Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 846 : Muốn tốt cho em

Ngày đăng: 14:10 19/04/20


Dương Thần không nói hai lời, ôm lấy cô ngượng ngùng tư từ nhắm hai mắt lại, hưng phấn chạy lên lầu.



Tuy rằng Lưu Minh Ngọc bình thường cũng không ở nơi này, bản thân có một khu nhà riêng, nhưng mẹ Lưu vẫn hết lòng quét dọn sạch sẽ, đợi con gái về ở.



Sau khi Dương Thần chạy vào phòng, chạy thẳng đến nhà vệ sinh, bởi vì trên người hắn có vài vết máu, cho dù là nóng vội, cũng phải chú ý vệ sinh cá nhân một chút.



Lưu Minh Ngọc vào phòng, mới định mở mắt, duyên dáng nói:



-Anh tắm rửa thì tắm rửa, tại sao lại đưa em vào!



-Thế mới nói em ngốc,khó có được cơ hội, tắm uyên ương không tốt sao.



Dương Thần nói xong, một tay vội vàng cởi trói cho Lưu Minh Ngọc, sau đó bế cô vào trong bồn tắm, vặn nước ấm, bản thân sau khi lột sạch quần áo, cũng nhảy vào trong.



Bởi vì bồn tắm không phải quá lớn, cho nên Dương Thần chỉ có thể để cô ngồi trên người mình, tuy nhiên bởi vì tư thế như vậy, nên hai người dính lấy nhau khá nhanh.



Quần áo của Lưu Minh Ngọc sớm đã bị Dương Thần lúc vào phòng cởi ra hết, cả người trần truồng, dưới ánh sáng của ngọn đèn có vẻ rất mịn màng, mềm mại.



Tất cả bộ phận trên cơ thể đều có thể cảm nhận được sức nóng của người đàn ông này truyền tới, đặc biệt là khe giữa hai chân, cái vật to lớn kia đã cứng lên, vuốt ve phía bên trong đù chỗ mẫn cảm nhất của Lưu Minh Ngọc…Nếu không phải hai người trước đây đã có mấy lần đụng chạm da thịt rồi, thì cô sẽ cảm thấy mình không còn mặt mũi gặp người ta nữa rồi.



-Tên xấu xa nhà anh, lẽ nào lái xe lâu như vậy, làm nhiều chuyện như vậy cũng không mệt sao, em đang ngủ gà ngủ gật, cứ phải tìm lúc này làm mới được sao.



Lưu Minh Ngọc không còn sức lực oán trách.



Một tay Dương Thần vuốt ve vòng eo nhỏ nhắn của cô, tay kia thì ôm lấy ngực của Lưu Minh Ngọc, kẹp chặt cái núm nhỏ hồng hồng ở đầu ngón tay, Dương Thần tùy ý khiêu khích, thỉnh thoảng xoa bóp cặp bông đào kia, khiến cho Lưu Minh Ngọc toàn thân run rẩy.



Vô tình, ngoài nước ấm dần dần đầy lên, giữa hai chân của Lưu Minh Ngọc, cũng dần dần tràn ngập một dòng nước suối mát lạnh.



-Chậc chậc, Minh Ngọc em yêu, nước lạnh của em không ngừng chảy, nước trong bồn tắm này đều sắp trở nên lạnh rồi.



Dương Thần vui cười nói.



Lưu Minh Ngọc tức giận quay đầu lại, cắn trên mặt Dương Thần.



-Muốn vào thì vào nhanh, đừng nói những lời thừa thãi như vậy!



-Ồ, thế nào lại có vẻ sốt ruột thế, có một lúc không nồng nhiệt, có phải có chút trống rỗng không hả.



Dương Thần vươn tay vuốt ve khuôn mặt cô.



Trong lúc thân thể vặn vẹo, Lưu Minh Ngọc giống như một tác phẩm nghệ thuật tinh khiết hoàn mỹ, không ngừng cọ xát trên người Dương Thần, cùng với dòng nước chảy xiết, nhiệt độ cơ thể hai người đều tăng lên nhanh chóng.


Bởi vì hai người đều không mặc quần áo, lần này lại càng trực tiếp, Dương Thần lật ngửa cơ thể Lưu Minh Ngọc, nhào lên trên, sau khi hai miếng ngọc thịt màu mỡ ở phía dưới bị đẩy ra hai bên, nóng bỏng chờ đợi, phá vỡ mà vào trong đó…



Trận mây mưa lần này đến rạng đông, Dương Thần mới sảng khoái cho ra tất cả, sau đó nhào lên trên người nữ nhân nhắm mắt ngủ ngon.



Đợi cho ánh mặt trời buổi sáng chiếu vào trong phòng, hai người mới rời khỏi giường.



Lưu Minh Ngọc sau một đêm bị giày vò đến vài lần, cảm giác lúc rời khỏi giường, có vài chỗ hơi đau đau, không khỏi tức giận cắn vài miếng trên người Dương Thần.



Lúc xuống lầu, vợ chồng Lưu Thanh Sơn đã ăn xong bữa sáng, bảo người hầu để lại một ít ở trên bàn.



Nhìn thấy Dương Thần muộn như vậy mới cùng con gái xuống lầu, Lưu Thanh Sơn không khỏi cau mày.



-Ngọc Nhi con không đi làm sao? Tại sao muộn như vậy mới xuống.



Lưu Minh Ngọc mặt đỏ lên.



-Hôm nay con không đi, con với Dương Thần ra ngoài đi dạo.



Mẹ Lưu cũng là bộ dạng kỳ quái, kéo Lưu Minh Ngọc đến một góc, nhỏ giọng hỏi:



-Ngọc Nhi, lúc con cùng con rể Dương làm chuyện đó, không dùng biện pháp gì sao?



-Hả?



Lưu Minh Ngọc có chút mơ hồ.



-Ôi, con bé ngốc, chính là có tránh thai hay không?



Mẹ Lưu tò mò hỏi.



Lưu Minh Ngọc xấu hổ vội nói:



-Me, sao mẹ lại hỏi việc này chứ.



-Cái này có sao.



Mẹ Lưu không hề gì nói:



-Các con đừng bao giờ làm việc này, tuổi của con cũng không nhỏ, sinh con trước cũng không có gì to tác lắm, hơn nữa, mẹ nghe bố con nói, Dương Thần cũng không chắc có thể tổ chức hôn lễ gì đó với con, sớm sinh con không đều giống nhau sao. Nếu con có con, cũng tốt để cho bố mẹ có thể bế cháu ngoại, tránh cả ngày ở nhà nhàn cư vi bất thiện.



Trong lòng Lưu Minh Ngọc chua xót, mẹ nhắc nhỏ như vậy, cô mới ý thức được, mình quả thực sinh con sớm hay muộn đều không khác nhau, mình cũng chỉ là một trong những người phụ nữ ở bên cạnh Dương Thần, hiện thực như vậy, trước đây lúc mới xuất hiện không bao lâu, trái lại vẫn tốt, nhưng bây giờ từng trải hơn rồi, tình cảm càng ngày càng sâu đậm, nên sẽ càng không thoải mái.