Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 714 : Vội vã xuất ngoại

Ngày đăng: 14:08 19/04/20


An Tâm lắc đầu khó có có thể tin được



- Không thể nào… sao lại như vậy… ông ấy làm sao có thể như vậy.



Gã tóc húi cua nhìn một chút, ám hiệu cho hai gã thủ hạ phía sau, hai gã hiểu ý, lấy ra bộ còng tay, đi lên phía trước chuẩn bị dẫn An Tâm đi.



Hai nữ vệ sĩ cố gắng làm hết chức trách, trong tình huống như vậy vẫn nhớ đến bổn phận của mình, ngăn ở trước mặt An Tâm, trong đó một nữ vệ sĩ hắng giọng nói:



- Cho dù muốn dẫn tiểu thư nhà tôi đi để phối hợp điều tra, cũng phải cư xử cho lịch sự chứ, chẳng lẽ còn muốn còng tay mang đi sao? Tiểu thư nhà chúng tôi cũng không phải phạm nhân!



- Con gái của kẻ phản quốc, chúng tôi không bắn chết ngay tại chỗ đã là tốt lắm rồi, chẳng lẽ còn muốn bọn tôi khóc lóc cầu xin cô ta đi sao?



Một gã cũng phát hỏa lên, vung tay lên trực tiếp muốn đẩy nữ vệ sĩ ra.



Nữ vệ sĩ lập tức phản kháng, động tác như muốn bắt lấy cánh tay của gã kia.



Nhưng bộ đội đặc thù của Bộ Quốc Phòng cũng không phải dễ đối phó như vậy, khinh miệt nhìn một cái, cánh tay khẽ rung, giống như một cỗ khí kình đột nhiên bùng nổ, đẩy nữ vệ sĩ ngã lên sô pha.



- Chúng tôi không muốn lãng phí thời gian, An tiểu thư, đi theo chúng tôi thôi.



Gã tóc húi nhíu mày bảo gã thủ hạ không cần còng tay nữa, kỳ thật dẫn một cô gái yếu đuối như vậy đi, cùng không cần phải còng tay.



Nữ vệ sĩ còn muốn tiến lên ngăn cản, Nhưng bị An Tâm ngăn lại.



An Tâm chậm rãi đứng dậy, mặt tái nhợt, đôi mắt đẹp có chút nước mắt trong suốt nổi lên, tuy rằng sớm nghĩ đến khả năng sẽ có kết quả như vậy, nhưng cô cũng không nghĩ đến cơ hội để xoay chuyển cũng không có.



Người đàn ông kia không ngờ bỏ rơi mình, ông ấy không ngờ từ bỏ mình để chạy trốn!



- Tôi sẽ đi cùng các anh, nhưng trước tiên tôi muốn gọi một cuộc điện thoại, yêu cầu này không quá đáng chứ.



An Tâm thu lại cảm xúc, nhàn nhạt nói.



- Đương nhiên, chúng tôi làm việc cho quốc gia, cũng không phải cường đạo.



Gã tóc húi cua đồng ý nói.



An Tâm nói một tiếng cảm ơn, lấy ra điện thoại, bấm một dãy số.



Liền ngay sau đó, trong điện thoại truyền đến giọng nói của Dương Thần, nhưng rất nhẹ, chỉ có một tiếng alo.



An tâm khóe miệng nổi lên một tia chua xót xen lẫn chút ngọt ngào.



- Ông xã, anh chắc là đang ở nhà nghỉ ngơi rồi, xin lỗi, đột nhiên có chút việc mới đánh thức anh dậy.



- Ừm, chuyện gì



Dương Thần hỏi.


Sự tình chuyển biến bất ngờ, làm cho hai nữ vệ sĩ ngây ra như phỗng, hai người bọn họ cũng chưa gặp qua Dương Thần, Dương Thần xoay người lại, trầm giọng nói:



- Em không có gì muốn nói sao?



An Tâm không dám nhìn thẳng vào đôi mắt sáng quắc của Dương Thần, ngập ngừng nói:



- Em… Em không phải cố ý làm cho anh tức giận…



Dương Thần cố nén lửa giận, nói:



- Nếu không phải vừa hay tối nay anh ở đây, em định cứ như vậy gạt anh, sau đó cứ như vậy bị đám người ngu xuẩn kia bắt đi sao?



An Tâm cắn cắn môi, vẫn là không chịu nói.



- Em nghĩ rằng không nói gì là không sao? Được, Anh xem em có nói hay không!



Dương Thân đột nhiên tiến lên một tay ôm lấy An Tâm, ngồi xuống phía góc của sô pha, sau đó đem thân thể mềm mại của An Tâm đặt ngang lên đùi mình!



- Anh định làm gì tiểu thư nhà chúng tôi!?



Hai nữ vệ sĩ kinh hô, muốn tiến lên phía trước ngăn cản.



Nhưng, chưa đợi hai nữ vệ sĩ đến gần, một đạo khí kình vô hình đem hai người hất văng ra xa, với sức mạnh hiện giờ của Dương Thần, chân nguyên lực thu phát tùy ý, cho nên cũng không làm họ bị thương.



Hai người chỉ là những vệ sĩ bình thường cũng có luyện qua chút võ thuật, nhất thời bị thủ đoạn thần kỳ này làm cho ngây người ra!



Trong quán bar bởi vì tiếng súng vừa rồi, đã sớm không còn bóng dáng người nào, bên ngoài cũng không có ai dám đến gần, chì còn lại bốn người Dương Thần.



Dương Thần không chút khách khí đè chặt An Tâm, An Tâm cũng chỉ có thể nức nở nằm yên trên đùi Dương Thần, một cánh tay của Dương Thần đem chiếc váy màu hồng của An Tâm lật lên, để lộ ra chiếc quần lót màu hồng diễm lệ bên trong.



An Tâm chỉ cảm thấy mông chợt lạnh, hóa ra gã đàn ông xấu xa này tại đúng chỗ này, đem quần lót của mình kéo xuống tới đầu gối!



Bởi vì thẹn thùng và căng thẳng, hai cánh hoa viên thịt trắng nõn, đang run rẩy, mà không gian ở giữa một phong cảnh màu hồng nhạt mê người, có những giọt sương tươi mới…



Nếu là ngày xưa, khung cảnh diễm lệ như vậy, tuyệt đối có thể làm cho Dương Thần quên hết mọi chuyện vồ lên, mặc kệ là quán bar hay là ở đâu, một tác phẩm nghệ thuật giống như trước mặt, có thể khiến mình nhấm nháp ngọt lành và mật ý của nhân gian.



Nhưng hiện tại, ánh mắt Dương Thần dừng ở bộ phận mẫn cảm này, không có một chút tục niệm, bàn tay khẽ nâng lên, nặng nề hạ xuống.



“Bốp!”



“A!:



Một tiếng giòn vang, trên chiếc mông tròn trịa một dấu bàn tay đỏ chót, chói mắt hiện ra!



Cùng với lúc An Tâm cảm thấy mông có chút đau, bởi vì oan ức, trong lòng cũng đau đớn, nước mắt vừa mới kìm xuống được, liền như nước vỡ đê, hét lên một tiếng, khóc toáng lên!



Hai nữ vệ sĩ thấy vậy liền ngây ra, mặt cũng đỏ lên, gã đàn ông này không phải đến cứu tiểu thư nhà mình sao? Sao lại không để ý đến địa điểm mà lại làm ra những hành vi như vậy! Cho dù là người yêu của tiểu thư, hai người muốn thân mật, cũng không cần phải mạnh tay như vậy chứ!