Cô Vợ Trẻ Thế Thân Của Tổng Tài

Chương 120 :

Ngày đăng: 09:44 30/04/20


Trang phục mới nãy còn tầm thường, lúc này đèn tắt, trong bóng tối lấp lánh ánh sáng rực rõ như dòng nước…



Đúng vậy, ánh sáng đẹp đẽ kia, có cảm giác như dòng chảy của nước, trên vải lụa màu xanh lơ nhẹ nhàng chuyển động, trông tĩnh lặng và đẹp đẽ, như một khúc nhạc du dương uyển chuyển, vương vấn trong lòng người lâu rồi chưa cảm nhận được.



Có lẽ không có sự phồn hoa long trọng vừa nhìn đã kinh ngạc, nhưng từ điều bình thường giản dị, đến ánh sáng lung linh tuyệt đẹp hiện giờ, khiến người khác có cảm giác bất ngờ, càng tuyệt vời hơn, đợi đến khi bình tâm yên tĩnh quan sát bộ trang phục này, những chi tiết nhỏ cũng được cân nhắc kĩ, không phải dùng thủ đoạn gây chú ý rồi sau đó chẳng có gì, trái lại càng nhìn càng đẹp…



Trong yên lặng, Đường Lạc Lạc từ từ mở lời, giọng nói trong trẻo và đẹp đẽ.



- Cá nhân tôi cảm thấy, cái đẹp của kỳ bào, so với lễ phục của phương Tây, mang nét cổ điển rất nhiều, khác với lễ phục lộng lẫy của phương Tây, vẻ đẹp truyền thống của Hoa Hạ là cần phải tỉ mỉ thưởng thức, giống như trang phục này, mới đầu nhìn tầm thường, chỉ có bình tâm, trong bóng đêm, mới cảm nhận được sự độc nhất vô nhị của nó…



Mọi người bị cảnh tượng trước mắt rung động, qua một lúc lâu, hàng ghế giám khảo mới có người phát biểu.



- Xin hỏi vị thí sinh này, cô làm sao làm được độ sáng lấp lánh này… Cảm giác như dòng nước chuyển động như vậy…



Đường Lạc Lạc mỉm cười nhẹ.



- Đầu tiên, tôi lựa chọn một chất liệu đặc biệt, trong buổi đêm thử nghiệm rất nhiều lần, thông qua sự điều chỉnh độ dày của vải và góc độ, để đạt được hiệu quả sáng lấp lánh như dòng nước, đồng thời tôi còn thêm vào một chút bột phát sáng…



Giọng nói của cô ngọt ngào và trong trẻo, cất lên êm tai trong bóng tối, khiến người khác cảm thấy thực sự là một loại hưởng thụ, mãi đến khi Đường Lạc Lạc biểu đạt hoàn tất, đèn lại được bật lên, mọi người giống như còn đắm chìm trong sự rung động không thể cưỡng lại ban nãy, Đường Lạc Lạc cũng đã cúi chào xong, mọi người mới phản ứng lại, tiếp đến bùng phát một tràng vỗ tay nhiệt liệt.



Vẻ mặt Mặc Thiệu Đình kiêu ngạo, khoé miệng hơi cong lên, hiếm khi ra sức vỗ tay, toàn thân Mặc Tây Thành mặt mày rạng rỡ, gần như kích động sắp nhảy cẫng lên.



- Lạc Lạc thật thông minh, so sánh với tác phẩm của cô ấy, những người khác thực sự là trò trẻ con! Giỏi quá!
Mặc Tây Thành bên cạnh nín cười, vội tiếp lời.



- Đúng rồi, anh hai, cô Lâm có lòng tốt, tiệc chúc mừng của chúng ta sao có thể sót cô được, đến đây đến đây, cô Lâm, cùng đi với chúng tôi đi. Anh hai, chân người ta bị trật rồi, anh cũng nên đỡ người ta một chút chứ.



Mặc Thiệu Đình ngẩng đầu, ánh mắt âm u lướt qua mặt Mặc Tây Thành, hận không thể một chân dẫm chết Mặc Tây Thành, thằng thối tha đáng chết…



Các nhân viên xung quanh thấy Lâm Uyển Du sáp lấy Mặc Thiệu Đình, không kiềm được lộ ra nụ cười như trong lòng đã hiểu rõ, vốn mọi người đều đoán Lâm Uyển Du là vợ của Mặc Thiệu Đình, lúc này nhìn rõ rồi, đoán chừng gần chắc chắn rồi nhìn ánh mắt cô Lâm nhìn cậu chủ Mặc, là tình ý triền miên, còn về cậu chủ Mặc thì – sắc mặt của anh luôn rất khó ưa rất lạnh lùng, vì vậy lúc này dù âm u đến chết, cũng chỉ có thể nói là bình thường thôi.



Mắt nhìn không thể đẩy Lâm Uyển Du ra, Mặc Thiệu Đình bất lực nhìn qua Đường Lạc Lạc, Đường Lạc Lạc nhún vai, nhìn rất rõ ràng, là Lâm Uyển Du bổ nhào đến Mặc Thiệu Đình, cô không thể nhỏ nhen như thế, ngay cả một chút giấm như vậy cũng ăn, tuy trong lòng đích thực rất không vui không vui…



Mẹ nó, Lâm Uyển Du thuộc họ giun hay sao, toàn thân trên dưới một chút xương cốt cũng không có, sắp nhào tới người Tiểu Tiểu Ca rồi!



Mắt nhìn Mặc Thiệu Đình bị Lâm Uyển Du quấn lấy, Mặc Tây Thành lặng lẽ bước chậm lại, đến bên cạnh Đường Lạc Lạc.



- Lạc Lạc, cô hôm nay giỏi thật đó, tôi một chút cũng không nghĩ đến, cô lại lợi hại như vậy.



Đường Lạc Lạc cười, xua xua tay.



- Cậu chủ nhỏ đừng cười tôi, chẳng qua là may mắn thôi.



Vừa nói vừa dùng ánh mắt nhìn hướng ra Mặc Thiệu Đình, chỉ thấy hai nguời đã đi ra đại sảnh, Mặc Thiệu Đình vẫy vẫy tay, một chiếc Ferrari màu cam chạy qua đây, anh mở cửa xe, còn chưa ngẩng đầu lên, Lâm Uyển Du vừa nãy còn bị trật chân hành động bất tiện, đột nhiên trượt một cái chui vào trong xe, thân thủ nhanh nhẹn, khiến người ta thán phục.