Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 951 : Đêm thất tịch

Ngày đăng: 14:11 19/04/20


Nhìn người đàn ông có vẻ đơn giản này nói ra những lời này, Lâm Nhược Khuê nhất thời, cảm thấy cảm xúc lẫn lộn, ngọt ngào và chua xót đang dâng lên, mâu thuẫn đang đấu tranh, bảo cô làm sao mở miệng được đây.



- Em không biết.



Lâm Nhược Khuê mù mờ lắc đầu,



- Bây giờ trong đầu em đang rất hỗn loạn, giống như sáng sớm tỉnh dậy, trước mắt là một làn sương mờ, rõ ràng biết con đường ở phía trước, nhưng lại không dám bước đi.



- Đấy là vì phía trước em không có ngọn đèn sáng chiếu rọi.



Dương Thần vỗ ngực.



- Nếu ngọn đèn của em không thể dẫn đường thì em có thể mượn của anh.



Lâm Nhược Khuê cười buồn.



- Tấm lòng của con người sao có thể mượn được chứ. Thôi vậy.



Dương Thần bước lên phía trước, nắm một cánh tay của cô ấy, nói:



- Nếu bây giờ anh đi giết Ninh Quốc Đống, em sẽ khổ sở trong bao lâu.



- Đừng mà.



Nhược Khuê vội lắc đầu nói:



- Anh đừng có làm chuyện ngốc nghếch như vậy có được không, vừa rồi La Thúy San nói, bà ta đã cho người đi gọi Ninh tổng thống, sẽ đến nhanh thôi, anh đừng có làm gì, sẽ làm lộn xộn mọi chuyện lên đấy.



- Cái gì? La Thúy San?



Dương Thần có chút kinh ngạc.



- Vâng.



Lâm Nhược Khuê nhíu mày:



- Chính La Thúy San sắp đặt giúp Ninh Quốc Đống, bà ta trông trẻ ra, mà tốc độ và sức mạnh đều mạnh hơn trước nhiều, dường như là trải qua một cuộc nâng cấp toàn diện.



- Hừ!



Dương Thần cười nhạt



- Nghiêm Bất Vấn quả thật rất tài giỏi, cứu sống người chết, còn có thể biến một người phụ nữ không hề có căn bản thành một người phụ nữ ưu việt.



Đối với La Thúy San thì “sống lại”, Dương Thần không ngờ, lúc ở Đường Môn đã biết đầu đuôi. Nhưng La Thúy San cũng có thể đào tạo thành kẻ có thực lực, Dương Thần có chút bất ngờ.



Xem ra kĩ thuật gen của Nghiêm Bất Vấn cũng đã đạt đến trình độ mới, người không có sức khỏe và thể lực muốn biến thành mạnh mẽ không phải là dễ, đầu tiên gen trong cơ thể có thể dung hợp gen mạnh hay không chính là vấn đề rất khó.



Nếu là trong cơ thể La Thúy San thì cũng là gen lấy từ trên người xuống để tiến hành cải tạo, muốn không thấy tình hình của người phụ nữ đó thì rất khó.



Nhưng Dương Thần rất yên tâm một việc, nếu đã đắp nặn các thần lại từ đầu là cần thần cách, vậy thì người vốn có nhân cách như La Thúy San chắc sẽ không bị cải tạo thành Thần tộc có năng lực pháp tắc không gian, cứ như vậy, tính đe dọa của bà ta cũng giới hạn cho thân thể mà thôi.
Dương Thần nói không khách khí.



Trong lúc nhất thời, không khí toàn cảnh có chút kì lạ và căng thẳng.



Nhiều người ở đây đều cảm thấy tim đập dồn, đây đúng là nhà họ Dương và nhà họ Ninh giao chiến trực diện, hơn nữa còn là chủ nhân của nhà họ Dương khiêu khích Ninh Quang Diệu một cách không khách khí.



Tuy là không hiểu vì sao nhưng mọi người đều rất biết điều mà lặng lẽ đứng xem.



Sắc mặt Quang Diệu đầu tiên là trầm xuống, nhưng qua giây lát, cười nhạt nói:



- Lão Dương xem ra có người kế tục rồi, tôi và bố cậu quen nhau hơn mười năm, cũng chưa từng nghe ông ấy nói những câu thế này bao giờ.



- Người ông nói, căn bản là tôi không quen.



Dương Thần hờ hững nói:



- Tôi phải đưa vợ tôi đi đón lễ tình nhân của hai người, mấy người cứ tiếp tục diễn kịch đi.



Nói xong, Dương Thần kéo tay Lâm Nhược Khê, cô lấy lại tinh thần, tiếp tục đi theo ra ngoài cửa lớn.



- Chờ chút, đừng vội đi.



Giọng của Ninh Quốc Đống vang lên từ phía sau.



Dương Thần quay đầu lại, chỉ thấy nụ cười quỷ quái kì lạ của Ninh Quốc Đống, mang một ly sâm-panh đi đến trước mặt, hơn nữa ánh mắt còn hơn cả rắn độc nhìn chằm chằm vào Lâm Nhược Khê đang ủ rũ cúi đầu.



- Hôm nay hai vị là khách quý, dù sao thì cũng phải uống một ly thì mới đi được, huống hồ bố tôi cũng đến rồi, nhà họ Ninh và nhà họ Dương quan hệ nhiều đời với nhau, dù sao thì cũng phải chạm một ly chứ. Nếu không không phải là quá không biết điều với nhà chúng tôi rồi sao?



Nói rồi, Ninh Quốc Đống cho phục vụ dâng rượu, đưa tới trước mặt Ninh Quang Diệu và vợ chồng Dương Thần.



Thấy Dương Thần và Nhược Khê bất động, Ninh Quốc Đống lại ra vẻ tò mò nói:



- Sao, vừa rồi anh còn rất khí thế cơ mà, sao uống một ly lại như muốn lùi bước thế.



Không đợi Dương Thần cầm ly rượu lên, Lâm Nhược Khê bỗng ngẩng đầu lên, sau khi nâng hai ly rượu lên, đưa vào tay Dương Thần, quay đầu, ánh mắt lạnh như băng nhìn Quốc Đống nói:



- Uống thì uống, chả có gì to tát cả.



Dương Thần ngạc nhiên nhìn Lâm Nhược Khê, không biết sao tự nhiên cô ấy lại phấn chấn lên như thế.



Ninh Quang Diệu liếc nhìn đứa con trai của mình, ánh mắt có chút khác thường, Ninh Quốc Đống lại như là chẳng có phản ứng gì.



Còn lúc nhìn Lâm Nhược Khê, lại phát hiện cô ta chả có ý nhìn mình.



Trong lòng thở dài, Ninh Quang Diệu vẫn nâng ly, chạm cốc cùng hai vợ chồng họ và Ninh Quốc Đống…



Ngay khoảnh khắc chạm cốc xong, Ninh Quốc Đống làm như không có chuyện gì xảy ra, lại mở miệng như ma xui quỷ khiến, hạ giọng nói:



- Thất tịch vui vẻ, em gái, em rể…