Cô Vợ Trẻ Thế Thân Của Tổng Tài

Chương 123 :

Ngày đăng: 09:44 30/04/20


Mặc Thiệu Đình chạm nhẹ trên môi cậu, lập tức như bị bỏng hoang mang tránh ra, nhưng trong lúc này, đối với trái tim yếu đuối của cậu đã tạo thành một tổn thương trầm trọng…



Xưa nay lần đầu tiên hôn nhau với một người đàn ông, lại là anh trai ruột của mình…



Mẹ nó!



Nước mắt ở khoé mi Mặc Tây Thành sắp chảy ra rồi, thực sự đối với cậu tạo thành một vạn vết thương.



Mà Đường Lạc Lạc lại không hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào cảnh tượng này, một hồi lâu, cười phụt ra thành tiếng, Mặc Thiệu Đình còn có sở thích này, ha ha ha, tuy rõ ràng là chồng của mình, nhưng rất muốn cười là chuyện sao đây?



Trong lúc mọi người đều mất đi nhân sinh quan, giương mắt mà nhìn, Mặc Thiệu Đình thả lỏng Mặc Tây Thành, gương mặt điển trai không chút biểu cảm, ánh mắt lạnh lùng điềm tĩnh, giống như người vừa nãy ôm hôn Mặc Tây Thành không phải là mình vậy, sắc mặt bình tĩnh ngồi về chỗ của mình, anh nhẹ nhàng xoay miệng bình.



- Tiếp tục.



Mọi người: …



Boss quả nhiên là boss, năng lực chịu đựng tâm lý cũng khác.



Xảy ra chuyện như vậy, lại có thể xem như cái gì cũng chưa từng xảy ra!



Tội nghiệp cậu chủ nhỏ…



Vì hành động của Mặc Thiệu Đình thực sự đáng sợ như đất đá trôi, còn mọi người đều bị hút đi sự chú ý, vậy mà không có người nhớ lại vừa nãy Mặc Tây Thành chuẩn bị hôn Đường Lạc Lạc, mọi người đều chìm đắm trong nỗi kinh ngạc cực lớn chưa hoàn hồn trở lại, cảm thấy ngẩn người ở đây thêm một giây, liền thêm một giây nguy hiểm.



Bản thân biết được bí mật lớn như vậy của anh em nhà họ Mặc, sẽ không bị diệt khẩu chứ ôi sợ quá.



Mặc Tây Thành đứng yên tại chỗ như bức tượng, cứng họng không nói được gì, cảm thấy người toàn thân đều sẽ không ổn rồi.



Vì ngăn cản bản thân thân cận với Đường Lạc Lạc, anh hai cậu xài luôn tuyệt chiêu rồi!



Ngay cả mình cũng dám hôn! Quá mất mặt rồi!



Quá không có nguyên tắc rồi đó!



Chặn lòng…



Trải qua vụ ồn ào như vậy, mọi người đâu còn tâm trạng tiếp tục chơi, ra hiệu quay vài vòng, lơ mơ hỏi vài câu, liền ra các ám thị muốn về nhà, Mặc Thiệu Đình cũng không níu kéo, chỉ nhẹ nhàng dùng ngón tay gõ gõ mặt bàn.



- Chuyện xảy ra ngày hôm nay, mọi người biết là được rồi.
Người đàn ông đầu hói cười nham hiểm, đôi mắt híp lại nhìn quanh người Diệp Tiểu Manh, những người đàn ông bên cạnh cũng hùa theo, ấn Diệp Tiểu Manh ngồi xuống, bắt đầu anh một câu tôi một câu dụ Diệp Tiểu Manh uống rượu.



- Cô Diệp là đến để nhận vai sao?



- Cô Diệp mới tốt nghiệp sao, tốt nghiệp trường điện ảnh nào thế?



- Chậc chậc chậc, da dẻ trắng trẻo ghê…



Diệp Tiểu Manh bị đám ông chú nhìn toàn thân da gà cũng nổi hết cả lên, nhận lấy một ly rượu được đưa qua, cẩn thận nói.



- Tôi không phải tốt nghiệp trường điện ảnh, tôi là học thiết kế, trường thiết kế.



- Không phải trường điện ảnh sao, tình cảnh như cô chạy đến làm diễn viên, rất khó khăn đó. Như vậy đi, cô cùng chúng tôi uống vài ly vui vẻ rồi, cái gì cũng dễ nói chuyện hơn.



- Lại đây lại đây, uống cạn bình này đi, hôm nay cô uống mấy bình, tôi sẽ cho cô vài vai diễn, nói được làm được.



- Xem cô bị doạ đến như vậy, mặt cũng tái nhợt rồi, chúng tôi đâu có đáng sợ như thế…



Một người đàn ông trung niên mặt bóng dầu, nhân cơ hội sáp đến bên cạnh Diệp Tiểu Manh, cái tay heo thừa nước đục thả câu muốn sờ vào đùi của Diệp Tiểu Manh…



Diệp Tiểu Manh vội nghiêng người tránh ra, bất lực cau mày uống một ly, tửu lượng cô không tốt, lập tức cảm thấy có chút mê man, thế mà chưa kịp chờ ngụm rượu này nuốt xuống, lại một ly rượu khác để trước mặt cô.



- Nào nào nào, uống đi, muốn có vai diễn, chúng tôi không vui vẻ sao mà được!



Cảnh vật trước mặt dần mơ hồ, những người đàn ông trung niên thô tục cách mình càng ngày càng gần, Diệp Tiểu Manh cắn mạnh vào lưỡi của mình, cảm giác đau khiến cô tỉnh táo đi nhiều, cô vội đứng dậy, vặn ra một nụ cười.



- Tôi muốn đi nhà vệ sinh, quay về nhất định cùng mọi người vui vẻ thoả thích, được không?



Cô xem như đã nhìn ra, bồi rượu là giả, mấy ông đầu heo này đoán chừng muốn lợi dụng cưỡng hiếp cô, cô là muốn diễn xuất, nhưng không muốn giành vai bằng cách này.



Bây giờ cách duy nhất, là tìm cơ hội lẻn ra ngoài, sau đó ba chân bốn cẳng trốn chạy, nhưng mà…



- Nhà vệ sinh? Trong phòng có đấy.



Ông hói đầu cười lớn tiếng, ánh mắt nhìn quanh ngực Diệp Tiểu Manh.



- Cô Diệp mau quay về nhé, chúng tôi đang đợi cô về phục vụ chúng tôi thật thoải mái đó…