Cô Vợ Trẻ Thế Thân Của Tổng Tài
Chương 91 :
Ngày đăng: 09:44 30/04/20
- Lạc Lạc!
Trước cửa câu lạc bộ Hàn Hoàng, Mặc Thiệu Đình nắm cánh tay Đường Lạc Lạc, kéo cô đi về phía trước xe của anh, không nói năng gì liền ôm chặt cô vào lòng:
- Đừng giận tôi nữa được không? Chuyện đêm qua, là hiểu lầm, đừng giận dỗi nữa được không?
- Giận dỗi?
Đường Lạc Lạc đẩy Mặc Thiệu Đình ra, đôi mắt sáng lấp lành tràn đầy sự uất ức:
- Tôi sao dám giận dỗi anh chứ, cậu chủ Mặc, anh và Lâm Uyển Du đêm qua vui vẻ ở bên nhau, người vợ trên danh nghĩa này của anh như tôi có tư cách gì mà giận dỗi chứ? Tôi đã nói từ trước rồi, chờ La Nhã vừa đi, tôi sẽ ly hôn với anh ngay, nhưng tại sao hai người không thể chờ thêm một thời gian nữa, dù gì cũng chờ tôi đi rồi mới thề non hẹn biển với nhau chứ? Tôi đâu có ý cản trở hai người đâu …
Đôi môi đỏ mọng của cô khẽ run, nước mắt rưng rưng trong khóe mắt dưới màn đêm, rất tội nghiệp và đáng thương, nếu nói là phẫn nộ, thì sự uất ức và bất lực càng nhiều hơn.
Mặc Thiệu Đình chỉ cảm thấy trái tim anh tan chảy, thở nhẹ một tiếng:
- Lạc Lạc, đêm qua là do tôi sai, nhưng tôi không nghĩ sẽ đi lâu như vậy, Lâm Uyển Du cứ đòi tự sát, tôi thật sự không bỏ về được, sau đó tôi có nhắn tin cho cô …
- Anh có nhắn tin cho tôi ư?
Đường Lạc Lạc giận quá hóa cười, cầm điện thoại vẫy vẫy trước mặt Mặc Thiệu Đình:
- Vì vậy, cái gì cũng không nhận được, là vấn đề của điện thoại tôi hả? Anh có thể lừa tôi có tâm chút xíu không, Mặc Thiệu Đình? Chí ít thì tôi cảm thấy anh vô tâm cực kỳ!
- Tôi nhắn rồi.
Mặc Thiệu Đình chau mày:
- Tin tôi, Lạc Lạc.
Đáng tiếc, đêm nay hiển nhiên không mấy tốt đẹp như George đã tưởng tượng.
Sau khi Mặc Thiệu Đình đi, Diệp Thiên vẻ mặt thất thần suýt ngã lăn ra đất, sợi dây căng thẳng trong lòng cuối cùng cũng giãn ra, nhưng tiếp đó, giám đốc trực ban trực tiếp dâng lên hóa đơn rượu bia của đêm nay, một dãy số dài đăng đẳng trên đó, khiến da đầu Diệp Thiên tê dại, không ngừng mắng chữi Mặc Thiệu Đình trong lòng.
Tuy nhiên cũng chỉ dám mắng chữi Mặc Thiệu Đình trong lòng mà thôi.
Hắn ta rút thẻ ra, thanh toán trong sự tuyệt vọng, sau đó trong lòng càng nghĩ càng thấy bực, vừa quay đầu, bèn thấy Diệp Tiểu Manh đang ngồi trước quầy bar thưởng thức ly rượu nho, ăn chiếc bánh ngọt cực kỳ ngon lành.
Diệp Tiểu Manh có khuôn mặt tròn bầu bĩnh, mang chút baby face, thực ra cơ thể rất thon gọn, làn da trắng mịn, đôi mắt to tròn, thoáng nhìn qua rất giống với búp bê phiên bản Hoa Hạ, vẻ mặt cũng cực kỳ ngây ngô.
Vừa nãy Diệp Thiên để mắt đến vẻ ngoài ngây thơ ngọt ngào của Đường Lạc Lạc trước, lúc này ngắm nhìn kỹ Diệp Tiểu Manh, trắng trẻo nõn nà, cũng là một mỹ nhân không hơn không kém.
Hắn ta cười hehe, cảm thấy đêm nay lỗ chết rồi, phải có cái gì đó bù đắp mới được, không ngủ được Đường Lạc Lạc khi nãy, ngủ với tiểu mỹ nhân trước mắt cũng không tệ nhỉ?
Vừa nghĩ thế, Diệp Thiên bỗng chốc hồi phục tinh thần, chỉ là bài học khi nãy cho hắn ta rút được kinh nghiệm, hắn ta chả thèm đi tán tỉnh Diệp Tiểu Manh, để rồi chịu khổ, mà tìm đàn em của hắn, chuẩn bị một ly cocktail có thêm gia vị.
Bảo đảm tiểu nha đầu uống vào sẽ phát nóng toàn thân, không thể kiềm được, khóc thét bò lên giường của hắn!
Diệp Tiểu Manh là cô nàng may mắn, thuộc thể chất ăn mãi không béo bẩm sinh, là loại hình lỗ hỏng vô đáy uống thế nào cũng không say, lúc này Đường Lạc lạc tuy đi rồi, nhưng cô chỉ vừa dấy lên hứng thú muốn ăn uống, giơ cao chiếc bánh Tiramisu và nhìn đắm đuối:
- Chiếc bánh đáng yêu, chị sẽ ăn em ngay đây!
Nói xong đưa mặt ghé sát cắn một miếng, lúc ngẩn đầu lên, chóp mũi bám một ít kem tươi, vẻ mặt đừng nói là dễ thương đến thế nào!
Nhưng vừa ngẩn đầu, cô liền thấy Diệp Thiên mang nụ cười nham hiểm, đang cầm trên tay ly rượu chầm chậm tiến đến gần cô:
- Nào! Cô bé, tôi mời cô một ly rượu, xem như tạ lỗi nhé!