Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 422 : Lấy phải người chồng kiểu gì thế này

Ngày đăng: 14:05 19/04/20


Sự giảo hoạt của An Tâm, Dương Thần đã không còn lấy làm lạ nữa rồi. Từ lần đầu tiên gặp hắn đã bị cô ta đùa giỡn rồi.



Lâm Nhược Khê ngoài chuyện trên thương trường ra thì những chuyện khác thì đều không biết nhiều. Đạo lý đối nhân xử thế của cô rất đơn thuần, bị cô gái bôn ba bao năm trên đời như An Tâm ức hiếp một cách vụng trộm, cô cũng chỉ có thể nhận là mình đen đủi, luôn gặp thất bại. An Tâm cũng không dám thực sự hy vọng làm lớn, chỉ là báo cáo nhỏ với Dương Thần về Lâm Nhược Khê, Dương Thần cũng kệ cô ta.



Sau khi đi vào đại sảnh của nhà khách, Lâm Nhược Khê lấy từ tay giám đốc điều hành kia hai cái thẻ mở cửa, chắc là trước khi đến đây đã đặt sẵn rồi.



Lâm Nhược Khê đưa một tấm thẻ cho An Tâm. Vì trên xe nói chuyện không ít nên trở nên hoà thuận hơn rất nhiều:



- Cô và Tuệ Lâm ở một phòng, tôi và Dương Thần ở một phòng.



Không chỉ có Dương Thần mà đến cả Tuệ Lâm cũng ngẩn người ra.



Lâm Nhược Khê không ngờ chủ động nói rằng sẽ ngủ cùng một phòng với Dương Thần?



An Tâm dường như thấy rằng không khí có gì đó không ổn, trong mắt liền có sự nghi hoặc. Nhưng cô không hỏi gì mà cười nhận lấy tấm thẻ.



Dương Thần ưỡn người ra, tiến đến bên Lâm Nhược Khê cười ha hả nói:



- Bà xã, chúng ta thực sự ở cùng một phòng?



- Làm sao, anh không muốn à? Hay là anh muốn cùng người khác ở một phòng?



Lâm Nhược Khê không chút do dự hỏi lại, trong mắt như có băng vậy.



An Tâm có chút lúng túng. Cho dù biết rõ mối quan với nhau là mối quan hệ đó, cũng không thể nói rõ ra mà. Qủa nhiên là đứa em bé nhỏ mà, xử lý mấy vấn đề tình cảm này cứng nhắc quá.



Dương Thần trả lời" Ừ" hay " Không phải" thì cũng đều đắc tội người phụ nữ của mình nên hắn chỉ đơn giản bật cười ha hả lơ đi.



Tuệ Lâm thì không sao cả. Vốn tưởng rằng sẽ ở cùng một phòng với Lâm Nhược Khê, bây giờ là An Tâm, cũng là chị em cả. Nhưng cô lại lo cho Lâm Nhược Khê cùng ngủ với Dương Thần một phòng, không biết sẽ xảy ra chuyện gì?



Khi bốn người lên đến tầng cao nhất của nhà khách, Dương Thần mới chú ý đến hai căn phòng này đều là phòng khách VIP, bên trong một phòng ngủ bốn người cũng không chật.



Chả trách Lâm Nhược Khê lại quyết đoán không chia phòng mà trực tiếp ngủ trong phòng thế này.Cảm giác như là cùng phòng nhưng hai người cũng có thể ở cách nhau khá xa.



Lâm Nhược Khê nhìn thấy vẻ mặt như mất mát của Dương Thần, trong lòng hơi đắc ý.



- Vào phòng nghỉ ngơi một chút, đợi một chút rồi ăn cơm trưa.



Lâm Nhược Khê dặn dò và đi vào phòng đầu tiên.




Xung quanh toàn bộ bếp than, cái lạnh đã bị xua đi. Dương Thần đứng ở chỗ gần bếp nóng, rất nhanh, trên mặt hắn đã chảy mồ hôi.



Dương Thần cũng không nghĩ nhiều, phát hiện ra mình toát cả mồ hôi liền cởi toàn bộ chiếc áo len và chiếc áo lót bên trong ra, ở trần cả phần trên.



Lần này, ba cô gái đều ngây cả người ra. An Tâm thì còn không sao, cô vốn tính cách khá cởi mở, cảm thấy Dương Thần nhập tâm chú ý nướng đồ như vậy cũng thấy rất thú vị. Tuệ Lâm khanh khách cười không ngừng còn đỏ cả mặt, không dám nhìn nửa thân trên tráng kiện của Dương Thần.



Lâm Nhược Khê thì thấy rất không hay. Bên đường này còn có rất nhiều du khách đi qua đi lại, hơn nữa giữa nơi công cộng thế này, có ai lại để trần như thế?



Phải biết rằng, ở công cộng mà để trần thì theo như luật pháp còn là vi phạm nữa.



- Mau mặc quần áo vào, anh như thế còn ra sao nữa?



Lâm Nhược Khê không hài lòng nói.



Dương Thần cười giải thích:



- Anh đâu có làm gì đâu chứ? Mặc đồ nhiều như vậy toát mồ hôi thì sẽ ướt hết mất, đợi một chút cho gió thổi khô đã, chứ để như thế thì khó chịu lắm.



- Như thế cũng không được. Anh xem người ta đi lại đều nhìn anh, thật là mất mặt.



Lâm Nhược Khê cũng cảm thấy xấu hổ thay cho Dương Thần.



- Quan tâm đến họ làm gì, mà có ai quen anh đâu chứ.



Dương Thần bĩu môi, cười nói:



- Em không cảm thấy chồng em rất đàn ông sao?



Nói xong, Dương Thần làm bộ gõ gõ vào những phần cơ thể góc cạnh.



An Tâm khanh khách cười vỗ tay:



- Chồng...à, không, giám đốc Dương, anh thật tài!



Lâm Nhược Khê oán hận trừng mắt nhìn An Tâm ở bên cạnh, thầm trách một câu "Đồ hồ ly tinh" rồi sau đó lại nhìn Dương Thần đang cười cợt nhả, nhắm mắt lại một cách đau khổ...



Mình lấy phải người chồng kiểu gì thế này...