Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 68 : Người tùy tiện

Ngày đăng: 14:00 19/04/20


Sau khi cơm nước xong xuôi, Lưu Minh Ngọc đúng là vẫn còn buồn ngủ, kết quả là Dương Thần đưa cô về nhà trọ rồi mới trở về công ty Quốc Tế Ngọc Lôi.



Lúc trở lại phòng làm việc lớn của ban Quan hệ xã hội, không ít nữ đồng nghiệp mặt mang vẻ quái dị nhìn mình mỉm cười, Dương Thần không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả, bèn hỏi Trương Thái vốn hoạt bát:



- Trương Thái, mọi người làm sao vậy?



Trương Thái đang cầm gói kẹo QQ ăn vặt, dáng người đầy đặn không chỉ do trời sinh, việc “bồi bổ” sau này cũng là một cách, nhưng phải làm vừa đủ, chỗ cần béo thì béo một chút, chỗ cần gầy thì không thể béo lên, tất nhiên Trương thiếu phụ làm rất xuất sắc.



- Anh đi đâu thế?



Trương Thái hỏi lại.



- Ra ngoài làm chút việc.



Dương Thần còn chưa to gan đến mức đem việc quay chụp bộ phim nhỏ nói ra.



Trương Thái buông kẹo đứng dậy, bộ ngực như ngọn núi nhỏ đối diện ngực của Dương Thần, khuôn mặt tròn tròn xinh đẹp ngẩng lên, đôi mắt to ngập nước khiến Dương Thần chột dạ.



- Làm việc gì, làm cùng với ai hả đồng chí Tiểu Dương?



- Ồ…



Dương Thần ngửi được mùi nước hoa COCO trên người Trương Thái, nhìn khuôn mặt trắng, nõn mịn màng trước mặt, rất muốn cắn cho mấy phát, từ từ nói:



- Đi một mình, làm chút việc nhỏ.



Trương Thái bật cười, hờn dỗi lườm Dương Thần một cái:



- Còn giả vờ à, Minh Ngọc tỷ vừa gọi điện đến xin phép, nói là anh đưa chị ấy về.



Cái cô Lưu Minh Ngọc này thật là không biết phối hợp, trong lòng Dương Thần hơi oán hận, chỉ xấu hổ cười cười, đi về chỗ ngồi.



Vừa mới ngồi xuống, Triệu Hồng Yến ngồi gần nhất đẩy bàn làm việc, chiếc ghế quay bị đẩy đến bên cạnh Dương Thần, sắc mặt cô mờ ám hỏi han:
- Á…



Triệu Hồng Yến rên khẽ một tiếng, vội vàng che đôi môi anh đào của chính mình lại, chỉ cảm thấy chỗ ngón tay Dương Thần có sự kích thích mãnh liệt, suýt nữa không nhịn được kêu lên thành tiếng.



Ở trong văn phòng xung quanh toàn là đồng nghiệp, lại có gã đàn ông trẻ tuổi tay chạm vào chỗ bí mật nhất của mình, ngón tay còn nhẹ nhàng cử động, chính mình lại không ngăn cản, còn làm vẻ che dấu sự tình… Triệu Hồng Yến đến giờ vẫn không nghĩ mình lại có một mặt như vậy, nhưng sự kích thích kỳ lạ lúc này lại khiến cô muốn ngừng mà không được, chấp nhận tình hình như vậy.



Rất nhanh, Triệu Hồng Yến liền cảm nhận được giữa hai chân có chút ẩm ướt, làm ẩm ướt cả chiếc quần nhỏ, cứ như vậy, Triệu Hồng Yến cảm giác chính mình sẽ không chịu nổi mà kịch liệt, sảng khoái bày ra ngay trong phòng làm việc, ngay trước mặt mọi người.



“Reng! Reng”



Đột nhiên, điện thoại trên bàn của Triệu Hồng Yến vang lên, giống như một hồi chuông cảnh báo khiến cho Triệu Hồng Yến đang ngây ngô hốt hoảng đem ghế xoay về chỗ ngồi, nghe điện thoại.



Tay Dương Thần cũng theo khe đào nguyên đó rút ra, nhưng đầu ngón tay còn lưu lại vết dinh dính.



Triệu Hồng Yến thở gấp, sau khi nghe điện thoại xong mới tức giận quay người lại, hung hăng trừng mắt nhìn Dương Thần:



- Đều tại anh! Còn cả buổi chiều, bên trong tôi đều ẩm hết, khó chịu chết đi được!



- Ai ngờ chị nhiều nước như vậy.



Dương Thần cười, chà xát ngón tay vài cái.



Triệu Hồng Yến lập tức không tức giận nữa, quay người đi không thèm để ý đến Dương Thần nữa. Cô quả muốn tìm kẽ hở để chui xuống, sự việc hôm nay quả là rất mất mặt, nhưng cũng chỉ có cô biết, lúc này trong lòng cô ngoài ngượng ngùng, hối hận, lại còn có một vị ngọt gì đó trước nay chưa từng có…



Đùa giỡn xong bà chị đồng nghiệp, Dương Thần trong lòng cũng sảng khoái lên nhiều, đang chuẩn bị mở máy tính chơi trò mà hắn cho là có chỉ số thông minh cao thì điện thoại của hắn rung lên.



Cuộc điện thoại gần nhất hắn nhận không phải chuyện tốt, khi Dương Thần nhận cuộc điện thoại này, hắn mới biết những cú điện thoại trước đây nhận đều chẳng là chuyện gì lớn…*



Điện thoại là do vú Vương gọi, giọng điệu bà run rẩy, kinh hoàng, lại có lẫn tiếng khóc.



- Cậu… cậu chủ… tiểu thư… tiểu thư bị bắt trói rồi!