Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 927 : Đơn thương độc mã

Ngày đăng: 14:11 19/04/20


Trong mắt Tiêu Chỉ Tình lóe lên tia phẫn uất giận dữ, nghiến răng nói:



- Cái đó phải bắt đầu nói từ chuyện nhà chồng tôi.



- Nhà chồng cô?



- Đúng vậy, đó là Lạc gia.



Tiêu chỉ Tình ánh mắt đầy sự căm giận.



Dương Thần đột nhiên nhớ lại, lúc ở Los Angeles cô ta có hỏi hắn có phải là Lạc gia phái hắn tới bắt cô ta không, nếu như vậy thì Tiêu Chỉ Tình không nói dối.



Cùng với lời kể của Tiêu Chỉ Tình, Lâm Nhược Khê nghe cũng có chút chua xót, theo bản năng rút khăn giấy lau khóe mắt.



Hôn ước của Tiêu Chỉ Tình là với con trai của Lạc Thiên Thu - Lạc Hàng.



Ban đầu, với thân phận của Tiêu Chỉ Tình tất nhiên là không xứng với Lạc Hàng, xét cho cùng Lạc Hàng tuy trẻ tuổi nhưng cũng đã đạt đến Hóa Thần Hậu Kỳ, chắc chắn sau này sẽ trở thành cao thủ Độ Kiếp Kỳ, là sức mạnh trung tâm của toàn gia tộc, hơn nữa còn có sức cạnh tranh làm tộc trưởng của gia tộc.



Nhưng Lạc gia lại tốn nhiều công sức để lấy được Tiêu Chỉ Tình không phải thật sự là muốn Lạc Hàng yên bề gia thất.



Mà vì Tiêu Chỉ Tình là một “Thí dược thần khí”, cho nên ai lại không muốn có chứ.



Lạc gia làm như vậy, thực ra chỉ muốn Tiêu gia chia xẻ Tiêu Chỉ Tình để cho họ có thể tiến hành luyện đan và thử đan dược.



Nói là lấy Tiêu Chỉ Tình với thân phận làm con dâu, cho nên tặng không ít bảo bối là sinh lễ, thực ra cố làm ra vẻ ta đây quang minh chính đại.



Xét cho cùng trong thế giới Hoh Xil cũng không phải chỉ có một mình Ẩn Thế gia tộc, mà cả toàn bộ giới tu hành, cho nên không được quá mất mặt.



Huống hồ, tướng mạo Tiêu Chỉ Tình cũng rất xinh đẹp, Lạc Hàng xem ra cũng thích, lấy Tiêu Chỉ Tình cho dù là biết không thể nào sinh con được thì cũng có thể coi như là một món đò chơi, cùng lắm thì sau này lấy một nữ tu sĩ khác, cũng không phải là chuyện to tát gì.



Tiêu Chỉ Tình vô cùng sợ hãi, vận mệnh của bản thân cũng không bằng cả một nha hoàn tạp vụ cho nên sớm đã không muốn sống nữa.



Cho nên trước đêm lễ đại hôn, một người duy nhất trong nhà từ nhỏ đã âm thầm giúp đỡ Tiêu Chỉ Tình hạ quyết tâm là giúp cô thoát khỏi chốn này.



Người đó chính là nhũ mẫu khi Tiêu Chỉ Tình còn nhỏ.



Bởi vì mẹ của Tiêu Chỉ Tình đã sớm ra đi, cho nên nhũ mẫu là người thân cận duy nhất nuôi cô khôn lớn.



Chỉ có điều tu vi của nhũ mẫu cũng chỉ Hóa Thần sơ kì, nên cho dù là người thân trong nhà cũng không có mấy địa vị, cho nên chỉ có thể giương mắt chứng kiến Tiêu Chỉ Tình gặp nạn.



Thấy Tiêu Chỉ tình đã muốn tìm đến cái chết, nhũ mẫu rất đau lòng, tìm cơ hội đem Tiêu Chỉ Tình vào trong đại trận, sau khí đến nơi cạnh tỉnh Tứ Xuyên, đưa Tiêu Chỉ Tình một ít tiền liền lập tức quay trở về, cắt đuôi mấy tu sĩ đuổi theo để cô có thời gian trốn thoát.




Chỉ tiếc là, bản thân cũng chưa tham chiếu đối tượng, không biết Độ Kiếp Kỳ của đối phương thực lực như thế nào, nếu như có thể giao chiến thì sẽ có thể biết được ngọn nguồn.



Nghĩ đến đây, Dương Thần lại nghĩ đến vài món pháp bảo mà hắn vừa mới thu được kia.



Hư không nhất triệu, Dương Thần đem huyết giao kim nhận, trấn ma kim chuy, bạch kim thủ trạc, đồng hoàng lệnh bài bày ra dưới đất.



Tiêu Chỉ Tình nhìn thấy bốn thứ này, hiển nhiên là đầy sự kinh ngạc:



- Sao anh lại có được những thứ này?



Dương Thần cũng không giấu diếm, đem kể chuyện lạp tháp đạo nhân trói Lâm Nhược Khê nhưng lại bị hắn giết.



Tiêu Chỉ Tình lúc này mới biết hai tên mặt tro mày xám gặp lúc nãy là hai cao thủ mới đi giết Hóa Thần Mạt Kỳ về.



- Anh thật là lợi hại, anh nên biết rằng, pháp bảo chia là ba loại, hạ đẳng, trung đẳng, thượng đẳng, cao hơn nữa là mấy món thiên bảo vô cùng hiếm, đó đều là là thượng cổ truyền lại.



Tiêu Chỉ Tình chỉ vào mấy món pháp bảo nói:



- Bạch kim thủ trạc tên là “Càn nguyên thiên cương trạc”, chính là trung hạ đẳng phòng ngự pháp bảo, dưới độ kiếp, ít nhất có thể kháng cự ba lần công kích.



“Trấn ma kim chuy” tuy rằng chỉ là hạ đẳng pháp bảo, nhưng vì trầm hậu hùng hồn, uy lực bất phàm. “Huyết giao kim nhận” thì ngay cả Độ Kiếp Kỳ cũng có thể đâm bị thương và rất khó hồi phục, đó là trung đẳng pháp bảo.



Dương Thần ngạc nhiên nói:



- Cô đều biết rõ rằng vậy sao?



Tiêu Chỉ Tình cười nói:



- Vì tôi không có cách nào tu luyện, cho nên hầu như thời gian mọi người tu luyện thì tôi học những văn hóa thế tục, cũng xem các loại sách tu hành, cho nên thượng vàng hạ cám gì cũng biết một chút.



Dương Thần giật mình, nghĩ trong lòng, người phụ nữ này rất còn có giá trị, ít nhất cũng có thể giúp bản thân hóa giải những điều chưa hiểu, bảo vệ cô ta cũng không phải là điều không thể.



Coi như là đã tìm được lý do bảo vệ Tiêu Chỉ Tình, Dương Thần nói:



- Cô vẫn chưa nói, “Mai đồng bài” là bảo pháp gì? Sao trên đó lại viết chữ “Hoàng”?



Tiêu Chỉ Tình lúc nhíu mày, ánh mắt phức tạp nhìn về phía Dương Thần, cười nhăn nhó nói:



- Cái này…chắc không phải là bảo pháp.