Cô Vợ Trẻ Thế Thân Của Tổng Tài
Chương 102 :
Ngày đăng: 09:44 30/04/20
61102.
Lời này vừa nói ra, ánh nhìn của mọi người đều hướng về Đường Lạc Lạc.
Trước kia Đường Lạc Lạc không muốn day dưa với bọn họ, toàn xem như không nghe thấy, nhưng mà bây giờ, Nhạc Thanh lại nói cô muốn trộm đồ, đây có chút quá đáng rồi.
Cô quay đầu lại, thần sắc đúng mực mà trả lời.
- Đều là đồng nghiệp cùng công ty, làm phiền đừng nói những lời khó nghe như thế, nhân viên của nhà họ Mặc trộm đồ, người mất mặt cũng là nhà họ Mặc, không phải sao?
- Cô…
Nhạc Thanh giận đến nhảy dựng lên, gấp gáp giải thích với Mặc Lan.
- Cô chủ Mặc, cô ấy rõ ràng biết ý của tôi nói không phải như thế, cô ấy cố ý làm thế! Cái gì cũng lôi nhà họ Mặc vào, cô ấy chỉ là nhân viên tạm thời, đây là đang bôi đen hình tượng của nhà họ Mặc!
- Được rồi được rồi.
Mặc Lan chán ghét lướt qua mặt của Đường Lạc Lạc, nhìn qua quản lý.
- Bình thường thực sự nên tăng cường quản lý phương diện này, đối với kẻ ăn cắp phải ngăn chặn thật tốt, nếu không bị mất đồ, tổn thất cũng không quá lớn.
Lời nói này tuy không nói rõ, nhưng hàm ý của nó vẫn là đang nhắm vào Đường Lạc Lạc, nhắc nhở quản lý nên cẩn thận loại người như cô.
Quản lý sao lại không biết, người trước mặt là con gái lớn của nhà họ Mặc, em họ của giám đốc Mặc, một câu nói ngang ngửa với mười câu của người khác, người mà chị ta ngứa mắt, bản thân cũng nên nghĩ cách thu dọn một chút để chị ta vừa ý…
- Cô Mặc nói phải, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng cải thiện, Tiểu Hà, còn không mau tiếp đãi tốt khách hàng!
Quản lý nói xong cười xoà, ánh mắt lập tức tỏ ra uy hiếp, thúc giục nhân viên bên cạnh Đường Lạc Lạc, ra hiệu cô mau chóng đuổi Đường Lạc Lạc ra ngoài.
Tiểu Hà vốn ghét bỏ Đường Lạc Lạc toàn mua những món rẻ tiền, còn làm lỡ chuyện nịnh bợ Mặc Lan của cô, lần này nhìn thấy Đường Lạc Lạc lại có hiềm khích với Mặc Lan, trong lòng càng phát mệt với cô, giật lấy cuộn vải Đường Lạc Lạc đang cầm trên tay, sắc mặt bực bội thúc giục nói.
- Được rồi được rồi, cô còn chưa xong, vậy thì cái này đi, có cái gì chọn được nữa đâu, tôi lấy đi tính tiền cho cô.
Hai ngày trước khi vòng đăng kí sơ khảo kết thúc, bên trên truyền xuống lệnh của Mặc Thiệu Đình, phải vì bà chủ Mặc, cũng là Mặc Phù Dung, chuẩn bị thật tốt vải vóc để tham gia cuộc thi, ông đang chuẩn bị buổi chiều dành ra chút thời gian đem đến biệt thự Mặc gia, không ngờ lại trùng hợp nhứ thế, Đường Phù Dung đích thân đến đây, coi như đỡ tốn việc cho ông rồi.
Quản lý một bên nhìn khó hiểu, Mặc Lan cũng nhăn mày, ông già này không những không đuổi Đường Lạc Lạc đi, còn lấy ra nhiều loại vải cho cô chọn?
Đây rốt cuộc là loại âm mưu gì, đều bệnh đãng trí tuổi già rồi còn đến làm quản lý cái gì.
Kết quả, khi nhân viên đem vải lụa đến, sự ngạc nhiên của Mặc Lan lập tức càng mãnh liệt, những thứ được lấy ra, lại là loại gấm Vân Nam cao cấp nhất!
Gấm Vân Nam là mặt hàng cao cấp nhất trong các loại vải vóc, đặc biệt là Nhất Thế Cẩm Tú, bảng hiệu là loại gấm Vân Nam bản cải tiến hiện đại, vừa thừa kế sự tinh tế và kỹ thuật của loại gấm Vân Nam truyền thống, còn thêm cả cải tiến của hiện đại, càng mê hoặc lòng người, khiến người khác kinh ngạc.
Vải lụa trước mắt lấp lánh ánh sáng lờ mờ, màu sắc thanh nhã cao quý, mỗi chi tiết đều không thể chê vào đâu được, chỉ vừa đặt trên khay thôi, đã có cảm giác khiến người khác trầm trồ, chiếu sáng khắp cả cửa tiệm.
Tuy Mặc Lan sinh ra ở Mặc gia, xem qua không biết bao của hay vật lạ, cũng không kiềm được vô thức cảm thán một tiếng.
- Đúng là một thớ vải tốt.
Sau đó, viễn cảnh khiến cô sửng sốt đã xuất hiện rồi, Hồ Trung Chính chỉ vào loại gấm vóc trên khay đang toả sáng khắp nơi, nhẹ nhàng mở lời với Đường Lạc Lạc.
- Cô Đường, loại chất liệu này, không biết cô còn thích không? Lô hàng trước đó chúng tôi không bán, nhưng cái này thì được, cô xem xem, có muốn đổi một màu sắc khác không?
Đường chỉ xanh lơ, có hoa văn lờ mờ, sửa chửa rất vừa phải, mặt vải bóng loáng phải gọi là tuyệt vời, vừa không quá mức hào nhoáng, vừa khoan thai phóng khoáng…
Đường Lạc Lạc đưa tay nhẹ nhàng chạm vào, có chút ngại ngùng ngước đầu lên.
- Đẹp thì đẹp thật đấy, nhưng… Cái này nhất định là rất đắt, tôi không có đem nhiều tiền như thế.
Lời vừa nói xong, lập tức có những tiếng cười giễu cợt vang lên.
- Chậc, đúng là nói mà không biết xấu hổ, không đem nhiều tiền còn không mau cút.
Mặc Lan lạnh nhạt cười một tiếng, lộ ra vẻ mặt cao ngạo, trong lòng Hồ Trung Chính nhất định muốn đem loại hàng cao cấp này để xỉ nhục Đường Lạc Lạc, coi như ông cũng rất có sáng tạo.