Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 780 : Nữ yêu tinh bất lão

Ngày đăng: 14:09 19/04/20


- Cảnh tượng đẹp như vậy, em không muốn vì em mà phá vỡ nó.



Sắc Vi nhẹ nhàng nói.



Dương Thần cảm thấy ấm áp trong lòng, người phụ nữ này vẫn thấu hiểu lòng người hệt như ban đầu.



Lặng lẽ bước đến bên cạnh người phụ nữ, kéo bàn tay lành lạnh lại, quay đầu đi ra bên ngoài.



Sắc Vi hơi ngạc nhiên, nhìn thấy Dương Thần muốn kéo cô vào phòng, lập tức nhận ra điều gì đó, má hơi ửng hồng lên.



- Đàn ông như anh không thể không có ý nghĩ nào khác sao, chỉ có mấy ngày không gặp đã muốn lên giường ngay sao.



Dương Thần với nụ cười đau khổ quay đầu lại:



- Sắc Vi yêu dấu à, em cũng hơi quá khi nghĩ anh như thế rồi đấy, anh chỉ muốn bàn bạc với em một số việc.



Sắc Vi biết mình nghĩ sai lệch, mặt đỏ hết sức,hờn trách bĩu môi.



Đợi khi Sắc Vi bước vào hương phòng, Dương Thần liền kéo người phụ nữ ngồi song song bên giường, nhìn trên dưới một lượt.



- Trên người có mùi tanh của máu, em đã giết người?



Sắc Vi vừa nãy còn khuôn mặt tươi cười bỗng nhiên sắc mặt có chút không tự nhiên.



- Em cứ nghĩ là đã tắm rửa rồi mới đến gặp anh sẽ không bị phát hiện.



- Anh đã là chuyên gia trong việc giết người rồi, sao có thể giấu nổi anh.



Dương Thần đưa tay véo chiếc mũi xinh đẹp của người phụ nữ.



- Hơn nữa em cũng không cần phải giấu anh chuyện này, chỉ cần em bình yên vô sự thì anh sẽ không quan tâm em giết ai trong con đường xã hội đen này.



Mắt Sắc Vi ánh lên cái nhìn dịu dàng, nhẹ nhàng dựa vào vai người đàn ông:



- Đấy là hai nguyên lão trong bang hội, họ hợp tác buôn bán ma túy cùng với vài trùm buôn thuốc phiện ở Trung Đông sau lưng em…Em đã cho họ cơ hội, nhưng họ vẫn cứ cho rằng em không dám đụng gì đến bọn họ…



- Sáng sớm đã vội ra ngoài, đến tối muộn mới trở về mà đã giết không ít người.



Dương Thần cười nhẹ nói.



- Vâng.



Mắt Sắc Vi hiện lên ánh lạnh lùng.



- Đã hành động, ra tay thì phải nhổ cỏ tận gốc, ngay cả gia đình, tâm phúc và thuộc hạ của hắn ta cũng không tha…



Dương Thần nhẹ nhàng vuốt tóc người phụ nữ, ngón tay chạm đến khuôn mặt của Sắc Vi, vuốt ve một lát.
- Tu luyện của anh...Cũng có thể truyền cho người khác được sao?



Dương Thần có chút ngượng ngùng cười nói:



- Cái đó...nên làm, ha ha, anh cũng không biết là có thể hay không...



Sắc Vi bĩu môi.



- Anh chỉ biết nịnh người ta thôi, hừ, anh chờ đấy, em nhất định sẽ mãi giữ lại thanh xuân, bây giờ lại biết có pháp thuật có thể giữ mãi thanh xuân, em sẽ không cần để ý dến thứ khác nữa, đương nhiên là tuổi trẻ quan trọng hơn...Ông xã, nói thật, em thấy đây như là giấc mơ vậy.



“Đét.”



Dương Thần đột nhiên vỗ mông Sắc Vi một phát, mông cô rung lên.



- Á, sao anh lại đánh em.



- Anh muốn cho em biết là không phải em đang nằm mơ, em đấy à, sắp biến thành nữ yêu tinh bất lão rồi...



Sắc Vi không ngừng cười khanh khách, liên tục dụi đầu vào trong lòng Dương Thần.



- Ông xã, đột nhiên em cảm thấy tâm trạng tốt hơn nhiều rồi, tối nay chúng ta ăn cơm ở nhà em chứ?



Dương Thần do dự một lúc, cười đau khổ lắc đầu.



- Thôi khỏi, anh thấy Thiện Ny không sao rồi, chuyện luyện công cũng đã nói cho em, em không biết là, trong nhà...Nhược Khê đang rất hận anh, anh chuốc họa quá nhiều lại còn rất nhiều vấn đề cũng không phải là em không biết, anh vốn chẳng có địa vị gì trong gia đình, tình hình như vậy mà vẫn không về nhà ăn cơm, chẳng phải anh đang muốn chết hay sao.



Sắc Vi cười một cách ma quái:



- Được rồi, em không giữ anh lại nữa, cho dù em không biết là ban ngày đã xảy ra chuyện gì, nhưng xem ra chuyện có vẻ nghiêm trọng, nếu như Tổng giám đốc Lâm không cho anh ngủ ở nhà, thì nhớ qua bên em.



- Sang bên này có gì ngon sao?



Dương Thần trêu trọc hỏi.



Sắc Vi bỡn cợt nói:



- Quả nhiên có bị hận đến mức nào đi nữa, thì thói ham sắc của một số người cũng chẳng kiềm chế được chút nào.



Dương Thần ha ha cười khoan khoái mấy tiếng, đứng dậy.



- Sắc Vi yêu dấu, bây giờ anh sẽ trổ vài chiêu cho em xem, tuy rằng...anh bây giờ cố gắng không động gì đến tu luyện, nhưng cũng được coi là thuốc an thần cho em.



Nói xong, bóng dáng của Dương Thần biến mất trong không trung, trong nháy mắt, đã biến mất khỏi nơi đang đứng.



Sắc Vi cắn chặt đôi môi mọng đào, đôi mắt xinh đẹp đầy vẻ kinh ngạc, phải một lúc sau, người phụ nữ mới cắn chặt răng, ánh mắt hiện lên đầy vẻ kiên định.