Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 631 : Nổi tiếng

Ngày đăng: 14:07 19/04/20


Trong phòng chăm sóc đặc biệt, khi y tá và thầy thuốc đi khỏi, chỉ còn lại Đường Triết Sâm và Đường Đường. Mà Thiên Long và Diệp Tử im lặng không nói gì đứng ngoài cửa.



Thấy bên trong vẫn không có động tĩnh gì, không kìm nổi hỏi:



- Ông nội, Dương tiên sinh thật sự có thể chữa khỏi cho chị cả sao? Chị cả trúng độc nhiều hơn cả ông nội trước đây. Có phải là mời Jane tiểu thư đến hỗ trợ sẽ tốt hơn không?



Đường Triết Sâm từ từ nhắm hai mắt, như đang im lặng cầu nguyện gì đó, trầm giọng nói:



- Lần này, Jane tiểu thư tuy rằng lợi hại nhưng dù sao đang ở Anh, chị cả của con trúng độc như vậy khó có thể biết, căn bản là sớm biết, nếu chẳng may muộn, đều là chậm cả. Jane tiểu thư dùng biện pháp khoa học, cần thời gian dài để thu thập tài liệu nghiên cứu chứng minh. Không phải trong ngắn hạn có thể hoàn thành, mời Jane tiểu thư đó là hạ sách.



- Nhưng Dương tiên sinh, hắn…Hắn thật sự có thể chứ?



Đường Tâm nhướng mày cắn môi hỏi.



Đường Đường lên tiếng nói:



- Chú, chắc chắn là có thể, cháu biết chú lớn rất lợi hại.



Đường Triết Sâm quay đầu lại, nhìn vẻ mặt kích động của cô cháu gái, vẻ mặt hiền hòa nói:



- Đường Đường, cháu nói thật xem, có phải là đang giận ông không?



Đường Đường ngẩn người lắc đầu:



- Ông, sao ông lại hỏi vậy?



Đường Triết Lâm nắm một bàn tay của Đường Đường nói:



- Cháu đi từ nhỏ, lớn lên với mẹ cháu luôn sống ở phía nam cũng không thể nào về nhà. Tới giờ ông cũng không quan tâm đến cháu. Hiện giờ mẹ cháu đưa cháu đền Bắc Kinh, chuyện này là ông có lỗi với mẹ cháu.



Đường Đường im lặng gật đầu



- Con biết ông cũng là vì không có cách nào. Mẹ thường nói với con nếu không có ông mẹ con con đã không thể sống đến hiện tại. Cho nên, ông đồng ý nhận con, cháu rất vui.



Đương Triết Sâm cười ha hả:



- Vì sao lại không nhận, cháu là con gái của Uyển Nhi là cốt nhục của cô, tất nhiên là cháu gái của ông. Ông sao có thể không nhận cháu.



Nhưng… Nhưng cháu chỉ là một…



Đường Đường cắn răng không nói nên lời.
- Xin hỏi tiểu thư xinh đẹp, tôi có gì xúc phạm cô sao?



Lý Độn nhếch miệng nhìn Đường Tâm.



Đường Tâm không nghĩ Lý Độn có thể phát hiện, hơi chút xấu hổ, tức giận trong lòng, miễn cưỡng mỉm cười nói:



- Lý công tử nói đùa rồi, chúng ta lần đầu gặp mặt. Huống chi tôi là cô gái không có kiến thức gì. Lý công tử sao lại có thể mạo phạm đến tôi.



Lý Độn không chút do dự nói:



- Nhưng tại sao tiểu thư lại khinh thường và tức giận đối với tôi>



Đường Tâm sợ hãi, Lý Độn không ngờ có thể biết cô tức giận, sao có thể thế.



Đường Triết Sâm nháy mắt nói:



- Tôi đã nghe lão Lý Mạc nói qua, cháu trai cưng của ông ta có thể thấy được cảm xúc nhỏ nhất của người khác, thấy rõ lực tuyệt thế vô song, không nghĩ đó là sự thật không phải là nói dối.



- Đường lão quá khen, chẳng qua là có chút mẫn cảm, thói quen thôi, bệnh nghề nghiệp rồi.



Lý Độn khiêm tốn nói.



Đây cũng coi như giải vây cho Đường Tâm. Đường Tâm che che ngực, cúi đầu không nhìn Lý Độn.



Tuy nhiên, Lý Độn cũng cố ý ngắm Đường Tâm vài lần, dường như còn suy nghĩ vì sao người con gái chưa gặp mình bao giờ lại có cảm giác bất mãn này.



Đường Triết Sâm cười sâu sắc:



- Theo tôi biết, cậu không phải là người thích lễ nghi phiền phức này. Tới đây hẳn là không chỉ đến thăm tôi ốm đau…



Lý Độn cũng không che dầu cười ha hả nói:



- Nếu Đường lão đã nói như vậy, cháu cũng không dấu. Nửa năm trước cháu đều ở Singapo chấp hành nhiệm vụ. Vừa mới về Bắc Kinh. Hôm nay nhận được tin tức có một đối thủ khiến cháu hứng thú từ Trung Hải đến Bắc Kinh. Hai năm trước cháu đã hứng thú tìm hắn gây chiến. Hiện giờ hắn đến Bắc Kinh cháu đương nhiên không bỏ qua.



- Quả nhiên là vì Dương Thần.



Đường Triết Sâm lắc đầu cười.



Mà Đường Tâm và Đường Đường tỏ ra nghi ngờ, sao Dương Thần nổi tiếng như vậy.