Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 705 : Đẹp

Ngày đăng: 14:08 19/04/20


- Sao lại thế này, đống cổ phiếu vừa được bán tháo ra lúc nãy đâu?



- Có người thu mua rồi...



Trên sàn giao dịch, trong hai phút ngắn ngủi, không cần biết là ít hay nhiều, cổ phiếu của Quốc Tế Ngọc Lôi đã bị người nào đó đang thu mua điên cuồng!



Ánh chớp này chợt lóe lên, khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy không thể tin nổi, dù sao cũng biết rằng chắc chắn sẽ lỗ, ai lại hồ đồ đi làm như vậy chứ!



Lưu Minh Ngọc dường như nghĩ ra điều gì đó, quay đầu lại hỏi Lâm Nhược Khê:



- Là Tổng giám đốc Lâm vừa lúc nãy hạ lệnh phải không ạ?



Tất cả mọi người đều tò mò quay lại nhìn, bọn họ không thể giải thích được, cho dù Lâm Nhược Khê có mua một số lượng lớn cổ phiếu như vậy, thì có tác dụng gì cơ chứ?



Lâm Nhược Khê cũng không phủ nhận:



- Tôi đã ra lệnh cho tổ của Athéna dùng tốc độ nhanh nhất để thu mua cổ phiếu có trên sàn giao dịch.



- Nhưng... Tổng giám đốc Lâm, cho dù cô có bỏ ra hàng trăm triệu để thu mua toàn bộ số cổ phiếu, nhưng cũng chỉ là chụp giật, không làm nên được chuyện gì!



Một người quản lý đắng giọng nói, những người khác cũng không hiểu được cách làm của Lâm Nhược Khê.



Vẫn ngồi ở trên ghế, bây giờ Dương Thần mới mở mắt ra, nhìn Lâm Nhược Khê từ phía sau một lát, rồi tiếp tục nhắm mắt ngủ tiếp.



Lâm Nhược Khê cũng không giải thích gì, yên lặng lấy một tập tài liệu từ chiếc túi ở bên cạnh mình, lấy ra một tập tài liệu mỏng, để lên bàn họp.



Lâm Nhược Khê ngồi gần nhất, nhíu mày:



- Là thông báo trúng thầu?



- Trúng thầu? Là hạng mục nào?



Mấy người quản lý khác cũng nhích người đến gần hơn, lật vài trang xem nội dung của bản thông báo, rồi lại một lần nữa tỏ vẻ kinh ngạc.



Một người xem bản thông báo với vẻ mặt không thể tin được, rồi lại nhìn vẻ mặt bình thản của Lâm Nhược Khê, thất thanh nói:
- Tôi hiểu rồi.



Mạc Thiện Ny lập tức chạy ra ngoài.



Lâm Nhược Khê lại nói với đám người Lưu Minh Ngọc:



- Tôi biết là mọi người rất muốn biết, tôi đã làm thế nào, nhưng bây giờ không phải là lúc giải thích, các vị trở về các bộ phận của mình, nói rõ tình hình với nhân viên, công việc tiếp theo, thì làm theo những phương án có ở đây, nên làm thế nào thì làm như thế, có thiếu sót gì thì tự mình bổ sung. Minh Ngọc, cô đặc biệt chú ý một chút, giải thích với những công ty nước ngoài, các khách hàng lớn, và những đơn vị hợp tác quan trọng, trấn an họ, nếu thấy thỏa đáng thì cấp cho họ thêm chút lợi ích.



Mọi người lúc này đều đã khâm phục đến tột cùng ánh mắt bình tĩnh của người nữ chỉ huy, những người có đến mười, thậm chí mười lăm năm lăn lộn trên thương trường cũng không thể không thốt lên, thủ đoạn của Lâm Nhược Khê còn hơn xa vẻ bên ngoài của cô.



Bọn họ tuy rằng không rõ Lâm Nhược Khê đã bài binh bố trận từ lúc nào, nhưng tình hình trước mắt, có thể nói đây là một đòn phản công hoàn mỹ!



Mọi người đều cầm tài liệu rời đi, phòng họp lại yên tĩnh trở lại.



Từ đó đến giờ Dương Thần nằm trên sô pha chậm rãi bước đến bên Lâm Nhược Khê, đặt mông ngồi trên bàn, mặt soi vào cốc nước hỏi:



- Khi nào bắt đầu vậy.



Lâm Nhược Khê cúi đầu yên lặng một lát, mới cất tiếng nói:



- Chuyện này rất quan trọng sao? Mọi chuyện diễn ra an toàn là được rồi.



- Rất quan trọng, anh rất muốn biết, bắt đầu từ lúc nào, em lại lừa cả anh.



Dương Thần nói.



Lâm Nhược Khê ngẩng đầu lên, ánh mắt lộ lên sự oán trách:



- Sao anh lại dùng cái giọng đấy để nói chuyện với em, từ trước đến nay em không nghĩ là cố ý lừa ai cả, chỉ có điều đây là việc mà em nên làm thôi.



- Ay ya ya... Anh không được than thở về hành động của Lâm tiểu thư, chỉ đáng tiếc là không tham dự Oscar, được thôi, bây giờ anh đang rất tò mò, một bố cục đẹp như vậy, bắt đầu từ lúc nào vậy, anh vô cùng tò mò, như vậy đã được chưa, bà xã đại nhân.



Dương Thần dài giọng ra nói.