Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 895 : Nhạc sĩ và kẻ lừa đảo

Ngày đăng: 14:11 19/04/20


Dương Liệt nhìn thấy tất cả những chuyện này, sau khi kinh ngạc, biết lực lượng thần thạch, đang chữa trị cơ thể mình, thấy Dương Thần ngơ ngác đứng đó, như là khúc gỗ, tuy rằng không hiểu là vì sao, nhưng vẫn là chạy trước quan trọng hơn, thế là tức khắc phi thân rời khỏi đó!



Mãi đến lúc không thấy bóng dáng Dương Liệt, Dương Thần vẫn dứng nguyên ở đó, mồm thì thào, như là ma…



- Lão Dương! Cậu làm gì vậy!?



Lý Độn hổn hển giơ chân giơ tay.



Còn Dương Thần vẫn ngơ ngác đứng đó, không nhúc nhích.



Lâm Nhược Khê và Đường Uyển đều tỏ ra lo lắng, bởi vì trong mắt Dương Thần lại tràn đầy thống khổ và cuồng loạn.



Giờ phút này, cảnh tượng trước mắt Dương Thần và những người khác không giống nhau.



Tuy rằng Dương Thần đã thu tay lại, nhưng đau đớn của Quách Tuyết Hoa lại không thể giảm bớt, thân thể không ngừng chảy máu, lung lay sắp đổ…



- Mẹ…



Dương Thần run rẩy hô một tiếng, đang muốn đi lên phía trước, hướng niệm dẫn xuất kinh ẩn chứa thiên địa dẫ xuất lực quanh người, cũng điên cuồng xao động.



Giống như là hộ vệ vô cùng khẩn trương, đang bảo vệ chủ nhân của mình!



Trong đầu Dương Thần lập tức có khoảng trống, đột nhiên ý thức được cái gi!



Không tốt!



Vừa mới hô lên một tiếng to, “ Quách Tuyết Hoa” ở phía trước cũng đột nhiên thay đổi!



Chỉ thấy thân thể vừa mới còn lung lay sắp đổ, hóa thành một đám bóng ma hắc ám sâu thẳm, gào thét thảm thiết về phía Dương Thần!



- Hú——



Một tiếng quỷ kêu gào, dường như muốn nuốt cả Dương Thần trong bóng đen này!



Dương Thần hừ lạnh một tiếng, trong cơn giận dữ, chưa cần biết đây là ảo giác, hướng niệm dẫn xuất kinh dâng, phát ra sức mạnh mãnh liệt của thiên địa,hóa thành một lưỡi dao sắc bén, xé rách toàn bộ ảo cảnh!



- A!!!...



Hét thảm một tiếng, bóng đen kia biến mất thẳng vào giữa không trung.



Trước mắt Dương Thần tất cả một lần nữa khôi phục bình tĩnh.



- Ông xã!



Lâm Nhược Khê vẫn không dám tiến lên rốt cuộc không kìm nổi, bay nhanh lên, cầm lấy cánh tay Dương Thần, vẻ mặt lo lắng hỏi:



- Anh vừa mới làm sao vậy? Không có việc gì chứ!



Dương Thần thở dài,miễn cưỡng cười cười, vỗ vỗ tay cô.



- Không có việc gì, gặp phải chút bất ngờ, bây giờ giải quyết rồi.



Khi nói chuyện, Dương Thần liếc mắt nhìn Quách Tuyết Hoa ở đó lạnh lùng run rẩy muốn qua nhưng không dám, mỉm cười đau khổ




Hermes quát to một tiếng, vội vàng muốn đi cướp lại.



Dương Thần tà cười nói:



- Vậy ông nói cho tôi biết, vì sao phải giúp Dương Liệt chạy trốn.



Hermes liếm liếm môi, hoàn toàn không để ý tên bề ngoài tuấn tú đó, nói:



- Cậu muốn nghe nói thật?



Dương Thần hí mắt.



- Nếu như ông nói thật.



- Ta nói cậu cũng sẽ không tin.



Hermes bĩu môi.



- Cậu cũng biết, tôi là thần bảo hộ của kẻ trộm và kẻ lừa đảo.



Dương Thần nói:



- Tôi cũng có đầu óc, lừa gạt người hay không tôi tự mình hiểu rõ.



Hermes thở dài.



- Được rồi, tôi sẽ nói cho cậu biết.



Nói xong, thần chăn nuôi ghé sát vào tai Dương Thần, thì thầm nói vài câu, bộ dạng rất bí hiểm.



Vẻ mặt Dương Thần cứng lại, âm tình bất định, cảm xúc trong mắt thậm chí cuồng bạo, sau khoảng 10 giây, mới ổn định, nói:



- Nếu lần sau ông lại lấy cái nguyên nhân nhàm chán này, để người ta phải giết chạy mất, tôi sẽ không khách khí với ông như này đâu.



Hermes bất đắc dĩ buông tay.



- Xem đi, tôi biết cậu sẽ không tin.



Dương Thần không nói thêm nữa, thừa cơ đem toàn bộ máy móc của người này mang đi.



- Này! Hades! Cậu là cướp sao!? Đó là của tôi!!



Hermes kêu to.



Dương Thần liếc mắt nhìn hắn.



- Ông để người ta muốn giết chạy mất, đương nhiên tôi muốn tìm lại lợi tức, hỏi ông, ông cũng không nói thật. Bây giờ,cái tai nghe này cũng không tồi, tôi mang đi tặng người khác, nếu như ông không đồng ý cho tôi, thì cướp từ trên tay tôi về đi.



Hermes mở to hai mắt, vẻ mặt căm phẫn.



- Cậu…Cậu tại sao lại cho rằng lời nói của tôi không phải sự thật!?