Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 409 : Bối cảnh đặc biệt

Ngày đăng: 14:05 19/04/20


Nghe Đường Uyển nói ra hai chữ “Mù quáng”, Dương Thần không khỏi trầm tư, người phụ nữ luôn có ý bức ép hắn, ở trước mặt cô ta hắn không thể nắm thế chủ động, nhưng hắn chưa từng nghĩ, giữa hai người thì cô ta mới là người yếu thế hơn, dù sao quyền chủ động thật sự vẫn nằm trong tay hắn.



- Hình như tôi…. Lại phạm phải một sai lầm tàn nhẫn nữa rồi!



Dương Thần cười nhạt nói.



Đường Uyển lắc đầu:



- Đúng là anh tàn nhẫn. Nhưng anh không phạm sai lầm, tôi chỉ tranh giành những thứ tôi muốn, đương nhiên, anh có thể lựa chọn không để ý đến những vấn đề trong công việc mà tôi nói, tôi làm, tôi nói chuyện với anh rất lý trí, điều này thì anh có thể yên tâm.



Dương Thần sờ sờ túi áo, muốn lấy ra một điếu thuốc, nhưng ý thức được đây là văn phòng, làm thế thật không nên, liền thu rụt tay lại, nói nghiêm túc:



- Chuyện này miễn cưỡng không được, sau này chúng ta có thời gian gặp mặt nhau, ăn bữa cơm, không thể là người tình, chứ làm bạn thì không thành vấn đề.



Đường Uyển giống như cười:



- Có câu nói này của anh là được rồi.



- Bây giờ có thể bắt đầu bàn công chuyện, cuộc tuyển chọn “Ngôi sao Ngọc Lôi” đang rất gấp rút.



Dương Thần cười nói.



Đường Uyển gật đầu, đang chuẩn bị nói cái gì đó thì điện thoại di động của cô chợt đổ chuông.



Đường Uyển lấy điện thoại, vừa nhìn thấy dãy số, lập tức chau mày, bắt máy, hỏi:



- Làm sao vậy?



Không biết đầu dây bên kia nói cái gì. Sau khi nói xong, sắc mặt Đường Uyển không được tốt.



- Chờ chị một lát! Trong nửa giờ nữa chị sẽ qua!



Đường Uyển nói xong, liền tắt điện thoại, thở dài.



Dương Thần chưa từng thấy vẻ bất lực này của Đường Uyển, nghi hoặc hỏi:



- Là Đường Đường xảy ra chuyện gì sao?



Đường Uyển cười cười,



- Con bé ấy có thể có chuyện gì, nó đang bị nhốt ở trường học ôn tập chuẩn bị thi đại học, là em trai tôi có chuyện.
Dương Thần nhún nhún vai, không thể phủ nhận, hắn nhận ra, đàn ông cả đời cũng không hiểu một người phụ nữ.



Lúc đi vào đại sảnh trang hoàng hoa lệ, người phụ trách câu lạc bộ, một người phụ nữ diễm lệ tầm tuổi trung niên mặc đồng phục đi đến trước mặt Đường Uyển, cung kính nói:



- Chủ tịch Hội đồng quản trị, cậu Đường Giác đang ở khu nghỉ ngơi thi đấu thứ nhất!



- Người đua xe với thiếu gia là ai? Đã điều tra ra chưa?



Vẻ mặt Đường Uyển nghiêm túc hỏi han.



Người phụ trách gật đầu,



- Đúng vậy, đã điều tra được rồi, Đó là tay đua Weber trong đội xe F1 RedBull của Áo, từng đoạt giải quán quân ở Đức, giải đấu thế giới năm nay, thành tích của anh ta cực kỳ xuất sắc, là tay đua đứng đầu trên thế giới.



- Người như vậy tại sao lại đến nơi này của chúng ta, là ai dẫn anh ta tới?



Đường Uyển nghi hoặc hỏi.



Người phụ trách trả lời:



- Là cậu Ninh, cậu Ninh và Weber đó quen biết nhau khi ở nước ngoài. Lần này Weber đến Trung Hải chúng ta tham gia thi đấu, vừa vặn có rảnh ghé qua đây chơi, ai mà biết… Đường Giác thiếu gia lại…



- Là nghiện cá cược rồi?



Đường Uyển buồn rầu sờ sờ trán, bỗng nhiên sửng sốt:



- Chị nói… cậu Ninh? Cậu Ninh nào vậy?



Người phụ trách nói:



- Chính là Ninh Quốc Đống của Ninh gia ở Yến Kinh, Giám đốc sở Ninh.



- Hóa ra là anh ta…



Đường Uyển dường như đã hiểu rõ sao mọi chuyện lại thế này!



Dương Thần ở một bên cũng bĩu môi, mình cùng với tên Ninh Quốc Đống kia khá là có duyên, đến giúp Đường Uyển một chuyện, đối thủ hóa lại là tay đua mà anh ta đưa đến.



Tuy nhiên, nếu là bạn của Ninh Quốc Đống, mình cũng sẽ không khách khí, ghét nhất cái kiểu công tử bột nhìn chằm chằm vào vợ của người khác, Dương Thần nghĩ.