Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 838 : Trường Kình

Ngày đăng: 14:10 19/04/20


Nhìn thấy người phụ nữ với đôi mắt tràn đầy sát khí, Dương Thần khẽ nuốt cổ họng, chỉ gật đầu.



Hai người đang định đi vào lễ đường với ánh đèn huy hoàng, điện thoại của Dương Thần đột ngột rung lên.



Dương Thần không thể không lấy điện thoại ra để nhận cuộc gọi đến, vừa nhìn đúng là Lưu Minh Ngọc gọi điện tới.



Do phải ở lại công ty để giải quyết một số công việc thường ngày, Lưu Minh Ngọc lại không tham gia được hoạt động lần này, nếu tính đến lúc này, cũng đã đến giờ tan ca rồi.



Dương Thần cũng không lảng tránh Lâm Nhược Khê, nhận điện thoại nói:



- Minh Ngọc, chuyện gì vậy?



Giọng nói của Lưu Minh Ngọc ở đầu dây bên kia tỏ ra rất gấp gáp, hốt hoảng nói:



- Dương Thần, em trai của em Minh Hào không thấy nữa!



- Cái gì?



Dương Thần nghi ngờ tai mình nghe lầm.



Lâm Nhược Khê ở bên cạnh khẽ chau mày, Lưu Minh Ngọc đột nhiên tìm Dương Thần lại vào thời điểm này, rõ ràng cô không hài lòng.



Giọng của Lưu Minh Ngọc kèm theo tiếng khóc nói:



- Minh Hào vào sáng nay cãi nhau với bố, sau đó lại nói muốn rời bỏ nhà này đi, em và mẹ em vốn nghĩ rằng đó là tính tình trẻ con của nó, nhưng sau đó không thể liên lạc được với nó, cũng không biết nó đi đâu nữa… Em đã đi tìm tất cả những nơi mà thường ngày nó thường đi, hỏi thăm một số người bạn của nó, nhưng đều không biết được hành tung của nó, em… Em nghi rằng có phải nó bị kẻ thù của nhà em bắt cóc.



- Em đừng lo lắng vội, nói cho anh biết, cậu tiểu tử đó tại sao lại cãi nhau với bố em?



Lưu Minh Ngọc nói:



- Thật ra em cũng không rõ lắm… Hình như… Hình như có liên quan đến cái chết của mẹ Minh Hào…



Trong mắt của Dương Thần hiện lên một chút không biết làm thế nào, nghĩ đến cậu tiểu từ kia biết được một số tin đồn từ nơi nào, biết được Từ Oánh và Cao Việt đều bị Lưu Thanh Sơn xử lý, vì vậy dẫn đến mâu thuẫn mạnh mẽ.



- Trung Hải mặc dù là địa bàn của hội Hồng Kinh, những trợ thủ của ba em cũng không ít, đều không tìm thấy sao?



Dương Thần hỏi.



Lưu Minh Ngọc đau lòng nói:



- Bố em chưa nguôi cơn giận, còn chấp nhặt từng tí một, ông ấy cũng không cho phép người bề dưới đi tìm, nói rằng không cần đứa con Minh Hào đó nữa, nhưng mẹ em đã lén lút nhờ người của hội Hồng Kinh, bọn họ đã tìm hai tiếng đồng hồ rồi, vẫn chưa có tin tức gì…



Mặc dù chỉ là chị em cùng cha khác mẹ, nhưng vì mẫu thân là một người phụ nữ cởi mở, Lưu Minh Ngọc cũng theo tính đó, mối quan hệ giữa cậu em đó và Lưu Minh Ngọc rất thân thiết, lần này Lưu Minh Hào bỏ nhà ra đi, thật sự khiến người phụ nữ có thần kinh mạnh mẽ cũng hơi sụp đổ.


- Rất xin lỗi, mỗi ngày người cần gặp Thái Tử gia chúng tôi có rất nhiều, nếu mọi người đều thoải mái muốn gặp là gặp như vậy, vậy hội Trường Kình chúng tôi thất mất mặt.



Gã bảo vệ làm động tác mời ra, sắc mặt trở lên lạnh lùng.



- Tiên sinh, không tiễn.



Dương Thần gãi gãi đầu:



- Các vị dường như hiểu nhầm một chuyện.



- Hả?



- Tôi cũng không xin sự đồng ý của các vị, tôi chỉ hỏi các vị hắn có ở đây hay không. Nếu hắn không có, vậy các vị nên gọi hắn ra gặp tôi.



Dương Thần nghiêm mặt nói.



Mấy gã cường tráng nghe thấy đều bật cười ha hả, hai gã đàn ông trước mặt Dương Thần bắt đầu nắm bàn tay lại, tiếng xương cốt kêu răng rắc.



- Xem ra tiểu tử ngươi đến đây gây rối, cũng hay, từ khi từ trên biển về, vẫn chưa có mấy người dám trêu huynh đệ anh em chúng ta, hôm nay cho chúng ta vui vẻ cũng không tồi!



- Tôi nghĩ rằng các ngươi nhìn rất khách khí, hẳn là dễ nói chuyện, thấy thế nào vẫn cần phải ra tay.



Dương Thần bất đắc dĩ nói.



Đại Hán kêu lên một tiếng



- Tiểu tử còn cứng đầu cãi lại, múa mép khua môi, ông đây gặp nhiều rồi, đánh ngươi thành đầu heo, khâu miệng của ngươi lại!



Tiếng nói vừa dứt, một quả đấm to như bao cát xé gió vung lên hướng về hai má Dương Thần!



Dương Thần không cần nhìn giơ tay ra, trực tiếp nắm lấy cú đấm của gã!



- Rắc!



Vài tiếng vỡ vụn vang lên, ở bên đường phố ồn ào, vẫn vang lên đến chói tai!



- Á, á!!



Gã kia đau đớn kêu lên một tiếng, không kịp xòe tay ra, một bàn tay của Dương Thần khiến hắn ngã trên mặt đất!



Trong ánh mặt kinh ngạc của mọi người, sắc mặt của Dương Thần trở nên vui vẻ, vỗ tay nói:



- Đúng rồi, ta sẽ phá hủy trụ sở của các ngươi, cái tên Thái Tử chó chết của các ngươi, cuối cùng cũng phải lăn ra đây chứ!