Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Chương 984 : Em cũng yêu anh

Ngày đăng: 14:12 19/04/20


Đôi gò bồng đào của Thái Ngưng rất lớn, nhưng lại rất mềm mại, giống như hai cái đậu phụ nước vậy.



Dương Thần kêu lên một tiếng “a” một cách hưởng thụ:



- Ngưng Nhi, chỗ này của em thơm quá.



Thái Ngưng nhất thời đỏ mặt, đẩy người đàn ông kia ra một cách bối rối, mắng rồi nói:



- Rõ là không làm sao mà còn giả vờ!



- Ai, Ngưng Nhi, em xem chúng ta khó khăn lắm mới tìm được chỗ sống trong chỗ chết, dù sao cũng phải vui vẻ một tí, đừng xấu hổ nữa.



Dương Thần xoay người lại, căng mặt cười tủm tỉm rồi nói:



- Đến đây, hai chúng ta hôn nhau cái. Ồ, đúng rồi, Tiểu Uyển cũng ở đây, mọi người cùng hôn nhau đi.



Nói xong, Dương Thần liền dang tay ra, kéo hai người phụ nữ lại.



Sự thay đổi của tính kịch ở đây, khiến cho Lý Mạc Thân, Thái Vân Thành cùng với những người khác đều choáng váng. Những người này, mới trải qua trận chiến đấu vô cùng oanh liệt như thế, không ngờ lại bắt đầu bận rộn với việc trêu chọc con gái rồi.



Đường Uyển bị gọi là Tiểu Uyển như vậy, có chút thẹn thùng, dù sao tuổi tác cũng đã lớn, cho dù vẻ bên ngoài trẻ trung thế nào, đều lớn hơn Dương Thần mười mấy tuổi, thế này thì chịu sao được!



Vội vàng đẩy Dương Thần ra, sẵng giọng nói:



- Gọi vớ vẩn gì vậy, gọi tên tôi đi!



Dương Thần gãi gãi đầu:



- Không gọi sai đâu, chúng ta ở trên giường đều không gọi như vậy được sao.



- Cậu...cậu câm miệng lại ngay!



Đường Uyển nổi điên lên, nhìn thấy ánh mắt của Thái Ngưng nhìn mình một cách kì lạ, đều mong rằng người này hôn mê đi thì tốt!



Một bên của Thái Vân Thành nghe không vào, ho hai tiếng, đi lên phía trước nói:



- Dương Thần, chút chuyện xấu của anh đừng nhắc đến nữa, chuyện của Đường gia vẫn chưa xong đâu.



Lúc này Dương Thần mới hứng thú đứng từ dưới đất lên, phủi bụi trên người mình:



- Còn có thể có chuyện gì, Nghiêm Bất Vấn cuối cùng cũng đã chết rồi, còn về những người còn lại, họ còn sống hay không thì không còn quan trọng nữa. Mấy em yêu thế nào thì là như vậy.



Dương Thần cũng có suy nghĩ của bản thân, dù sao Đường Triết Sâm là ông nội của Đường Uyển, cho dù ông già này quả thực bị mất trí, nhưng chung quy thì những người lớn tuổi như vậy cũng không sống được bao lâu nữa, có giết đi hay không thì ít nhiều cũng không có quan hệ gì, ngược lại nếu bản thân mình nói gì, lại khiến cho Đường Uyển có điều khúc mắc.




- Anh bảo đảm, kiếp sau của em, em muốn theo ai là quyền của em, nhưng kiếp này, xin hãy ở cùng với anh!



Anh đảm bảo, em nhất định sẽ hạnh phúc đến cuối đời. Nếu như em không tin, anh sẽ bảo đảm với em lần nữa, anh sẽ chết sau em, như vậy được rồi chứ?



Đường Tâm hai mắt đẫm lệ, nghẹn ngào nói:



- Nhưng…trong bụng em…có đứa bé…



- Anh mặc kệ em có con hay không, anh vẫn yêu em! Cho dù đứa con trong bụng em là của ai, anh cũng sẽ yêu em và cả đứa bé.



Hai hàng lệ chảy dài xuống, còn có gì có thể ngốc nghếch hơn người con trai trước mặt cô nữa hay không đây, thật khiến người ta thấy đau lòng.



- Điên rồi, tên tiểu tử này điên rồi...



Lý Mạc Thân sắc mặt trắng bệch lẩm bẩm, Lý Vân Bằng cũng chỉ có bộ mặt bất đắc dĩ.



Lý Độn đã nói đến như vậy, họ là bề trên, cũng chỉ biết gật đầu mà thôi.



Rất nhiều người của Đường gia vẻ kinh ngạc, không thể tin được, Đường Tâm lại có thể khiến Lý Độn nói ra những lời này.



Phải biết rằng, nếu như quả thực đứa bé trong bụng của Đường Tâm là của Nghiêm Bất Vấn, thì Lý gia sau này chắc sẽ nuôi dưỡng một người nhà họ Nghiêm.



Lý Độn thấy Đường Tâm vẫn không trả lời, tức giận hét lớn:



- Nếu như em vẫn không chịu chấp nhận, thì anh còn mặt mũi nào ra ngoài xã hội nữa?



Theo đuổi một người con gái hơn nửa năm cũng không theo đuổi được…Anh…Anh thà chết còn hơn!



Nói xong Lý Độn giơ tay, hung hang định định đánh xuống trán mình.



- Đừng!



Đường Tâm nhanh chóng nắm lấy cánh tay của Lý Độn, nhìn Lý Độn như nhìn một đứa trẻ.



- Nếu như anh chết ai sẽ mua kem cho em?



Chỉ một câu nói này, đã khiến cho Lý Độn sau một hồi chuyển từ sửng sốt sang sung sướng như phát điên.



- Ha ha! Tâm Nhi, em đồng ý rồi?



Nhìn dáng điệu thẹn thùng của cô, Lý Độn không kìm được ôm chầm lấy cô, cảm giác như cả đời này cũng sẽ không buông tay ra!