Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 974 : Lá bài ngụy trang

Ngày đăng: 14:12 19/04/20


Cặp mắt mọi người nhà họ Đường lập tức chuyển sang Dương Thần, không ít người tỏ ra vô cùng phẫn nộ.



- Dương Thần, anh làm vậy là có ý gì? Anh cho rằng Đường gia chúng tôi dễ bị ăn hiếp lắm sao?



Bị người khác giám sát như vậy, tuyệt đối không phải chuyện tốt đẹp gì. Đặc biệt, tình hình nội bộ Đường gia lại không yên ổn chút nào. Bởi vậy, việc làm này của Dương Thần khiến cho Đường gia lại một lần nữa được một phen xôn xao.



Đường Uyển cũng không khỏi có phần kinh ngạc, bởi Dương Thần chưa từng nói với cô về việc hắn cũng góp phần vào chuyện này.



Đường Triết Sâm ra hiệu cho mọi người yên lặng, sắc mặt nghiêm nghị nói:



- Khoan hãy nhắc tới chuyện này. Dương Thần, cậu đã bí mật lắp thiết bị theo dõi như thế, vậy cậu nói xem, cậu đã phát hiện ra điều gì mà chúng tôi chưa biết nào?



- Trước khi vạch mặt hung thủ, tôi nghĩ nên báo cho mọi người được biết về số lượng những thiết bị giám sát của tôi.



- Số lượng ư?



- Không sai! Tôi chỉ sử dụng thêm một cái duy nhất, và cũng được lắp vào phòng của duy nhất một người trong số quý vị đây. Thế nên, mọi người căn bản không cần phải ầm ĩ như vậy. Các vị làm chuyện gì trong phòng, Dương Thần tôi không có hứng thú. Tôi chỉ cho lắp thêm thiết bị theo dõi này vào phòng của một kẻ duy nhất, kẻ mà tôi đã nghi ngờ ngay từ đầu mà thôi.



Người nào người nấy lập tức quay sang nhìn nhau bằng ánh mắt dò xét. Đường Hoàng lên tiếng:



- Người mà cậu nghi ngờ, không phải là Đường Tâm đó chứ?



- Chính là Đường Tâm.



Dương Thần thản nhiên nói.



Mọi người nhất thời kinh ngạc, rồi bỗng bật tiếng cười vang.



Lý Độn tỏ ra vừa khó hiểu vừa tức giận:



- Lão Dương, cậu rốt cuộc là đang giúp ai đây? Cậu làm tôi hồ đồ mất rồi!



- Ha ha, nói đi nói lại, hoá ra cuối cùng vẫn là Đường Tâm. Con nha đầu thối này quả nhiên không biết xấu hổ!



Đường Tâm nước mắt lã chã như mưa, nhìn Dương Thần bằng cặp mắt vừa âu sầu vừa ai oán.



Dương Thần bình thản khoát tay:



- Tôi còn chưa nói hết, sao các người đã vội vã kết tội cho Đường Tâm như vậy? Tôi lắp thiết bị theo dõi đặc biệt trong phòng Đường Tâm, không có nghĩa hung thủ cũng là cô ấy!



Đường gia ai nấy càng thêm nghi hoặc. Vấn đề càng lúc càng rơi vào vòng luẩn quẩn, không khỏi khiến mọi người ai nấy đều cảm thấy mông lung, mơ hồ.



Dương Thần thong thả bước 2 bước, sắp xếp lại ý nghĩ trong đầu, chậm rãi nói:
Đường Triết Sâm có thể đứng lên vững vàng như thế, chứng tỏ trước nay cả Đường gia đã bị lão lừa gạt.



Nói như vậy, bao nhiêu tình cảm và sự quan tâm chăm sóc của Đường Uyển dành cho lão, có thể cũng nằm trong kế hoạch mà ngay từ đầu lão đã vạch ra.



Không có gì đau đớn hơn việc bị chính người thân nhất của mình phản bội.



Đường Triết Sâm nhìn thấy Đường Uyển rơi lệ thì chau mày quát:



- Khóc với lóc, còn ra thể thống gì nữa! Muốn thành đại sự, chịu chút oan ức đã là cái gì? Tiểu Uyển, chẳng lẽ ta lừa con rồi thì sẽ không còn là ông nội của con nữa sao?



Đường Hoàng đứng bên cũng hết sức bàng hoàng, phân vân trăn trở một lúc, y run run lên tiếng:



- Ông, sao ông lại làm như vậy? Ông rút cuộc là vì cái gì?



Đường Triết Sâm hừ lạnh một tiếng, nói:



- Vì cái gì ư? Chẳng lẽ việc ta làm là để cho lũ tiểu nhân các người phải chịu thiệt thòi hay sao? Kế hoạch mà ta đã dày công vạch ra, đều là vì đại sự trăm năm của Đường gia ta!



Lý Mạc Thân giọng trầm xuống:



- Đường lão gia, xem ra ông vẫn không biết hối cải!



Các chuyên viên đặc vụ của cục an toàn nhanh chóng tạo thành vòng vây xung quanh Đường Triết Sâm.



Đường Tâm vẫn chưa hết xúc động, run run bấu lấy cánh tay Lý Độn đứng bên, nghẹn ngào nói:



- Ông nội, tại sao ông lại muốn hại Tâm Nhi như vậy? Chẳng lẽ ông làm như vậy cũng là vì Tâm Nhi ư?



Đường Triết Sâm ngoảnh mặt đi, lãnh đạm nói:



- Muốn thành đại sự thì phải chấp nhận hy sinh. Con ở trong nhà này ngoài việc lo chuyện ăn uống sinh hoạt ra cũng chẳng có tích sự gì. Ta đã khiến con trở thành lá bài ngụy trang giúp ta và Nghiêm Bất Vấn che mắt thiên hạ để xúc tiến kế hoạch diễn ra thuận lợi cho đến bây giờ, con nên cảm thấy chết cũng vinh quang mới phải!



- Nghiêm Bất Vấn!?



Nhắc đến 3 chữ này, mọi người ai nấy đều không khỏi kinh hãi.



- Quả nhiên là có dính líu tới Nghiêm Bất Vấn!



Thái Vân Thành nhìn sang Đường Tâm lúc này đang muôn phần đau đớn, nói:



- Chúng tôi sớm đã nghi ngờ việc Đường Tâm có cùng Nghiêm Bất Vấn cùng lúc xuất hiện như vậy. Chỉ có điều, không ngờ Đường Tâm chỉ là một lá bài dùng để ngụy trang, kẻ thực sự đứng sau thao túng tất cả mọi việc chính là gia chủ của Đường gia các người – Đường Triết Sâm.