Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 83 : Lần đầu tiên của người ta mà

Ngày đăng: 14:01 19/04/20


Chỗ mà Dương Thần giới thiệu cho Trần Bác chính là quán rượu Rose của Sắc Vi, quán rượu này thuộc tầm trung, không phải vì Sắc Vi không muốn mở rộng mà và quán là do mẹ của Sắc Vi để lại, vì thế theo như ý bà thì cứ để quán như thế còn ý nghĩa hơn nhiều so với việc biến quán thành chốn kinh doanh.



Sau khi sắp xếp hành lý của Trần Dung vào căn phòng trọ nhỏ bé của Trần Bác xong xuôi, ba người cùng nhau ăn một bữa cơm đơn giản tại một quán ăn nhỏ rồi nhanh chóng tới quán Rose.



Ban ngày quán rất yên ắng, ngoài nhân viên phục vụ ra thì hầu như không có khách, như vậy cũng thích hợp để Dương Thần dẫn hai anh em họ tới.



Sau khi nhận ra đây là một quán rượu, Trần Bác có chút lo lắng hỏi:



- Dương Thần, con phố này buổi tối rất phức tạp, tôi thấy hơi lo lắng.



- Tôi đã nghĩ giúp anh việc này rồi, tôi và chủ quán ở đây rất thân thiết, hoàn toàn có thể nhờ người đưa Tiểu Dung về nhà vào buổi tối.



Trần Bác không hỏi thêm nhiều nữa, sau khi bước vào quán rượu, nhìn xung quanh thấy quán sắp xếp bài trí rất trang nhã lịch sự liền gật đầu, quán rượu kiểu này nhìn có vẻ khá đàng hoàng.



Tiểu Triệu – một nhân viên phục vụ của quán thấy Dương Thần đi vào thì lập tức lấy lại tinh thần, khẽ cười hỏi:



- Anh Dương sao hôm nay lại rảnh rỗi ban ngày đến đây thế này? Lại còn dẫn cả bạn đến nữa?



Dương Thần chào mấy người phục vụ trong quán, nói:



- Sắc Vi có ở quán không? Tôi giới thiệu cho cô ấy một nhân viên mới đây.



- Cô chủ vừa mới ngủ trưa dậy, tôi đi gọi cô ấy đến nhé.



Tiểu Triệu vui vẻ nói xong thì chạy vào phía trong.



Sắc Vi chọn ở tận trong cùng là không muốn cho ai biết, bởi vậy Dương Thần quyết định ở ngoài đợi cô ấy cùng với hai anh em Trần Bác.



Lát sau, Sắc Vi mặc một chiếc váy dài màu trắng ánh kim bước ra nhẹ nhàng, khuôn mặt trái xoan không trang điểm còn đang mơ màng với thân hình thướt tha gợi cảm và vẻ đẹp chín muồi, thật là một cô gái kiêu sa kiều diễm.



Trần Bác và Trần Dung đều ngơ ngẩn nhìn Sắc Vi đang mỉm cười tiến lại, họ chẳng thể tin chủ nhân của quán rượu lại là một cô gái trẻ xinh đẹp nhường này.



- Dương Thần, anh giới thiệu cho em nhân viên nào mới thế?



Có người ngoài, Sắc Vi tinh ý gọi thẳng tên của Dương Thần, dáng vẻ đoan trang từ tốn.



Dương Thần chỉ về phía Trần Dung:



- Đây là bạn anh và em gái của anh ấy, vừa mới từ Tứ Xuyên lên, nhà có xảy ra chút chuyện, nên phải bỏ trường đại học đến Trung Hải làm thêm kiếm tiền trả nợ, anh nghĩ chỗ này khá tốt, có thể làm ở đây thì cũng sẽ yên tâm hơn.



Sắc Vi nhanh chóng hiểu được ý định của Dương Thần, bắt đầu đánh giá Trần Dung cẩn thận.



Trần Dung thấy Sắc Vi đang mỉm cười ngắm mình bằng đôi mắt đầy ẩn ý thì không khỏi đỏ mặt, tim đập thình thịch, cúi đầu không dám nhìn thẳng vào mắt Sắc Vi.



- Em tên gì?



Sắc Vi cúi người thân mật hỏi han, giống như chị gái đang hỏi em mình vậy.


- Đi đâu bây giờ?



- Rạp chiếu phim Trung Hải, đi xem phim nhé!



Đường Đường thốt lên.



- Cháu đã sắp xếp trước đấy à?



Dương Thần thấy như mình bị trúng kế.



- Chắc không phải là tìm kế chọc tôi đấy chứ?



Đường Đường nghiến răng, giận dỗi lôi từ trong cái túi màu xanh lá ra hai cuộn tròn màu trắng:



- Trường phát vé xem phim, là phim nói về chủ nghĩa yêu nước, cháu thấy không nên lãng phí, dù sao thì cũng không có việc gì làm thì đi xem thôi, chú thấy việc này có hại cho chú lắm sao?



- Phim này hay!



Dương Thần nhìn thấy hình ảnh chiến sỹ giải phóng dân tộc in trên vé, cười bảo:



- Chú thích xem các phim có liên quan đến lịch sử Hoa Hạ.



- Tại sao?



Đường Đường nghi ngờ hỏi.



- Vì chú không biết những câu chuyện đó.



Dương Thần nói thản nhiên:



- Hiểu rõ về lịch sử nước mình thì mới yêu nước, cách làm như trường cháu là đúng đấy.



Đường Đường lại bĩu môi:



- Đều là lời sáo rỗng, hơn nữa vé xem phim mỗi đứa một đôi, nhưng cả lớp chỉ có mình cháu lẻ loi đi xem thôi, lại còn có một ông chú đáng ghét nữa.



- Cùng lắm thì lúc ngồi xem cúng ta ngồi riêng ra, cháu ngồi chỗ cháu, chú ngồi chỗ chú.



Dương Thần vừa nổ máy vừa nói.



- Không được!



Đường Đường bỗng nhiên đỏ mặt, nhăn nhó xoa xoa tay, dáng vẻ không hợp lắm so với tuổi của cô, khẽ nói:



- Người ta lần đầu đi xem phim với con trai, sao lại ngồi riêng được...



Dương Thần phanh gấp, suýt nữa đâm phải chiếc xe đằng trước.