Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 9 : Anh vô liêm sỉ

Ngày đăng: 14:00 19/04/20


- Nói, chuyện gì?



Dương Thần vừa nói, vừa đem một chân gác lên ghế da, quăng dép cao su đi, dùng một tay gãi chân thời tiết nóng như vậy dễ có chút ngứa, Dương Thần đang suy nghĩ có nên đi mua lọ thuốc mỡ Mạt Mạt không.



Nhìn thấy cảnh tượng này, Lâm Nhược Khê vừa định mở miệng nói lại dừng một chút, theo bản năng che lại mũi ngọc bé nhỏ đáng yêu, nhăn mặt nói:



- Anh có thể đừng làm những động tác ghê tởm như vậy không.



Dương Thần không để ý cười cười:



- Hì hì, chân ngứa thì mình gãi, hoàn toàn chính đáng, có gì ghê tởm cố chịu đựng làm khổ mình làm gì.



Lâm Nhược Khê thề, từ lúc cô sinh ra đến giờ đây là lần đầu tiên nhìn thấy người không biết xấu hổ như vậy, tuy rằng thông qua tìm hiểu ban đầu, biết người này chẳng qua là người hàng rong bán thịt dê xiên nướng, nhưng như thế thì sao chứ, số phận của mình với việc của hắn thật đã không thể thay đổi, việc tiếp theo, đành phải đâm lao theo lao thôi…



- Dương Thần…



- Từ từ..



Dương Thần lại lần nữa ngăn cản lời nói của Lâm Nhược Khê.



- Lại làm sao vậy?



Lâm Nhược Khê có chút tức giận, trên khuôn mặt lạnh lùng có vài phần khí huyết dâng lên đỏ ửng.



Dương Thần có chút ngượng ngùng nói:



- Lâm tiểu thư, cô thấy đấy, cô biết tên của tôi, còn biết tôi bị cảnh sát bắt,rất rõ ràng, cô đã từng điều tra tôi nhưng tôi đến cô tên gì cũng không biết, cô còn nói muốn nói chuyện với tôi, đây không phải có chút…



Đang nói, còn tham lam nhìn Lâm Nhược Khê vài lần, liếm liếm môi.



- Lâm Nhược Khê, nhược trong giống như, khê trong khe suối… có thể nói chuyện chưa.



Lâm Nhược Khê đột nhiên có chút hối hận về quyết định của mình, người đàn ông trước mắt mặt đầy dâm đãng, cùng người đàn ông thành thật mà mĩnh đã nghĩ căn bản là một trời một vực, nhưng việc bản thân đã ra quyết định từ trước tới nay không hề có đường quay lại, cho nên, kiên trì, Lâm Nhược Khê vẫn dự định tiến hành đến cùng.



- Lâm, Nhược, Khê…



Dương Thần dường như hiểu được khẽ gọi mấy lần.
Lâm Nhược Khê thật sự phẫn nộ, tính tự đại của người đàn ông này khiến cô không hiểu ra sao cả. Từ bé đến lớn, không có người đàn ông nào cự tuyệt bất kì yêu cầu vô lí nào của cô, nhưng không ngờ, hiện nay có người đàn ông giống như con kiến cự tuyệt cùng cô kết hôn.



Dương Thần dường như lại trở về bộ dạng vô lại kia, cười ha hả nói:



- Cô thấy đấy, tôi đẹp trai như thế này, có tính đàn ông như thế này,thịt dê xiên nướng lại ngon, cuộc sống đấy, gian khổ mộc mạc, có ưu điểm của người đàn ông tốt truyền thống, quan trọng là, tôi đối xử với phụ nữ rất không tồi, nếu là đối xử với vợ mình, vậy tốt rồi…



- Đủ rồi.



Lâm Nhược Khê sợ lại tiếp tục nghe mình sẽ nóng nảy hơn:



- 100 triệu mua ba năm của anh.



- Đây không phải vấn đề tiền bạc…



- Hai năm 100 triệu.



Lâm Nhược Khê hạ thấp yêu cầu, thở phì phì nói.



Dương Thần như trước lắc đầu.



- Cho dù 10 tỷ cũng không được, đây là vấn đề nguyên tắc.



- Anh tin tôi có thể khiến anh từ cục cảnh sát ra ngoài, còn có thể khiến anh vào nhà giam sống cả đời không?



Hốc mắt Lâm Nhược Khê hồng hồng, trong lòng tuỉ thân, oán hận nói.



Dương Thần cười ha ha:



- Dựa vào cái gì? Lẽ nào Lâm tiểu thư muốn nói cho bên cảnh sát biết, tối qua tôi cưỡng bức làm cô như thế nào sao? Nhưng tôi nhớ rõ ràng Lâm tiểu thư chủ động muốn rất nhiều lần chứ…



- Anh…tôi…tôi…anh…



Hàm răng nõn nà của Lâm Nhược Khê đang cắn đôi môi mỏng manh hồng hào, nước mắt tủi thân đau khổ đột nhiên không kìm được từ trong mắt trào ra.



- Dương Thần, anh vô liêm sỉ.