Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 790 : Khẩu vị của tôi

Ngày đăng: 14:09 19/04/20


Vương Hải Đào vội khiêm tốn nói:



- Tôi cái gì cũng chỉ biết một chút thôi, Nhã Hinh cô quá coi trọng tôi rồi.



- Không sao, mọi người cùng tham khảo xem sao, tôi sợ Hasen đã tiêu tiền uổng phí, dù sao thì thứ này cũng khá là hiếm...



Nói xong, Thân Nhã Hinh kêu người phục vụ lấy cho cô ta cái túi màu cà phê hình dáng kỳ quái, lấy từ trong đó ra một chiếc hộp gỗ hình vuông màu đen sẫm được chạm khắc tinh xảo.



Mọi người nhìn với ánh mắt nghi hoặc, tò mò xem bên trong đựng cái gì.



Thân Nhã Hinh hé miệng cười, để chiếc hộp gỗ đen vào trong tay Vương Hải Đào.



Vương Hải Đào mỉm cười nhìn mọi người xung quanh, rồi mới cẩn thận mở chiếc chìa khóa vàng của chiếc hộp ra.



Vừa mở ra, đồ vật nhỏ ở bên trong, khiến cho mắt của tất cả mọi người đều sáng lên.



Một chiếc đồng hồ nạm kim cương nằm yên lặng trên mặt tơ lụa.



Sở dĩ tất cả mọi người đứng từ xa nhìn đều lộ vẻ kinh ngạc, là bởi vì, toàn bộ mặt đồng hồ, đều được dát vàng tỉ mỉ!



Mặc dù những người ngồi đây đều không phải là chuyên gia đồng hồ, nhưng với kiến thức phổ thông, cũng có thể biết được, loại đồng hồ như thế này, người trong giới thượng lưu cũng có hiểu biết ít nhiều, cho nên vừa nhìn thấy, thì đã biết ngay chiếc đồng hồ này tuyệt đối không phải là một món đồ đơn giản.



- Chiếc đồng hồ này quả thực là rất đẹp, Hải Đào chẳng phải anh có nghiên cứu về loại đồng hồ này sao? Đây là loại gì?



Hoàng Nhạc Nhạc hỏi chồng.



Vương Hải Đào cũng sửng sốt trong chốc lát, cẩn thận cầm chiếc đồng hồ lên quan sát một lát, hơi do dự, rồi kinh ngạc nói:



- Trời ạ, đây chắc không phải là TOURDELILE chứ?



Nghe được câu này, có hai người cũng có sở thích với đồng hồ cũng đều thốt lên kinh ngạc.




Lúc đầu cũng chỉ là tùy ý, bật cười, sau khi dần dần xem kỹ lại, ánh mắt mơ hồ, chợt sáng lên, cuối cùng, mở miệng ra, càng ngày càng to, to đến mức có thể nhét được một quả trứng gà!



- Hải Đào, anh làm sao vậy. Sao đột nhiên lại ngây người ra thế này.



Hoàng Nhạc Nhạc bực bội đẩy đẩy bả vai chồng.



Vương Hải Đào bừng tỉnh, lúc đầu chỉ cầm một tay vào chiếc đồng hồ, bây giờ vội vàng cầm chiếc đồng hồ bằng cả hai tay, dường như sợ làm rơi nó!



Nhưng cho dù anh ta đã cẩn thận như thế nào, nhưng hai tay vẫn rất run.



Mọi người rốt cục cũng đã ý thức được, chuyện này có gì đó không bình thường, có người cất tiếng hỏi:



- Hải Đào, anh làm sao vậy, chiếc đồng hồ quả quýt này có vấn đề gì sao?



- HENRYG...



Vương Hải Đào mở to hai mắt, ánh mắt không thể rời khỏi chiếc đồng hồ, nói lắp bắp.



- Cái gì?



Mọi người vẫn chưa rõ lắm.



Vương Hải Đào nuốt nước miếng, mới miễn cưỡng nói một cách rõ ràng...



- Đây...đây là HENRYGRAVES! HENRYGRAVES!!!



Vương Hải Đào gần như kích động hét lên!



Đám người đó choáng váng, thằng cha này đang chơi trò gì vậy? Còn nữa, HENRYGRAVES là cái gì vậy?