Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 855 : Em không làm sai

Ngày đăng: 14:10 19/04/20


Jane vẫn còn mặc nguyên chiếc áo khoác màu trắng của phòng thí nghiệm, xem ra hình như là vừa mới ra khỏi phòng thí nghiệm, lập tức lái xe đến thẳng ngôi biệt thự.



Vừa vào đến nhà, ánh mắt phức tạp của Jane nhìn Lâm Nhược Khê đang nằm trên ghế sô pha, sau đó mới mỉm cười xã giao với Quách Tuyết Hoa và vú Vương.



Lâm Nhược Khê sau khi dụi dụi mắt, liền đứng dậy chào Jane.



- Sao em lại đến đây.



Dương Thần đứng dậy, xem ra hắn hỏi với một thái độ ung dung.



Jane lôi từ trong túi áo ra một lọ thuốc, lắc lắc, trong đó là một dung dịch thuốc màu tím quái lạ.



- À, thuốc giải, sợ trễ sẽ mất mạng, em liền chạy ngay đến đưa cho anh, để tên nhóc kia uống vào là được.



Jane nói, sau đó đem lọ thuốc đưa cho Dương Thần.



Dương Thần đón lấy, cũng không xem nhiều, bỏ vào túi áo, tò mò hỏi:



- Giải quyết nhanh như vậy sao?



Jane hít một hơi, vuốt vuốt những sợi tóc màu hổ phách nơi trán:



- Đây là lễ tán Maria của phòng thí nghiệm Nigeria, một loại vũ khí sinh học mới chính thức được đưa vào giai đoạn thử nghiệm hồi đầu năm nay, phòng thí nghiệm có học trò của em, đã từng dùng hình thức bưu kiện để hỏi em về một số vấn đề sinh hóa hợp thành, em đại khái xem qua, khuyên giải họ không nên nghiên cứu sản xuất, tác hại của thứ này đối với loài người là có khả năng hủy diệt, nhưng xem ra họ vẫn cứ làm.



Lời đối thoại của Jane và Dương Thần, làm cho Lâm Nhược Khê và mọi người đều khó hiểu, cho nên họ đã im lặng lắng nghe mà không nói gì.



Dương Thần nhíu mày nói:



- Phòng thí nghiệm Nigea? Là thứ gì vậy?



Jane giải thích:



- Cái tên này đến từ “Tín ngưỡng Nigeria”, đó là một Cơ đốc giáo kinh điển thuộc chính giáo. Nhưng phòng thí nghiệm này, được xây dựng bởi các tín đồ chính giáo của nước Nga, mục đích của họ là dùng phương thức phi thường để cứu rỗi tội lỗi của loài người, có thể nói, đây là một bọn khoa học điên loạn học thần học cuồng nhiệt.




Đang định mở miệng nói gì đó, thì bên cạnh Lâm Nhược Khê đang nắm lấy tay mình!



Lâm Nhược Khê dùng lực nắm chặt tay, Dương Thần bất lực quay đầu lại.



- Sao thế, Nhược Khê.,



Dương Thần nghi hoặc nói.



Lâm Nhược Khê cười cười mà nói với Jane:



- Cách suy nghĩ này cũng hay, anh Maksim đối nhân xử thế nho nhã lễ độ, tuy rằng…có thể không giống như người bình thường, nhưng quan trọng là tấm lòng, không phải sao?



Thái độ của Dương Thần đột nhiên hiểu ra, người phụ nữ này muốn Jane rời khỏi Trung Hải!



Thông minh như Jane, tất nhiên là hiểu rõ ý của Lâm Nhược Khê, cô gật đầu vẻ không tự nhiên:



- Đúng vậy, nếu như không có việc gì, thì em đi đây, tạm biệt.



Nói xong, Jane bước chậm rãi ra khỏi căn biệt thự, không lâu sau, tiếng xe ngoài kia xa dần.



Quách Tuyết Hoa và vú Vương theo dõi diễn biến tình hình, không hiểu đầu đuôi, theo bản năng lắc lắc đầu, cảm thấy chuyện này nên để bọn trẻ tự giải quyết, bèn trở lại nhà bếp.



Lâm Nhược Khê buông tay của Dương Thần ra, thở ra một hơi, giống như đang trải qua một trận chiến gian nan.



Dương Thần ngây người ra hồi lâu, bước chân vô thần hướng đến cầu thang, không nói một lời định bước lên lầu.



Nhìn thấy vẻ thiễu não của Dương Thần, lòng Lâm Nhược Khê hơi có vị đắng, nhưng ánh mắt kiên quyết, giọng quật cường:



- Em không làm sai! Em cố gắng vì gia đình mình, không có gì sai cả!



Bóng dáng của Dương Thần khựng lại một chút, nhẹ nhàng gật đầu, sau đó, lặng lẽ tiếp tục đi lên lầu.