Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi
Chương 76 : Cô gái mang thai
Ngày đăng: 14:01 19/04/20
Đúng vậy.trước mắt cô gái đang là cô bé đáng thương mà lúc trước mở chiếc Porsche 911 suýt chút bị Dương Thần hù chết. Nếu như nhớ không nhầm thì tên cô bé đó là Đường Đường,chỉ có điều là bớt đi màu sắc tóc nhuộm và thay bằng một cô gái bình thường. Kiểu tóc cũng là kiểu của những cô gái ngoan hiền mà suýt chút không nhận được ra.
- Cái gì mà kêu học sinh trung học, tôi vốn dĩ là học sinh cấp 3 và còn là một trong những học sinh xuất sắc nữa. Thế nào, làm con mắt chó của ngươi sợ rồi chứ! Đường Đường nhổ một bãi nước bọt.
Dương Thần không thể phủ nhận mà bĩu môi:
- Có chuyện gì sao?
- Con người ngươi sao lại có thể như vậy chứ, không có chút nhẫn nại nào hết, mỹ nữ chủ động nói chuyện với ngươi thì ngươi mà ngươi không thể có chút phong độ thân sĩ được sao? Cứ làm như ta là chủ nợ của ngươi đến thúc nợ ngươi không bằng ý! Đường Đường không hài lòng nói.
- Chúng ta không giống nhau, ngươi có gì thì cứ nói thẳng ra đi.
Dương Thần không mấy thích tiếp xúc nhiều với những cô gái con nhà giàu đỏng đảnh, đêm hôm đó làm cho bản thân còn phải nói lời xin lỗi, đương nhiên thái độ không được tốt.
- Ngươi…
Đường Đường hận tới mức ngứa cả răng, lúc đầu nhìn thấy Dương Thần điều khiển xe thật kì diệu, lúc đánh nhau thì lại càng có nghĩa là cao thủ võ lâm, nên mới tò mò mà muốn kết giao một chút, nhưng không ngờ rằng hắn lại không tán thưởng, hắn cho mình là ai chứ? Thực sự nghĩ rằng người khác đều sợ hắn sao?
Từ trước tới giờ Đường Đường chưa từng phải chịu sự đãi ngộ thế này nên trong lòng rất phẫn nộ. Nhưng nếu động thủ thì không phải là đối thủ của hắn, mà gọi người thì cũng chỉ như đưa đồ ăn cho hắn mà thôi, trong đầu nghĩ ngợi một chút, đột nhiên nghĩ ra một quỷ kế…
Sau khi hạ quyết tâm rồi, Đường Đường mắt ngân ngấn nước, mặt dần dần chuyển sang tái nhợt, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện ra vẻ sắp khóc, thần sắc bi thương…
- Cô làm sao vậy?
Dương Thần thấy buồn bực, cô bé kia khả năng kháng kích kém vậy sao, còn chưa mắng cô ta mà, đã muốn khóc à?
Đường Đường nức nở khóc, rút khăn tay lau nước mắt, đột nhiên chặn ngay trước mặt người đi đường, to tiếng gào khóc:
- Dương Thần! Ngươi là người con trai không có trách nhiệm! Tôi mang thai đứa con của anh rồi anh lại không cần tôi nữa! Anh là người không có lương tâm…
Dương Thần ngẩn người ra, người đi đường cũng ngẩn người ra đứng lại nhìn về phía cô gái đang gào khóc. Đường Đường có vẻ cổ quái.
Đường Đường bỗng nhiên xông lên ôm lấy eo Dương Thần, vừa khóc vừa lay người anh ta, như đúng là kích động đến mức không thể kiềm chế được vậy.
Dương Thần làm bộ như chưa xảy ra chuyện gì mà lôi thuốc ra hút.
Dân chúng xung quanh đã phát ra những tràng vỗ tay tán thưởng, tỏ ra khâm phục hành vi anh hùng của Dương Thần, tuy nhiên bọn họ cũng rất tò mò vì sao tốc độ của Dương Thần lại có thể nhanh đến như thế.
Đường Đường dần bình tâm lại, mới có chút sau khi sợ hãi mà vỗ vỗ ngực:
- Dọa chết tôi mất, nếu như không có anh thì tôi đã chết chắc rồi, nói đi, anh cần tôi phải cảm ơn anh thế nào hả?
- Chỉ cần cô không gây phiền phức kiếm cớ gây chuyện với tôi là tôi phải cảm tạ trời đất rồi.
Dương Thần nói xong lắc lắc đầu dự định bỏ đi.
Đường Đường thật ra cũng không dám nữa. liền tiến lên trước ngăn Dương Thần lại.
- Không được, ít nhất thì cũng phải cho tôi số điện thoại, lần sau tôi sẽ mời anh ăn cơm. Nếu như anh không cho tôi…tôi…tôi sẽ vẫn đi theo anh đấy!
Dương Thần bất đắc dĩ, đành phải nói cho Đường Đường số điện thoại di động của mình, Đường Đường còn gọi điện xác nhận là không sai mới tươi cười rạng rỡ.
- Được rồi, tôi còn phải tham gia lớp học bổ túc nữa, cũng sắp muộn học rồi, tạm biệt trước nha. Khi nào rảnh tôi sẽ mời anh ăn cơm.
Đường Đường vẫy vẫy tay, xem ra cũng không bởi vì thiếu chút nữa tai nạn xe cộ mà bị rối loạn quá mức.
Nhưng không chờ Đường Đường đi được vài bước, chiếc xe thương vụ toyota màu bạc đột nhiên dừng lại ở bên đường, mấy tên mặc đồ đen hùng hổ bước xuống.
- Tiểu thư, cô không sao chứ?
Một gã đeo kính dâm, tai nghe bộ đàm, tướng mạo đàng hoàng, dáng người không cao, dường như là người cầm đầu, vừa xuống xe đã hỏi han quan tâm Đường Đường, còn quan sát rất kĩ xem cô có bị thương ở đâu không.
Đường Đường không kiên nhẫn được liền bĩu môi nói:
- Anh Tiểu Dũng, tôi đều nói với các anh bao nhiêu lần rồi, tôi học lớp bổ túc không cần nhiều người đi theo như vậy đâu.