Cô Vợ Trẻ Thế Thân Của Tổng Tài

Chương 99 :

Ngày đăng: 09:44 30/04/20


Tiểu nha đầu thẳng lưng, nhưng vẻ thất vọng và hụt hẫng trên mặt hiện lên rất rõ ràng, hai bàn tay nhỏ nắm chặt thể hiện sự vùng vẫy và không cam trong lòng.



Trong đáy mắt Mặc Thiệu Đình, thoáng qua cảm xúc thương tiếc.



Hơi cúi người xuống, những ngón tay thon dài nhặt lên một mảnh giấy rơi xuống đất, Mặc Thiệu Đình nhã nhặn đứng lên, ngồi xuống chỗ ngồi mà Ida đã nhường cho anh, đưa mảnh giấy trên tay cho Ida.



- Rớt mất một tờ.



Ida nhận lấy mảnh giấy, bất an nhìn vào cái tên trên đó, cô trước giờ làm việc nghiêm cẩn, chưa từng xảy ra bất kì sơ suất, hôm nay lại để sót một người vào được vòng trong mà không công bố, còn bị Boss bắt được, đúng là xui xẻo.



Không ít người nín thở nhìn chằm chằm vào mảnh giấy trên tay Ida, ánh mắt lộ vẻ mong chờ, tuy rằng hy vọng mờ mịt, nhưng ai lại không muốn trở thành người trên mảnh giấy đó chứ?



Đó là một trong những người được tiến vào vòng trong của cuộc thi đó!



Trong phòng họp đột nhiên yên tĩnh.



Chung quy cũng trải qua không ít sóng to gió lớn, Ida ổn định tâm trạng rất nhanh, trong ánh mắt thoáng lên vẻ vô cùng ngạc nhiên, sau đó lớn tiếng tuyên bố:



- Vừa xảy ra một chút vấn đề nhỏ, để sót một cái tên vào được vòng trong, thật sự xin lỗi, nhân viên này cũng sẽ nhận được tư cách tham dự vòng thi thứ hai, chúc mừng – Đường Lạc Lạc.



Đường Lạc Lạc?



Đường Lạc Lạc!



Những người mới nãy còn ra vẻ tiền bối lớn tiếng giáo huấn Đường Lạc Lạc chỉ cảm thấy trên mặt nóng ran, ánh mắt ngạc nhiên, ai ai cũng vô thức nhìn về phía Đường Lạc Lạc, sao lại thế được?



Cô vẫn là một người mới, một nhân viên nhỏ vào công ty chưa được mấy ngày, một người còn chưa tốt nghiệp đại học khoa thiết kế -- lại một bước tiến thẳng vào vòng thi thứ hai?



Đây là cuộc thi thiết kế có quy mô lớn nhất Hoa Hạ đó!



Cô là thiên tài chắc?



Nhạc Thanh cả người đều kinh hãi. Mảnh giấy đó rõ ràng đã bị cô lấy ra khỏi văn phòng và xé nát rồi!



- Không thể nào!



Nhạc Thanh nhịn không được hét lên.



- Tại sao có thể là cô? Mảnh giấy đó, mảnh giấy đó…



Cô nóng vội đến nỗi trên trán đổ hết cả mồ hôi hột, nhưng phải nói thế nào đây? Không lẽ nói mảnh giấy ghi tên Đường Lạc Lạc, đã bị cô huỷ đi rồi sao?




- Tây Thành có thích ứng không? Nó làm việc ra sao?



Thành thật mà nói, điều Mặc Tây Thành đến bộ phận thiết kế, giống như dâng lên một tượng Phật vậy, nói Mặc Tây Thành năng lực làm việc có hạn thì hơi quá, vì căn bản Mặc Tây thành cũng không có việc gì để làm, chỉ là đổi nơi khác làm nhị thế tổ thôi.



Nếu như khen cậu ta năng lực làm việc xuất chúng… Mặc Thiệu Đình thật sự không nói ra được.



- Không tệ.



Mặc Thiệu Đình nghĩ ngợi một lúc, nhạt nhẽo trả lời, có thể nói là kiệm lời.



So với vẻ thoải mái xảo quyệt trước mặt Đường Lạc Lạc, Mặc Thiệu Đình trước mặt người khác hoàn toàn là vẻ mặt cao ngạo trên đường, Đường Lạc Lạc đã quen rồi, vừa nghe cuộc đối thoại nhàm chán của hai mẹ con, vừa ăn cơm.



- Vậy thì tốt.



La Nhã như nhẹ nhõm hẳn, nghe được Mặc Tây Thanh cũng thích ứng với công việc của công ty, tâm trạng hình như tốt lên nhiều, nói chuyện cũng nhiều hơn.



- Hôm nay con bé Uyển Du đến tìm mẹ, tội nghiệp lắm! Khóc đến mặt mũi tèm nhem, Thiệu Đình, thái độ con đối với nó tốt nhất cũng nên ôn hoà một chút, dù gì cũng lớn lên cùng con, ba mẹ con bé cũng chăm sóc con không ít. Bây giờ mẹ thấy trạng thái tinh thần của nha đầu này không được tốt lắm, hay là…



Bà chần chừ một lúc, ánh mắt lạnh lùng nhìn thoáng qua phía Đường Lạc Lạc.



- Hay là con để nó bên cạnh, cho nó làm thư kí tổng tài hay gì đó, nó học quản trị kinh doanh, có thể sẽ giúp được con?



Tay đang cầm đũa của Đường Lạc Lạc, cứ như thế ngừng lại giữa không trung.



Để Lâm Uyển Du làm thư kí của Mặc Thiệu Đình?



Có nhầm không đấy?



Đúng là vẫn còn loại mẹ chồng thượng hạng chỉ sợ thiên hạ không loạn, cứ phải kéo con trai bà vượt rào, còn sống chết không cho con dâu ly hôn nữa.



Là người cũng nhìn ra Lâm Uyển Du có tình ý với Mặc Thiệu Đình – Không, tuyệt đối không phải một chút, dường như là phải giành cho bằng được luôn ấy chứ?



Một bên trói cô lại không cho đi, một bên đẩy cô gái thèm thuồng con trai bà đến bên cạnh… Đây là logic gì đây?



Thật là muốn đến diễn đàn tám chuyện đăng một bài viết, tám chuyện về người mẹ chồng lạ lùng của cô luôn được không?



Mặc Thiệu Đình nhìn thấy nét mặt kinh ngạc ngẩn người của Đường Lạc Lạc, không nhịn được trên mép hơi mỉm cười, cố ý im lặng một lúc, giọng nói chậm lại.



- Để em ấy đến làm thư kí cho con à…