Cô Vợ Trẻ Thế Thân Của Tổng Tài

Chương 111 :

Ngày đăng: 09:44 30/04/20


61111.



- Chỉ là...



Đường Lạc Lạc nhăn mày.



- Anh sẽ không luyến tiếc chứ?



Nhà họ Mặc tương lai triển vọng, rất khó tưởng tượng có người đang sau khi hoàn toàn sở hữu nhà họ Mặc, còn cam tâm nhường cho người khác.



- Vì có tôi ở đây, nhà họ Mặc mới là nhà họ Mặc của ngày hôm nay.



Nét mặt Mặc Thiệu Đình lạnh lùng và kiêu ngạo, lập tức nhìn về phía Đường Lạc Lạc, ánh mắt dịu lại.



- Trên thế giới này, thứ tôi luyến tiếc, chỉ có cô.



Đường Lạc Lạc sững người, tim gần như đập chệch đi một nhịp, vô thức đỏ mặt, chỉ cảm thấy cái tên Mặc Thiệu Đình này, đúng là gian xảo quá rồi, tự nhiên tán tỉnh người ta như thế aaaa.



- Vậy… Vậy tôi hiểu rồi, chỉ là, lần sau khi anh ra ngoài, phải cẩn thận một chút, hôm nay đúng là doạ chết tôi rồi.



Đường Lạc Lạc vỗ vỗ trái tim đang đập kịch liệt, cũng không biết là do nỗi hoảng sợ vừa nãy chưa qua, hay là tác dụng của lời nói của Mặc Thiệu vừa nãy…



Nhìn thấy tiểu nha đầu cuối cùng cũng thông suốt, Mặc Thiệu Đình cảm động đến rơi nước mắt.



- Bà xã, bà xã ngốc thật!



- Anh mới ngốc đó.



Đường Lạc Lạc mắt trợn trắng.



- Tôi đây không phải cần một chút thời gian để xử lí sao?



- Nhưng tôi thích cái sự ngốc của cô.




- Con của tôi, ra ngoài gần cả tuần một câu cũng không nói gì với tôi, khó khăn lắm mới trở về đây, lại chống đối tôi, nhà họ Mặc bây giờ oai quá rồi, con cũng oai quá rồi, liền không tôn trọng người làm mẹ này nữa đúng không?



Mặc Thiệu Đình nắm chặt tay Đường Lạc Lạc, vẻ mặt bình tĩnh, dường như không bị ảnh hường bởi lời nói của La Nhã chút nào, không thừa nhận cũng không phản bác, là một thái độ lì lợm.



La Nhã chán ghét liếc nhìn qua lại Mặc Thiệu Đình và Đường Lạc Lạc, sắc mặt u ám muốn chết, Đường Lạc Lạc không hy vọng nhìn thấy mẹ con hai người họ tiếp tục căng thẳng, cẩn thận đi tới.



- Mẹ, đừng giận nữa, chúng con không phải về rồi sao? Là sợ mẹ ở nhà một mình, không an tâm về sớm trước thời hạn.



- Hừ, nó sẽ quan tâm tôi sao?



La Nhã thuận theo Đường Lạc Lạc dịu xuống, sắc mặt không vui nhìn Mặc Thiệu Đình.



- Con nói đi là đi, chuyện trong công ty thì sao? Mẹ thấy, một mình con có phải làm không hết nhiều chuyện như vậy, chi bằng để Tây Thành giúp con chia sẻ một ít, đem công việc ở công ty giao cho nó một ít…



Mặc Thiệu Đình rũ tầm mắt xuống, khoé miệng lộ ra nụ cười châm biếm, quả nhiên, ở đây là đang đợi anh.



La Nhã không có dư giả tình cảm tiêu hao trên người anh, càng không vì anh ra đi không từ biệt mà tức giận, sự bực tức lúc trước cũng được, bất mãn cũng được, đều vì để làm bước đệm cho yêu cầu của bây giờ.



Thực sự đây vốn không hề gì, Mặc Thiệu Đình để Mặc Tây Thành vào nhà họ Mặc, sớm đã nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay, nhưng ngữ khí của La Nhã khi nói chuyện với Đường Lạc Lạc rất không thân thiện, dẫn đến anh không muốn đồng ý dễ dàng như thế.



Anh đưa tay đón lấy Tiểu Thịt Viên trên tay Đường Lạc Lạc, kéo Đường Lạc Lạc đi xuống lầu, giọng nói hờ hững, vô cùng bình tĩnh.



- Vừa mới quay về, con rất mệt, chuyện đó sau này hẳn nói.



- Con…



La Nhã vốn nghĩ thắng lợi đã nằm trong tầm tay, bình thương đề ra yêu cầu với Mặc Thiệu Đình, đa số đều có được sự thoả mãn, lần này cũng sẽ như vậy, nhưng không ngờ đến Mặc Thiệu Đình mắt điếc tai ngơ, trực tiếp lờ mình đi, lập tức giận đến run người.



Nhưng mình vừa nãy cũng hơi kêu căng rồi, lúc này, lại không thể bước ra tranh biện?



La Nhã lập tức cảm thấy bản thân sắp bực bội đến nội thương rồi, vừa vung tay, tức giận vung hết tất cả đồ đạc trên bàn rơi xuống đất.