Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 742 : Không kịp nữa rồi

Ngày đăng: 14:09 19/04/20


Nhưng lúc này, Dương Thần vẫn cố nghĩ lại giai đoạn lịch sử đó, thầm chửi rủa tên Poseidon thực sự vô liêm sỉ kia. Sự việc căn bản không do mình làm, người vi phạm Minh Ước cũng không phải mình. Tên này chưa phân biệt tốt xấu gì đã ra tay. Lẽ nào hôm nay nhất định phải cho mình tan xương nát thịt, ép mình không có cách nào để luân hồi sao?



Ở bên ngoài biển cách mấy trăm hải lý, Christine miễn cưỡng vận một vòng không gian bảo vệ, ngăn sự tấn công của các vòng đang di chuyển hỗn loạn kia, muốn đến gần để bảo Poseidon dừng tay, nhưng lại vì thần lực không gian quá mạnh, không có cách nào đến gần được, chỉ có thể liên tục lo lắng. Cô tưởng rằng việc thử nghiệm của Poseidon chỉ là một vài thử nghiệm nhỏ, nhưng không ngờ vừa mới bắt đầu đã muốn tiêu diệt người ta rồi.



- Neptune! Anh bị điên à. Cho dù Dương Thần không phải là Hades trước đây, nhưng anh ta cũng là một thành viên của chúng ta. Lẽ nào anh muốn hai mươi người còn tồn tại như chúng ta phải thiếu đi một người sao?



Poseidon cất lên giọng nói đầy thần uy, xen lẫn cả sự khinh thường ở trong đó:



- Aphrodite, đó là cách nghĩ ngây thơ của cô. Cho dù hắn có được Thần Cách của Hades thì tôi thấy, muốn thay thế Hades vẫn còn kém xa.



Sắc mặt của Christine trở nên trắng bệch, bất lực, bặm môi không biết nói thế nào, chỉ có thể lắc đầu, hi vọng Dương Thần có thể tự đột phá để đi ra.



Dương Thần đang phải đối mặt với vòng vây mà vẫn chưa thể đột phá, thì giọng nói nặng nề của Poseidon cất lên, xuyên qua cả không gian, chất vấn:



- Bây giờ, còn cho rằng sức mạnh của quy luật không gian trong thần tộc của ta không bằng với thứ trộm cắp của Hoa Hạ không?



Nghe thấy câu hỏi này, Dương Thần chút nữa đã hộc máu ra.



Tên này ra hô khẩu hiệu chiến thắng lớn như vậy, không ngờ là vì một câu nói đầy hoài nghi của mình vừa rồi mà tự cho rằng Quy luật không gian không còn gì phải bàn cãi và nghi ngờ nữa.



Thấy Dương Thần không nói gì, Poseidon nói lại một lần nữa:



- Nếu như ngươi không tin thì có thể thử. Nếu như ngươi có thể phá vỡ được chiêu thức này của ta thì ta thừa nhận chân nguyên lực của Hoa Ha thực sự có mạnh hơn một chút. Đừng tưởng đánh bại được Ares chưa trưởng thành đó thì thực sự có thể là người nối nghiệp của Hades. Theo như ta thấy, ngươi còn kém xa. Nếu như bây giờ ngươi nhận thua, thừa nhận mình sai thì lúc bầu chọn ngươi làm người nối nghiệp Hades, ta sẽ ít gây khó dễ cho ngươi.



Căn bản là Dương Thần còn muốn giữ lại cái mạng này, hơn nữa nhận thua cũng chẳng sao. Mặc dù bản thân hắn chưa dốc hết toàn bộ sức lực, nhưng dù có dốc hết toàn bộ sức lực thì cũng không nhất định là đối thủ, không cần thiết phải phí sức mà chả được gì như thế.



Nhưng hôm nay nghe thấy giọng điệu khinh thường này, rõ ràng là trêu tức mình có mắt mà như mù, không biết điều, đột nhiên khiến sự kiêu ngạo trong lòng Dương Thần trào dâng.



Mẹ kiếp, từ lúc ông này sinh ra cho đến bây giờ, còn chưa biết sợ là gì.


“Thịch thịch”.



Trái tim bắt đầu đập loạn lên, nhanh dần đến nỗi gần như co rút lại.



Hai mắt Dương Thần bắt đầu chuyển sang đỏ ngầu, tâm trí bắt đầu rung lên! Một cảm giác rất quen thuộc, dần dần xâm chiếm chút lý trí còn sót lại của Dương Thần.



Sau khi bị Thần Quang chiếu, di chứng của sự biến đổi đó muốn bộc phát sao?



Luôn tưởng rằng đạt đến Tiên Thiên đại viên mãn, sau đó lại bước vào giai đoạn hóa thần thì bệnh điên cuồng đó của bản thân đã được trị tận gốc.



Nhưng hiện tại, Dương Thần mới phát hiện ra, không phải thực sự đã được trị tận gốc, mà là tự bản thân hắn luôn tu luyện ý thức để ngăn chặn nó. Bây giờ, vì sức mạnh toàn thân của mình đều đã phát hết ra ngoài nên đương nhiên không còn lại nhiều sức mạnh để khống chế được di chứng đó, hơn nữa vì không cam lòng nên đã sinh ra tức giận dữ dội. Tác dụng phụ của Thần Quang trước kia là sau khi giết người sẽ dần dần khống chế được bản thân, lại bắt đầu biểu hiện ra.



Sát khí đã ngưng tụ lại như nanh vuốt của một con quỷ, chân nguyên toàn thân của Dương Thần lúc đầu còn có màu vàng rực, bây giờ thì đã giống như một dải tơ lụa màu đen, chỉ còn vài phần là có màu đỏ tươi nóng rực.



Poseidon không khỏi cảm thấy rùng mình:



- Ám khí thật nguy hiểm, thảo nào Hades lại giao Thần Cách cho ngươi. Điểm này, ngươi lại rất giống với anh ta.



- Cút…



Dương Thần cúi đầu, cắn răng, thậm chí máu bắt đầu chảy ra từ khóe miệng.



- Cút? Ha ha! Ngươi tưởng rằng ngươi dựa vào ám khí giết người đó của ngươi thì thực sự có thể có tác dụng với ta sao? Bây giờ ta chỉ đang khống chế cánh tay của ngươi, nếu như người không chịu thua…thì ta sẽ không ngại khiến toàn thân của ngươi phải chịu buổi lễ rửa tội không gian nổ tung này…



Poseidon lạnh lùng nói.



Dương Thần không thèm đếm xỉa đến những lời anh ta nói, thở hổn hển, khàn giọng nói:



- Cút…Cút ra xa ngay! Nguy hiểm…Nếu ngươi còn không đi thì sẽ không kịp mất…