Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 333 : Nhẫn Kim Cương!

Ngày đăng: 14:04 19/04/20


Nghe Jane kết luận xong, Dương Thần không biết nên khóc hay nên cười. Hắn đương nhiên biết lời nói của Jane có ý gì. Nếu mình thật sự gặp chuyện không may, chỉ có thể là cơ thể hoàn toàn bị phá hủy. Nhưng từ ý nghĩa nào mà nói, cũng không giống với cả đời này đã chết.



- Rất nghiêm trọng sao?



Dương Thần tối nghĩa hỏi.



Jane gật gật đầu,



- Hiên tại máu trong cơ thể anh, mỗi một dịch thể đều có rất nhiều độc tố chí mạng, có độc tố kim loại nặng, cũng có nguyên tố phóng xạ, còn có rất nhiều hóa chất phức tạp khác. Nguyên tố này bất luận là cái gì đều có thể khiến đa số người tử vong. Đặc biệt nguyên tố phóng xạ, được đánh giá rất thận trọng. Hiện tại trong người anh có nguyên tố này cộng vào, cũng đủ nghiên cứu đạn nguyên tử rồi.



Dương Thần nuốt cổ họng,



- Không đến mức trong cơ thể anh bị lắp đặt mười quả bom nguyên tử chứ?



- Anh cho rằng là cái gì? Nếu không em có thể tức giận như vậy được sao? Anh có biết hay không, anh hiện tại tỏ ra bình thường trước mặt em, em đều cảm giác không thể tưởng tượng.



Jane đã bất chấp phong cách giáo dục quý tộc, dáng vẻ tao nhã mà la lớn.



Dương Thần thầm hô Tống Thiên Hành truyền cho mình công phu thật đúng là thần công, đều có thể trấn áp người. Nghĩ đến như vậy, võ học của Đông Phương tu luyện đến mức tột cùng so với chủ thần thần lực hống hách vài phần. Chỉ có điều không biết mình còn có cơ hội tự phát triển không. Dù sao “Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh” tầng cuối cùng mình cũng đã luyện xong rồi, không còn gì để luyện nữa.



- So sánh anh như vậy, đều rất nghiêm trọng, có có thể cứu sao?



Đây mới là vấn đề Dương Thần quan tâm nhất.



Jane nhíu mi nói:



- Nếu đơn thuần là muốn tiêu diệt hết những vật chất tai hại này, là hoàn toàn có thể làm được. Tuy rằng trình độ khoa học kỹ thuật của Blue Storm đứng đầu thế giới. Nhưng nếu trên thế giới này đã bị phát hiện vật chất, e, vẫn tự tin đi giải quyết vấn đề. Hiện tại dược vật trong cơ thể anh đã lan rộng ra tất cả mạch máu. Thậm chí còn lan đến cả các cơ quan thần kinh, mặc dù em nghĩ đã tiêm thuốc trung hòa vật chất này rồi cũng không có khả năng trung hòa toàn thân được. Vì thế lấy độc trị độc, tuy có thể giải quyết nguyên tố hiện tại này. Nhưng sẽ có vật chất khác gây tai hại cho cơ thể anh.



Dương Thần ngẫm nghĩ một chút,



- Vậy nếu… Anh có thể tập trung tất cả vật chất tai hại lại một chỗ, em có thể giúp anh xử lý chúng?




Dương Thần nhíu nhíu mày, thầm nghĩ cô nàng này lại bắt đầu chơi trò băng sơn,



tiếp tục nói:



- Nhược Khê cưng à, vốn hôm nay anh muốn về Trung Hải, nhưng vì một người bạn mời đến Hokkaido chơi. Về đến nhà anh gọi điện báo vẫn bình an à…. À… đúng rồi, em muốn mua cái gì không? Anh mua cho em? Có muốn kim cương cỡ lớn không? Vòng tay cước chỉ đầu thô không? Hay là đặc sản gạo nếp thuốc của Nhật bản? Cái này mang theo không tốt đâu, nó dễ biến chất lắm nha…



Bên kia điện thoại vẫn im lặng. Dương Thần hoài nghi không biết là có phải Lâm Nhược Khê nghe điện không.



Cuối cùng Dương Thần bất đắc dĩ, huyên thuyên nói một đống vô nghĩa, rồi nói



“bye bye”, tắt máy.



Dương Thần thở dài. Dường như Lâm Nhược Khê đối với mình hận đến thấu xương. Lâu như vậy không được gặp mặt nói chuyện, gọi điện thoại về cũng không thèm nói một tiếng, rõ ràng là không để ý đến mình.



Lại không biết, ở trong phòng khách sạn năm sao Hải Nam, lại là một quang cảnh



khác.



Sáng sớm Lâm Nhược Khê vừa mới tắm rửa xong, mặc một chiếc áo ngủ bằng sợi tơ đơn giản, mái tóc đen vẫn còn ướt át, khuôn mắt trắng nõn thanh lịch đỏ ửng, đôi mắt trong suốt mở to, vẻ mặt quái dị nhìn di động trong tay.



Mãi mới xác định được người đàn ông vừa rồi gọi điện là ai. Lâm Nhược Khê xoay người, một tay lấy di động vứt xuống giường.



Di động ở trên giường liên tục nhảy nhót vài cái mới chịu nghỉ ngơi.



Một tay Lâm Nhược Khê chỉ vào di động, một tay chống nạnh, thở hổn hển nói:



- Mười ngày nửa tháng đến giờ mới chịu gọi điện thoại cho tôi. Anh cho rằng tôi sẽ hòa nhã sao? Dương Thần chết tiệt, Dương Thần thối, tôi cố t́nh không nói lời nào cho anh nghẹn chết, anh sẽ chờ ly hôn kim cương à? Bạn ở Hokkaido? Ai nói gạo nếp thuốc Nhật Bản sẽ dễ dàng biến chất? Bay trong vòng bốn giờ có thể biến chất sao? Anh không nói thẳng lại còn viện lý do không cần chờ, nửa năm trở về tôi sẽ ly hôn với anh!



Lúc này, cũng giống nhau vừa mới rời giường, mặc áo ngủ, từ một gian phòng khác cầm chén nước trở lại phòng ngủ - Mạc Thiện Ny. Vừa nhìn thấy Lâm Nhược Khê một tay vừa chống nạnh, một tay chỉ vào chiếc di động trên giường tức giận mắng bộ mặt của Dương Thần, lập tức bất động tại chỗ.