đúng là một vụ làm ăn lớn, những người như vậy đều đến...



Dương Thần nhủ thầm.



Anh nói cái gì?



Lâm Nhược Khê nghĩ Dương Thần đang nói chuyện với mình, cô nhíu mày nói.



Dương Thần cười hì hì:



Bà xã yêu quý à, cái ly này thật không tồi chút nào đâu, buổi tối uống một ly rượu nho sẽ giúp em ngủ ngon hơn, da dẻ cũng mịn màng hơn, em mua nó về đi.



Muốn mua thì anh tự đi mà mua, lên giá hai triệu đi, dù sao cũng chẳng quý lắm.



Dương Thần lãnh đạm nói.



Dương Thần bĩu môi, hắn làm gì có tiền.



Lúc này người chủ trì buổi bán đấu giá nói:



Thưa các vị, món đồ này cách đây vài ngày có người đã cung cấp cho chúng tôi và yêu cầu giữ bí mật, đó chính là ly rượu thời Tây Nguyên này đây. Có lịch sử lâu đời, nguồn gốc có chút thần bí là đặc điểm nổi bật của nó, danh tiếng của người đó không thể nào tiết lộ, giá khởi điểm của ly rượu này là hai triệu, nhưng giá trị thực của nó khó mà tính toán được, hy vọng mọi người tận dụng thời cơ…



Không đợi ông ta nói xong, một cô gái ngồi ở phía sau hội trường, với mái tóc màu vàng, mắt xanh, mặc bộ lễ phục màu đỏ, dáng người nóng bỏng, nói tiếng hoa không được lưu loát:



Mười triệu!