Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 633 : Thực sự chưa từng nghe bao giờ

Ngày đăng: 14:07 19/04/20


Dương Thần thật ra đã đoán được mục đích thật sự của việc Lý Độn tìm hắn. Quả nhiên không ngoài dự đoán. Nghĩ lại, một người quân nhân nhanh nhẹn, mạnh mẽ đầy khí chất như vậy, ngoài việc tìm hắn đấu một trận, cũng không có việc hứng thú gì khác.



- Cậu nghĩ là tôi sẽ đồng ý sao?



Dương Thần cười hỏi.



Hai mắt Lý Độn sáng lên:



- Anh sẽ đồng ý. Nếu không, vì sao anh bảo tôi đi ra ngoài.



Dương Thần lắc đầu:



- Nếu cậu nói muốn đánh tôi liền đánh thì tôi thật sự là mất mặt.



- Vậy anh nói xem, thế nào mới có thể luận bàn với tôi?



Lý Độn vẫn biết phải trái, không phải là nhất định phải ra tay. Huống chi đây là bệnh viện, anh ta vẫn rất đúng mực.



Dương Thần nói:



- Luận bàn thôi thì có thể nhưng vẫn phải đánh cuộc. Đương nhiên, cũng phải có thưởng phạt mới được. Xem cậu có dám đánh cuộc với tôi không?



Lý Độn tuy rằng thẳng tính, nhưng không phải là ngu ngốc. Bằng không, đã chết trên chiến trường. Làm người đứng đầu bộ đội đặc chủng sẽ không phải là ngu ngốc.



- Dương tiên sinh, xem ra anh có vấn đề phiền toái gì cần tôi giúp giải quyết.



Lý Độn thẳng thắn cười nói.



Dương Thần vỗ vỗ tay:



- Nói chuyện với người thông minh thật không phí sức. Thật ra tôi muốn nhờ một việc.



Sau đó Dương Thần liền đem chuyện Thái Ngưng và Vĩnh Dạ nói lại. Cha mẹ Vĩnh Dạ là người thân thiết với nhà họ Lý. Nhưng không thể so được với vị trí của Lý Độn trong nhà.



Cho nên, điều kiện của Dương Thần cũng rất đơn giản, nếu Lý Độn thua, liền thay hắn hủy hôn ước khốn khiếp với Thái Ngưng. Hắn cũng không cần ra mặt gây chuyện. Và Thái Ngưng cũng không cần vì chuyện của Dương Thần mà hủy sự trong sạch của bản thân.



Sau khi Lý Độn nghe xong, nhíu mày suy nghĩ một lát:



- Dương tiên sinh, Vĩnh Dạ là em họ của tôi, ngày thường cũng rất ít gặp. Nếu như tôi thật sự giúp anh chuyện này dù sao cũng phải có lý do chính đáng. Không thể bởi vì đánh cuộc với anh mà làm thế. Em họ Vĩnh Dạ kết hôn với Hoa Vũ là bất hợp lý, nhưng đó là việc lớn cả đời của em tôi, nên do cậu ấy tự quyết định. Tôi chỉ có thể đi chúc phúc mà không phải là quấy rối.




- Không tồi.



Hắn cũng chỉ có thể nói như vậy. Bởi vì, những người này mặc dù có trình độ bộ đội đặc chủng Long Tổ nhưng so với người đứng đầu thế giới vẫn có khoảng cách khá xa.



Lý Độn hiển nhiên thấy Dương Thần rất khắt khe, nhưng cũng không ngại giơ tay làm động tác mời đưa Dương Thần đến phòng luyện công.



Dọc đường đi gặp chiến sĩ bộ đội đặc chủng nhìn thấy Lý Độn đều kính nể, cúi chào nói:



- Chào đoàn trưởng.



Và nhìn Lý Độn đi xa.



Dương Thần tò mò hỏi:



- Cậu là đoàn trưởng gì?



Lý Độn có chút kinh ngạc nhìn Dương Thần một cái:



- Anh thật sự không biết?



Dương Thần bực mình, hắn phải biết sao?



Lý Độn có chút bực mình nói:



- Tiếng tăm quân đoàn của tôi, có liên quan đến tên tôi. Quân đoàn đặc chủng Độn Nhẫn.



- Độn Nhẫn?



Dương Thần nhíu mày, không phải đã nói sao, thực chưa từng nghe qua.



- Ban đầu là bộ đội đặc chủng thuộc Cục An toàn. Nhưng hiện tại là phiên hiệu độc lập. Nói vậy anh cũng biết, nhà họ Lý chúng tôi ngoài chủ trì công việc của cục An Toàn còn nắm giữ phần lớn phiên hiệu bộ đội đặc chủng của Hoa Hạ. Độn Nhẫn là một tập thể tinh nhuệ của cả nước. Hàng năm đều có người bị loại ra, có người mới được chọn vào. Không một ai không phải là chiến sĩ ưu tú nhất.



Lý Độn nói.



Dương Thần rất thích thú với việc này.



- Tên Độn Nhẫn là ai đặt?