Cô Vợ Trẻ Thế Thân Của Tổng Tài

Chương 117 :

Ngày đăng: 09:44 30/04/20


Phòng làm việc của tổng gíam đốc Mặc.



Mặc Thiệu Đình dựa vào chỗ tựa của chiếc ghế sô-pha bằng da, ngón tay thon dài gõ nhẹ trên bàn, ánh mắt thăm thẳm như biển sâu, giữa sóng lớn trào dâng, khiến người khác nhìn không rõ suy nghĩ thực sự dưới ánh mắt, sắc mặt trầm lắng, nhan sắc được tạo hoá đặc biệt ưu ái kia, lúc này nhìn không ra một chút vui buồn.



Âm thanh của ngón tay gõ trên bàn, ngập tràn trong không gian rộng lớn của phòng làm việc, cả phòng làm việc chỉ có mỗi một mình Mặc Thiệu Đình, lúc này anh đang tập trung suy nghĩ, đang suy nghĩ mỗi một bước tiếp theo, như đánh cờ vậy, ván cờ vừa bắt đầu, trong lòng anh đã có cả một kế hoạch to lớn.



Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, Mặc Thiệu Đình ngước mắt, lạnh nhạt nói một câu.



- Vào.



Sau đó Mặc Tây Thành đẩy cửa đi vào.



Mặc Tây Thành đứng ngay cửa, đóng cửa phòng lại, yên lặng nhìn chăm chú vào Mặc Thiệu Đình trước bàn làm việc, và Mặc Thiệu Đình nhẹ nhàng ngẩng mặt lên, cũng nhìn cậu như vậy.



Mối quan hệ của hai anh em từng hoà thuận, không biết bắt đầu từ khi nào, dần xuất hiện hiềm khích, đến ngày hôm nay, lúc gặp mặt lại, chỉ còn lại trầm mặc không nói được câu nào.



Mặc Tây Thành đi đến trước mặt Mặc Thiệu Đình, lông mày hơi nhăn lại, mở miệng nói.



- Anh hai, anh tìm em.



Không biết bao lâu chưa gọi Mặc Thiệu Đình là anh rồi, cảm giác quen thuộc dâng trào trong lòng, Mặc Tây Thành nhếch miệng, ngón tay vô thức nắm chặt.



Mặc Thiệu Đình gật đầu, ánh mắt rơi vào xấp tài liệu trước bàn, anh lấy lên một xấp tài liệu và một chiếc USB, để vào tay Mặc Tây Thành.



- Đây là mẹ muốn anh chuyển giao cho em, nếu anh lại có việc gì cần rời khỏi công ty nhiều ngày, chuyện công ty thì cần em quản lý rồi.



Lúc đầu La Nhã đề nghị, Mặc Thiệu Đình không lập tức trả lời, chỉ là không hài lòng với thái độ của La Nhã đối với Đường Lạc Lạc, nhưng bình tĩnh lại, nhà họ Mặc anh xưa nay chưa từng nghĩ qua sẽ nắm trong lòng bàn tay.



Chỉ hy vọng La Nhã không hối hận ép anh giao ra là được.



Mặc Tây Thành sao chưa từng biết ý đồ của La Nhã, cậu ngại ngùng ho một tiếng, đem món đồ trong tay đưa trở lại.



- Anh hai, mấy thứ này em không để tâm, em mới đến công ty, đối với tình hình công ty cũng không quen thuộc, anh đi công tác tự nhiên sẽ có thư kí và phó giám đốc giúp anh quản lý, không cần giao cho em.



- Cứ lấy đi, sớm muộn gì cũng là của em.




- Tiểu Ca Ca, anh thật lợi hại quá, nghĩ kĩ một chút, lời anh nói thật sự rất có lý đó.



Gương mặt Đường Lạc Lạc đang bật chế độ fan cuồng.



Mặc Thiệu Đình dương dương tự đắc.



- Nghe lời tôi, không sai đâu.



… … 



Thời gian trôi qua thật nhanh, vừa chớp mắt, vòng sơ khảo của cuộc thi thiết kế đã sắp tổ chức.



Vì cuộc thi thiết kế fhy là giải thi đấu lớn trong giới thiết kế, vì thế đến ngày thi đấu, các phương tiện truyền thông khác nhau nghe tin lập tức liền hành động, sớm đã bao vây hiện trường thi đấu, xung quanh đại sảnh thi đấu đậu đầy những chiếc xe hơi sang trong, nghe nói số vé vào trong quan sát cuộc thi đã lên tới con số hàng nghìn.



Đài truyền hình phát trực tiếp toàn bộ hành trình, cộng thêm bình luận ồ ạt trên mạng, đều có kỳ vọng cao vào cuộc thi đấu lần này, dù sao cũng có rất nhiều nhà thiết kế nổi tiếng, đều từ trong cuộc thi này mà bộc lộ tài năng, hướng đi khác với các cuộc thi khác, giám khảo của fhy đều là kỳ tài trong giới thiết kế, phẩm vị cực kì thanh cao chuyên nghiệp, những thí sinh được chọn ra đại đa số đều phát triển không tệ.



Mới sáng sớm, Đường Lạc Lạc đem tác phẩm dự thi của mình, bắt đầu bận rộn phía sau hậu trường.



Vòng sơ khảo lần này những thí sinh được vào vòng trong ước chừng có hơn ba mươi mấy người, thực lực ai ai cũng không phải tầm thường, Đường Lạc Lạc từ sáng tới giờ, luôn cực kì căng thẳng, lấy bộ kỳ bào do mình làm ra xem đi xem lại, trong lòng mới thoải mái một chút.



Lần này cô dùng loại gấm Vân Nam tốt nhất, làm một bộ kỳ bào màu đỏ truyền thống, tuy trên mặt thêu hoa văn long phượng, nhưng tất cả đường nét đều mượt mà gọn gàng, so với những thiết kế vừa phức tạp lại long trọng của những thí sinh khác, tỏ ra tươi mới hơn nhiều, đặc biệt là loại vải tốt đặc biệt phù hợp với các hoa văn đơn giản, ánh sáng từ đen vừa rọi xuống, thực sự đẹp đến nỗi không chê vào đâu được.



Sau hậu trường tụ tập không ít những khuôn mặt quen thuộc, có đồng nghiệp từ nhà họ Mặc, cũng có rất nhiều nhà thiết kế bộc lộ được tài năng của mình trong giới thiết kế, đến dự thi lần nay, đơn thuần là muốn làm vững địa vị trong giới của mình, tăng tỉ suất lên hình, mở rộng độ nổi tiếng, từ đó sự nghiệp càng tăng lên một tầm cao mới.



Mang mục đích như vậy, tự nhiên mỗi người đều quý trọng cơ hội, đối với tác phẩn thiết kế của mình vừa gìn giữ vừa yêu thương, cho dù còn chưa đến nửa tiếng là cuộc thi bắt đầu rồi, mọi người đều đang vùi đầu ra sức hoàn thành tác phẩm của mình, Đường Lạc Lạc cũng không ngoại lệ.



Đột nhiên từ cửa truyền lại một tiếng động ồn ào, Đường Lạc Lạc nghe theo tiếng động quay đầu vừa nhìn, liền thấy theo sau Mặc Lan có rất nhiều trợ lý, cầm theo vali, khí thế hùng hồn đi vào.



Những nơi đi qua, rất nhiều thí sinh đều tránh sang một bên, miễn cưỡng nhường cho chị ta một con đường.



Mặc Lan là con gái lớn của Mặc gia, là tổng quản lý của bộ phận thiết kế ở nhà họ Mặc, lại lấy qua không ít giải thưởng ở các cuộc thi quốc tế lớn, dù trong cuộc thi đầy rẫy những cao thủ như mây trên trời, cũng được xem là một thí sinh nổi bật, là người nổi tiếng nhất được lựa chọn cho vị trí quán quân.



Nhìn thấy sự xuất hiện của Mặc Lan, không ít các thí sinh trong công ty, cũng muốn xu nịnh người của Mặc gia, đều vây lấy như một tổ ông, nói những lời nịnh nọt tâng bốc với Mặc Lan.