Cô Vợ Trẻ Thế Thân Của Tổng Tài
Chương 97 :
Ngày đăng: 09:44 30/04/20
Anh tưởng tượng ngày đông tuyết rơi, ngày hè nắng như đổ lửa, trong đêm tối đen như mực, anh và cô cùng ngồi với nhau, ăn một bát mì nóng hôi hổi, nhìn nhau cười nói về những đề tài mà cả hai đều thích.
Cảnh tượng như thế này, thật là ấm áp và hạnh phúc.
Anh chưa từng nghĩ qua sẽ cùng bất kì phụ nữ nào xây dựng một tương lai, nhưng mà bây giờ…
- Sau này mỗi tối cô đợi tôi về mới được ăn cơm.
Anh dừng lại chút, nhìn chằm chằm vào đôi mắt cô, lặp lại thêm một lần nữa.
- Cùng nhau ăn cơm.
Đường Lạc Lạc chớp chớp mắt, vậy là ăn cũng không tệ, chuẩn bị thu nạp cô làm đầu bếp sao?
Theo lẽ, cô ở nhà nấu cơm quen rồi, nấu cho Mặc Thiệu Đình cũng không hề gì, nhưng…
Họ còn có thể bình tâm hoà nhã ăn được mấy bữa cơm chứ?
La Nhã sẽ không ở lại đây lâu đâu.
La Nhã vừa đi, cũng đến lúc mình phải rời khỏi đây, đấu tranh, trì hoãn đã lâu như vậy rồi, tuy sâu trong lòng cứ luôn phủ nhận, thực sự Đường Lạc Lạc đã hiểu rất rõ, bản thân là vì lưu luyến Mặc Thiệu Đình, mới chậm trễ không ly hôn.
Nếu không, dù sao cũng sẽ có cách.
Cô như một con thiêu thân lao vào lửa, rõ ràng biết ánh sáng ấm áp trước mắt phải trả giá rất nhiều, nhưng hoàn toàn không thể khống chế được bản thân.
Trong lòng cảm thấy chua chát, một bữa cơm hiếm hoi được như thế, cô không muốn phá hoại nó, khịt khịt mũi, cô ngước đôi mắt hơi đỏ, sảng khoái đồng ý.
- Ừa, được.
Húp thêm vài miếng mì, ngẩng đầu lên cười một cái.
- Vậy anh phải về sớm chút, tôi tan ca rồi rất dễ đói đó.
Mặc Thiệu Đình nhịn không được giơ tay xoa xoa đầu Đường Lạc Lạc.
Nếu như vừa nãy chỉ là hụt hẫng, thì giờ Nhạc Thanh đã hoàn toàn thật sự kinh ngạc.
- Đường Lạc Lạc lại vào được vòng trong sao?
Đường Lạc Lạc là cái thá gì?
Vừa mới tốt nghiệp đại học, vào công ty chưa được mấy ngày, chỉ biết mặt dày dựa hơi đàn ông, dựa vào thân dưới của đàn ông mà sống, loại phụ nữ tham tiền không biết cầu tiến đúng là ghê tởm, lại có thể vào vòng trong, cô nhờ vào cái gì chứ?
Nhạc Thanh phút chốc cắn chặt răng, hận không thể tự tay xé nát bản mặt cáo già của Đường Lạc Lạc.
Mặc Lan giả vờ vô ý ho nhẹ một cái.
- Nghe nói danh sách những người vào vòng trong hiện đang trong tay trợ lý Lý Chí Minh của Ida, ngày mai sẽ cắt thành từng mảnh nhỏ, lần lượt công bố trong cuộc họp. Cách thức này đúng là mới lạ, số lượng nhân viên công ty lọt vào vòng trong không ít, lỡ như Lý Chí Minh sơ suất để sót, vậy không phải làm lỡ tiền đồ của một người sao? Đợi đến lúc làm rõ ràng, đăng kí sơ khảo đều tiến hành xong rồi, vậy phải làm sao đây.
Nhạc Thanh nghe lời cảm khái của Mặc Lan, chốc lát nảy ra một ý nghĩ, đúng rồi, nếu như phải dùng cách thức mới này để tuyên bố danh sách những người lọt vào vòng trong, vậy nếu như mảnh giấy viết tên Đường Lạc Lạc bị để sót, nhiều nhân viên vào vòng trong đến thế, ai sẽ chú ý đến cô?
Bản thân cô cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, há không phải để mất cơ hội tốt thế ư?
Cho dù sau đó có người phát hiện, nhưng vòng đăng kí sơ khảo chính là ngày mai, cũng không kịp bù đắp sai sót này rồi.
Nhạc Thanh chỉ cảm thấy bản thân dường như mở ra một cánh cửa dẫn đến một thế giới mới, cảm thấy bản thân thông minh lanh lợi, trong phút chốc nghĩ ra một kế sách xuất sắc như thế.
Nhìn đôi mắt Nhạc Thanh không ngừng chuyển động, trong lòng Mặc Lan cười thầm, trên mặt lại rất bình tĩnh.
- Được rồi, cô dù sao cũng là người từng làm việc cho tôi, tôi tiết lộ cho cô một chút, cô không nên nói lại cho người khác nhé, đi đi.
- Cảm ơn bộ trưởng Mặc, tôi sẽ mãi ghi nhớ sự rộng lượng và yêu quý của cô đối với tôi.
Nhạc Thanh cảm kích ngước đầu lên, trong lòng đã chuẩn bị sẵn một kế hoạch.
Nhạc Thanh đi ra từ văn phòng của Mặc Lan, lén la lén lút rẽ vào nơi làm việc của Lý Chí Minh, chỉ thấy ngày thường dung mạo Lý Chí Minh không có gì đặc sắc, bây giờ bên cạnh bị một đám con gái líu ríu vây quanh, đều đang tỏ vẻ đáng yêu để xin tiết lộ danh sách vào vòng trong.
Khiến cho Lý Chí Minh cả mặt ửng đỏ, không dễ gì dến giờ tan làm, bây giờ mới tiễn được những bà tám cô bảy đi về, vừa mới làm xong những mảnh giấy, chuẩn bị bảo quản lại, để dành dùng trong buổi họp ngày mai, ngước đầu lên, liền nhìn thấy Nhạc Thanh đang õng ẹo, đi về phía cậu ta…