Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 797 : Cùng nhau ngẩn người ra

Ngày đăng: 14:09 19/04/20


Đến Xuyên tỉnh cũng mất nửa ngày, Dương Thần ra máy bay, đi vào khu vực đến trong nước, không cần tìm bằng mắt cũng có thể cảm nhận được vị trí Thái Ngưng đứng trong đám người một cách tinh tường.



Thái Ngưng đã đến một lúc lâu, mặc áo sơ mi trắng, mái tóc đen hơi rối, phía dưới là chiếc quần bò nhạt màu ôm lấy cặp chân thon dài.



Thái Ngưng ăn mặc đơn giản, cũng không có thới quen trang điểm, nhưng khí chất hơn người, vẫn hấp dẫn vô vàn ánh mắt đàn ông.



Tuy nhiên, không ai ngờ một người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần nhìn trí thức vậy lại là cao thủ võ đạo, lại là nhân viên đặc biệt quốc gia.



- Đợi lâu không.



Dương Thần đi lên trước nắm tay cô gái, hỏi.



Thái Ngưng lắc đầu, cười nhẹ:



- Không có gì.



Cũng không nói đợi lâu hay không, chỉ nói không có gì, người phụ nữ này luôn làm người khác thấy yêu thương, thương xót.



- Chúng ta đi Đường Môn thế nào?



Dương Thần tò mò hỏi, hắn còn không rõ Đường Môn nằm ở đâu.



Theo lý thuyết, môn phái võ cổ này chắc phải ở vị trí khá bí mật, nhưng j cũng không phải cổ đại, rừng rậm đâu cũng bị đào bới đến, có chỗ nào không bị người khác phát hiện?



Thái Ngưng nói:



- Anh đi theo em.



Nói xong cũng kệ Dương Thần nghi hoặc, lôi hắn hướng ra khỏi sân bay, đi đến nhà ga công cộng.



Dương Thần không hiểu ra sao, nhưng cũng không biết đi thế nào, đành đi theo Thái Ngưng, lên một chiếc xe bus, ngồi phía sau, bắt đầu đi.



Đợi xe bus đi từ từ được hai mươi phút, Dương Thần thật sự không kìm nổi:



- Ngưng nhi, sao ta phải ngồi xe bus? Ngồi xe này có thể đến Đường Môn sao?



Thái Ngưng đang nhìn đường phố bên ngoài, nghe thấy câu hỏi, lắc đầu nói:



- Không, chúng ta trạm tiếp theo thì xuống.



Vài phút sau, hai người xuống xe bus, không đợi Dương Thần hiểu ra cái gì, Thái Ngưng lại kéo tay hắn, ngồi lên một chiếc xe bus nhỏ khác.



Dương Thần ngẩn ra, đây không ngờ là một chiếc xe bus đi đến thị trấn ngoại thành, đi đến một thị trấn tên là Bồ Giang.



Trên xe có vài người lớn tuổi, vắng vẻ, rất nhiều chỗ ngồi trống, một người lái xe già, lái xe cũng chậm, xóc nảy trên đường, xe cũng kẽo kẹt kẽo kẹt.
- Sư tỷ đến rồi.



Người đàn ông vui vẻ gọi Thái Ngưng, tiếng nói trong suốt.



Thái Ngưng trên mặt có vẻ thản nhiên cười, giải thích với Dương Thần:



- Đây là sư đệ của em, Đường Lập Trung, cũng là môn chủ hiện tại của Đường Gia Bảo, là con út của Đường Điện Sơn, ít hơn em một tuổi, cùng lớn lên với em.



- Hân hạnh, hân hạnh.



Dương Thần thấy người trẻ tuổi này cũng không tồi, bộ dạng không đẹp trai bằng mình, đáng để kết giao, cho nên giơ tay bắt tay Đường Lập Trung.



- Lập Trung, giới thiệu với cậu, đây là... Dương Thần, bạn của chị.



Thái Ngưng nói.



- Bạn gì?



Dương Thần không vui nói:



- Nói thẳng anh là bạn trai em không được sao? Em muốn chạy hả?



Thái Ngưng vẻ mạt đỏ bừng, cô không biết mở miệng nói câu xấu hổ như vậy.



Đường Lập Trung cũng là người tính tình ngay thẳng, nghe xong cười ha hả nói:



- Sư tỷ, chị cũng đừng giả vờ, mấy huynh đệ chúng tôi biết chị muốn dẫn người đến Đường Gia Bảo, sao lại không tra một chút xem là ai, Dương Thần đại ca rất lợi hại, trước kia chỉ nghe nói ở ngoài Hoa Hạ có chủ thần, giờ vẫn là lần đầu tiên thấy, nhưng cũng không thấy kỳ lạ, nhưng nghe nói Dương đại ca là cao thủ Tiên thiên đại viên mãn, có cơ hội xin được chỉ giáo.



Bởi vì Dương Thần bước vào hóa thần, sau đó vượt qua một lần Thái Thanh Thần lôi kiếp, trong Viêm Hoàng Thiết Lữ, đến Thái Vân Thành cũng không rõ ràng lắm, ngoại trừ những người phụ nữ bên cạnh, trong Hoa Hạ cũng chỉ có Dương Công Minh và Yến Tam Nương biết được, cho nên người trong Đường môn tình báo được cũng chỉ biết Dương Thần là Tiên thiên đại viên mãn thôi.



Đối với việc này, Dương Thần cũng lơ đễnh, thuận miệng nói:



- Tôi không biết phát ám khí, khinh công cũng không, chỉ biết nhảy nhót, xin miễn được chỉ giáo, cậu đã kết hôn chưa, tôi có thể chỉ cho cậu làm sao cưa đổ sư tỷ cậu?



Thái Ngưng nghe xong, dùng sức huých khuỷu tay vào eo Dương Thần, trừng mắt với hắn:



- Anh còn nói bừa gì vậy?



Dương Thần ha hả cười vài tiếng, chính mình không phải muốn kéo gần quan hệ một chút sau, không nói thì thôi.



Đường Lập Trung nghe xong quả nhiên đổ mồ hôi lạnh, xấu hổ mỉm cười ứng phó, thật sự không rõ sư tỷ mình kính nể sao lại thích cái loại vô lại, bại hoại này, cũng không trì hoãn gì nữa, sợ bị tên không đứng đắn này làm đỏ mặt, nói:



- Xe ở phía trước, chúng ta đi thôi.