Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 836 : Người trong mộng

Ngày đăng: 14:10 19/04/20


Dù sao Jane cũng không còn là trẻ con nữa, theo tuổi kết hôn của hoàng thất, một công chúa như cô ấy vào độ tuổi này đã có con là chuyện bình thường, huống hồ cô lại còn rất xuất sắc, tất nhiên là có nhiều vương gia quyền quý thèm muốn, chỉ là trước đây chưa từng nghe nói sắp xếp hôn sự cho cô ấy, Dương Thần lần này đột nhiên biết tin cũng có chút ngạc nhiên.



- Nhưng …Dương Thần, xét cho cùng Jane cũng là con gái, nó cũng phải lấy chồng, nó còn phải nối dõi tông đường cho vương thất xứ Wales, cứ cho là lần này không kết hôn, nhưng lần sau kiểu gì cũng phải lấy.



Catherine van nài nói:



- Em đã nghĩ rất lâu mới quyết định gọi điện cho anh, hi vọng anh có thể giúp khuyên bảo Jane, nó cần…nó cần phải tự mình đối mặt với cuộc đời nó, chứ không phải là theo đuổi những giấc mộng hão huyền kia.



Dương Thần hỗn loạn trong lòng.



- Được rồi, mai anh sẽ tìm cô ấy nói chuyện xem sao, nhưng vẫn là câu nói đó, không ai có thể ép cô ấy được.



Catherine khẽ thở dài dập máy.



Cả đêm Dương Thần không ngủ được, trong đầu hiện lên cảnh hai người gặp nhau giữa cô bé Jane và hắn nhiều năm trước đây, quãng thời gian ở Anh, và những ngày tháng tiếp sau là hình ảnh cô bé Jane trưởng thành, dần dần người con gái xinh đẹp và có trí tuệ hơn người kia đã khiến cho trong lòng Dương Thần dâng lên một tình cảm khác lạ.



Buổi sáng hôm sau, sau khi làm việc xong ở văn phòng, Dương Thần chủ động cùng Lâm Nhược Khê đến khu vực công trình hóa sinh của đại học Trung Hải.



Bởi vì quan hệ vợ chồng đã được công khai cho nên việc xuất hiện cùng nhau cũng không làm cho người khác ngạc nhiên nữa.



Đại học Trung Hải là một trong những đại học hàng đầu, tính quốc tế hóa của nó còn hơn cả đại học Yến Kinh, rất nhiều học giả nổi tiếng thế giới đến đây giảng dạy.



Khuôn viên trường chiếm diện tích rất rộng, bao quanh là một ngọn núi không cao lắm, khiến cho khuôn viên của trường trông rất đẹp, đường xá của trường cơ bản được thiết kế hoàn thiện, hoàn toàn có thể lái xe trong trường.



Bởi vì thân phận của Jane rất đặc biệt nên phía trường học và chính phủ rất coi trọng hạng mục này, lãnh đạo thành phố và trường học gần như đều có mặt, ngoài sân viện nghiên cứu có thể nói như là một bữa tiệc ngoài trời sang trọng dành cho giới thượng lưu.



Trên thảm cỏ, các vị quan chức chính phủ cụm ly chúc tụng, trò chuyện vui vẻ, rất nhiều cơ hội hợp tác đều có thể khai thác tại đây, chứ không phải đơn thuần chỉ để nghênh đón sự có mặt của Jane.



Các phóng viên cũng chen chúc tới đưa tin, nhưng vì có bảo vệ nên chỉ có thể ở bên ngoài vòng bảo vệ chụp ảnh, đèn flash nháy liên tục.



Đương nhiên, đại đa số chỉ biết Jane là một học giả mũi nhọn nổi tiếng đang trên đỉnh cao của khoa học, còn thân phận là một công chúa cao quý của xứ Wales chỉ có một số ít quan chức chính phủ cấp cao mới được biết.
- Hai người...là người chứng kiến quá khứ của anh, anh đương nhiên trong lòng anh có hai người rồi.



Là “người trong mộng”sao?



Jane tinh nghịch nói.



Dương Thần nhíu mày, từ từ ngồi dậy, vẫn ngồi trên thảm cỏ lắc đầu.



- Anh không muốn chơi chữ với em, em chắc chắn là thông minh hơn anh, nhưng vấn đề bây giờ là, cho dù em có thông minh hơn đi chăng nữa, em cũng là một cô công chúa xứ Wales đã đến tuổi kết hôn.



Jane dịch chuyển cơ thể về phía Dương Thần, tựa lưng cô vào lưng Dương Thần, hai người ngồi tựa lưng vào nhau, cảm nhận hơi ấm cơ thể của nhau.



- Anh biết em ở đây là vì cái gì mà.



Dương Thần hít sâu một hơi, nói:



- Jane, em biết không, mỗi lần nhìn thấy em giống như là nhìn thấy viên thủy tinh tự nhiên chưa được mài giũa vậy, nhưng nó lại là một kiệt tác của thượng đế, bất cứ trang sức nào, bất cứ điêu khắc nào đều khiến cho viên thủy tinh không thể tìm lại hình dáng ban đầu của nói, nhưng anh lại biết rằng, thủy tinh vẫn chỉ có thể là thủy tinh, nó ở trong lòng anh là hoàn mỹ, nó hoàn toàn không thể là một tác phẩm nghệ thuật chân chính... lựa chọn của anh, sẽ rất ích kỉ.



- Vậy thì vĩnh viễn không cần tạo hình gì cả.



Jane u buồn nói:



- Hãy để cho viên thủy tinh lặng lẽ ở bên cạnh anh, anh sẽ giữ gìn nó, như vậy cũng sẽ rất hạnh phúc.



Dương Thần im lặng, hai bàn tay không kìm được nắm chặt lấy nhau.



Jane quay đầu, nói:



- Dương Thần, em yêu anh, thật đó, anh biết không, đối với em mà nói, điều này đã rất rõ ràng từ lâu rồi.