Cô Vợ Trẻ Thế Thân Của Tổng Tài
Chương 52 :
Ngày đăng: 09:43 30/04/20
- Ôi… Cứu mạng, mau thả tôi ra… Cứu tôi với…
Tên mập miệng vừa được cởi trói, lập tức kêu to để cầu cứu, quay qua khẩn cầu Lâm Uyển Du đang toát đầy mồ hôi.
- Cô chủ Lâm … Cứu tôi, xem như tôi vì cô bán mạng mà….
Lời chưa kịp nói xong, Lâm Uyển Du cũng không màng đến bẩn nữa, giật lấy chiếc vớ từ tay Mặc Tây Thành, chuẩn xác nhét vào miệng tên mập, do căng thẳng và chột dạ, các đầu ngón tay của cô đều đang run rẩy.
Mặc Tây Thành nghe đến choáng váng, nghi ngờ nhìn về phía Lâm Uyển Du.
- Cô chủ Lâm, tên này quen biết cô? Chuyện này là sao đây? Ông ta bị ai trói ở đây, cô có biết không?
Lâm Uyển Du cũng không biết quá trình trong đó, nhưng hiện tại, rất rõ ràng, kế hoặch của cô đã hỏng bét, Đường Lạc Lạc không hề lọt vào tay tên mập này, không những vậy, cô còn bị tên cướp ở đây hăm dọa, đúng là đang tự tát vào mặt cô ta.
Cô vốn đang vui vẻ chuẩn bị đến xem trò cười của Đường Lạc Lạc, kết quả không xem được đã đành, còn bị người ta mỉa mai, trong lòng không kiềm được phẫn uất, nhưng trước mắt, quan trọng nhất là không để chuyện này tiết lộ ra ngoài, nếu để người khác biết được cô đường đường là cô chủ của Lâm gia, lại sử dụng thủ đoạn này để hại Đường Lạc Lạc, sau này cô cũng không thể ra vào giới thượng lưu nữa.
Nghĩ như thế, Lâm Uyển Du lập tức lộ ra thần sắc không vui, khinh thường nhìn tên mập.
- Tôi làm sao quen biết hắn ta được? Cái tên này tám phần mười là tên thần kinh, Tây Thành, ở đây không có Đường Lạc Lạc, vậy chúng ta đến chỗ khác tìm đi, có lẽ cô ấy không thích bầu không khí ở đây, đi trước rồi cũng nên.
Mặc Tây Thành có chút nghi ngờ nhìn tên mập đang ngồi trên ghế sốt ruột đến nỗi mồ hôi đầy mình, cậu lại nhìn Lâm Uyển Du, trong lòng nghĩ hai người này thân phận địa vị chênh lệch khá nhiều, sao lại quen biết được? Có lẽ đúng như lời Lâm Uyển Du nói, tên trước mặt này là một tên thần kinh.
Mà Lâm Uyển Du lại là người có tiếng ở xã hội thượng lưu, người bình thường biết cô ta cũng không có gì lạ.
Trong lòng cậu muốn biết Đường Lạc Lạc đang ở đâu, cũng muốn sớm làm rõ, do đó cậu gật đầu, theo sau Lâm Uyển Du đi ra khỏi phòng.
- Được, chúng ta đi chỗ khác tìm xem sao.
Lâm Uyển Du giờ mới an tâm được một chút, trước mặt thì giả vờ giúp Mặc Tây Thành tìm người, trong lòng lại ngấm ngầm toan tính, xem ra, không phải có người đã cứu con nha đầu đó, thì do con nha đầu đó may mắn trốn thoát được.
Không, cô ta chỉ là một tiểu nha đầu, sao có thể trốn thoát lại còn bắt giữ được thuộc hạ của mình chứ?
Nhất định có người đã giúp cô ta!
Không lẽ là….
Tên – cuồng – sắc, lưu manh, biến thái…
Mặc Thiệu Đình quay đầu lại, nhăn mày.
- Cô đang muốn tính sổ với ba người sao?
- Đừng nhiều lời!
Đường Lạc Lạc nắm chặt tay, mở to mắt nhìn Mặc Thiệu Đình.
- Thì ra anh là Mặc Thiệu Đình, anh lừa tôi khổ sở lắm, uổng công tôi xem anh là người tốt, uổng công tôi còn đi khắp nơi làm công để trả nợ, thì ra anh luôn lừa tôi! Lừa tôi đã đành, còn lừa cả tình cảm của tôi!
Lại còn tỏ tình với mình, khiến mình rung động, dây dưa bấy lâu nay…
Giờ đây nghĩ lại, Đường Lạc Lạc thật muốn đập đầu vào miếng đậu hũ mà chết.
- Tôi lừa gạt tình cảm của cô?
Mặc Thiệu Đình nhếch mép, cười đến mê người.
- Là lừa được rồi, hay chưa lừa được đây?
Đường Lạc Lạc lập tức chột dạ, bây giờ tên này kiêu ngạo như thế, nếu như biết bản thân đúng là thích anh ta, khác nào bay lên trời sánh ngang hàng với mặt trời sao?
Cô lập tức cãi bướng.
- Lừa được cái đầu quỷ nhà anh, Mặc Thiệu Đình, anh đừng tưởng thế là xong, anh ức hiếp tôi, lừa tôi như thế, tôi sẽ không tha cho anh đâu, được rồi, bây giờ tôi cũng nhìn thấy anh rồi, chúng ta bàn tiếp vấn đề kia đi, khi nào cùng tôi xử lí chuyện ly hôn đây?
Ly hôn?
Mặc Thiệu Đình nhăn mày, kéo tiểu nha đầu đang tức giận ôm vào trong lòng, đưa tay chạm vào chóp mũi cô.
- Còn muốn ly hôn sao? Tôi là Mặc Thiệu Đình, cũng muốn ly hôn?