Cô Vợ Trẻ Thế Thân Của Tổng Tài
Chương 148 :
Ngày đăng: 09:45 30/04/20
- Tôi… tôi có làm gì đâu.
Diệp Tiểu Manh lúc này tâm trạng rất tốt, đôi mắt xoay tròn, nhìn thấy vẻ mặt quan tâm của George nhìn mình, biết anh nhất định rất tò mò hôm nay mình có được trúng tuyển hay không, lại cứ không chủ động nói với anh, trái lại ngẩng đầu lên.
- Hôm nay anh rảnh như vậy, chạy đến… đón tôi?
Trước cửa đậu chiếc xe thể thao Lamborghini mà George đi rêu rao, thấp thoáng trong cửa xe là bóng dáng vệ sĩ thân cận Rousseau của George.
George có chút không tự nhiên nhếch miệng, đôi mắt nhạt màu nhìn ra chỗ khác.
- Tôi mới không có thời gian đến đón cô, đúng lúc công ty vừa họp xong, tiện đường, tôi qua đây chuẩn bị ăn cơm trưa, đúng lúc nhìn thấy cô đi ra.
- Ồ, đúng lúc quá.
Diệp Tiểu Manh xoay chuyển con ngươi.
- Đúng là trùng hợp ghê, nhưng theo như tôi biết, công ty của anh hình như không phải ở đây, lại có một người chạy xa như vậy ăn cơm trưa, anh đúng là một tên tham ăn đó.
Chậc, thứ kiêu ngạo, cố ý đến đón mình, lại không chịu thừa nhận.
George nhíu chặt hai đường lông mày.
- Bổn thiếu gia là hiểu rõ bản thân thế đấy, Diệp Tiểu Bao, cô lo nhiều chuyện quá rồi đó.
- Anh mới gọi là Diệp Tiểu Bao đó.
Diệp Tiểu Manh không phục trợn mắt, cái tên tóc vàng mắt xanh này, rõ ràng là ngấp nghé mỹ thực Hoa Hoa đã lâu, sau khi xem Ẩm thực Hoa Hạ, không biết sao lại tìm được điểm chung giữa tiểu long bao và mình, đặt cho cô một biệt danh xấu hổ như vậy, chút sang chảnh cũng không có.
- Diệp Tiểu Bao, đừng chuyển chủ đề, cô phỏng vấn thế nào rồi?
George đưa tay nhéo lấy khuôn mặt của Diệp Tiểu Manh, khuôn mặt mềm mại đáng yêu, xúc cảm tốt không chịu được, ừm, nhéo thêm chút nữa…
Diệp Tiểu Manh không thể chịu được quay đầu qua, chớp chớp mắt, lập tức dáng vẻ ủ rũ.
- Tôi không muốn nói đến vấn đề này nữa… vì… vì tôi…
Nhìn thấy Diệp Tiểu Manh vểnh môi, dáng vẻ dường như bất cứ lúc nào cũng có thể khóc thành tiếng, sự trắc ẩn trong lòng vô cùng hiếm thấy của George, nhịn không được phát tác một lúc.
Diệp Tiểu Manh lúc trước phỏng vấn ở mọi nơi, đều vì hình tượng quá hạn chế mà bị cự tuyệt, lần này bản thân tuy tranh thủ cho cô một vị trí phỏng vấn, nhưng yêu cầu của Tinh Huy nổi tiếng là cao, Diệp Tiểu Manh rớt tuyển cũng không bất ngờ, George sớm đã nghĩ xong một lượt phục vụ an ủi.
- Không sao đâu, thất bại là mẹ của thành công, không trải qua sóng gió sao có thể nhìn thấy cầu vồng…
George chủ động dùng hết nền tảng tiếng Hoa Hạ thâm hậu của mình, đem lượng từ vựng mới học tất thảy cống hiến ra hết, đồng thời còn cam đoan.
- Diệp Tiểu Bao, cô không phải, là đang chơi tôi chứ?
Cho dù không muốn mời mình, cũng không cần chơi mình như thế chứ?
- Im mồm, một lát nữa đem lên anh sẽ biết ngon hay không à.
Diệp Tiểu Manh mở to mắt, hăm doạ George.
- Đứng để tôi nghe thấy mấy lời oán hận của anh, người nước ngoài vô tri nhà anh.
George: …
Bữa cơm trả ơn này đúng là không dễ ăn rồi.
Diệp Tiểu Manh hôm nay tâm trạng rất tốt, vừa đợi xiên nướng vừa nói chuyện với George.
- Lúc trước khi tôi còn đi học, thích nhất là đến đây ăn đồ, đặc biệt ngon, khi đến trưa tan học, không xếp hàng căn bản không giành được. Tôi và Lạc Lạc vừa tan học liền chạy đến đây đợi, cậu ấy chạy chậm lắm, đều là tôi kéo theo cậu ấy.
Đưa tay chỉ về phía trường trung học không xa.
- Này, đó là trường của tôi.
George nhìn thấy đôi mắt Diệp Tiểu Manh sáng lấp lánh, nhịn không được mỉm cười.
- Xem ra cô rất hoài niệm khoảng thời gian đó.
- Đúng rồi.
Diệp Tiểu Manh rũ mắt xuống, mỉm cười có chút cay đắng.
- Lúc đó tuổi còn nhỏ, chuyện phiền lòng ít, ba tôi… cũng không giống như bây giờ…
Ba của Diệp Tiểu Manh là một thương nhân, lúc đầu tuy không phải nhà quyền quý gì, nhưng ít nhất cuộc sống vô lo vô nghĩ, chỉ là mấy năm gần đây, ba Diệp làm ăn lỗ vốn, mắc phải thói nát rượu, uống nhiều rồi không vừa ý một cái liền muốn đánh mẹ của Diệp Tiểu Manh.
Cũng là vì như thế, Diệp Tiểu Manh mới không muốn tiếp tục sống ở trong căn nhà đó, cố gắng muốn nhanh chóng vươn lên, cứu mẹ ra khỏi đó.
Làm ngôi sao, kiếm tiền nhanh, cũng là cách thức duy nhất, nhanh chóng thoát khỏi cảnh khốn khó mà Diệp Tiểu Manh có thể nghĩ ra.
Tình hình trong nhà của Diệp Tiểu Manh, George phái cấp dưới điều tra qua, cũng biết được một chút ẩn tình, lúc này nhìn thấy biểu cảm trong chốc lát trở nên chán nản của Diệp Tiểu Manh, muốn lên tiếng an ủi, vừa mới mở miệng, xiên nướng nóng hổi đem lên rồi, Diệp Tiểu Manh đưa tay lấy một xiên nhét vào miệng George.
- Được rồi, đừng nói mấy chuyện này nữa, anh thử xem!