Con Dâu Nhà Giàu

Chương 127 : Bộc lộ bản thân

Ngày đăng: 01:56 19/04/20


Chương 126: Bộc lộ bản thânTổ này, người xuất sắc nhất cũng không có gì lạ, chính là Hồ Giai Giai, Vương Vĩ và Lưu Văn Chí xuống dưới thìđều uể oải. Một người nói:-   Lại chung một tổ với Hồ Giai Giai…. Đúng là xui xẻoPhân tổ là chia theo tên, cũng không phải là bất công, nên Lưu Văn Chí ngoài cảm thán mình không may cũng chẳng nói thêm gìHai người bọn họ chỉ ở mức khá, Vương Vĩ thở dài:-   Ba lần bị khá rồi, xem ra không thể vào top 10 nữa.Lưu Văn Chí cũng thở dài:-   Mình cũng hai lần bị kháChu Thiến an ủi bọn họ:-   Thành tích của các cậu cũng không tệ, giờ hình như còn nhiều người chỉ được vừa qua, các cậu hẳn không sao đâuCô nói vậy thì sắc mặt hai người mới tốt lên một chútVương Vĩ nhìn thiết kế của cô mà sợ hãi, nhìn Chu Thiến sùng bái:-   Thiệu Lâm, thiết kế của cậu đẹp thật. Cậu nhất định sẽ được đi mua sắm đóLưu Văn Chí cũng giơ ngón tay cái lên, chậc chậc khen ngợi:-   Cậu và Trương Bân nhất địnhphải đẩy Hồ Giai Giai kia xuống, nhìn vẻ mặt đắc ý của cô ta, lão tửkhông thoải mái chút nàoChu Thiến chỉ cười. Quần áo của TrươngBân bị Hồ Giai Giai cướp đi nên không thể đạt được hiệu quả tốt nhất,trong lòng không thoải mái. Lý San, Tiểu Mạt vẫn luôn không thích HồGiai Giai cho nên đều rất đồng tình với lời nói của Lưu Văn ChíLý San hỏi Chu Thiến:-   Cậu ở tổ nàoChu Thiến nói:-   Mình ở tổ cuối, cùng tổ với Triệu Viện Viện.Tổ thứ 5 và tổ thứ 7 đều có 7 người, tổ thứ 6 là một học viên nam không thân, Vương Lâm cũng không được nhất.Tổ cuối, Chu Thiến dẫn người mẫu lên, các bạn đều vỗ vai ủng hộ cô, Trương Bân trêu đùa:-   Đừng có vừa lên sàn đã lo đến líu lưỡi nhéTiểu Mạt lập tức đáp trả:-   Cậu đừng có nghĩ Thiệu Lâm cũng như mìnhTrương Bân cười:-   Đúng, mình sai rồi, những lời này nói với cậu có vẻ hợp hơnLúc trước, Tiểu Mạt lên sân khấu giớithiệu vì lo lắng mà hơi lắp bắp, giờ lại bị Trương Bân đem ra mà đùa.Tiểu Mạt tức giận đến trợn tròn mắt, mọi người nhìn bọn họ cãi nhau mãicũng thành quen, coi như đang xem diễnChu Thiến vừa lên đài, mọi sự chú ý củamọi người đều tập trung ở người mẫu của cô. Trước cũng có nhiều ngườikhông xem trọng cô, có nhiều người còn vui mừng xem kịch hay nhưng lúcnày thì ai cũng ngạc nhiên. Bên dưới nhất thời náo động, các học viênchâu đầu, ghé tai nhau, thậm chí có người còn lấy di động ra chụp lại.Mà Hồ Giai Giai ở bên thì âm trầm mím chặt môi, sự đắc ý, kiêu ngạo khinãy không còn thấy đâu nữaThẩm Già Lam vui mừng, cô đi thẳng tới bên, kích động nói:-   Có thể giới thiệu một chút về thiết kế của em không?Từ khi kiểm tra đến giờ, đây vẫn là lầnđầu tiên Thẩm Già Lam đến gần chủ động yêu cầu học viên giới thiệu, cóthể thấy được cô để ý thiết kế này thế nào. Học viên bên dưới mỗi ngườimỗi vẻ, những người quan hệ tốt như Tiểu Mạt, Lý San thì đều vui mừngcòn những người không quen thì đều có vẻ hâm mộ, thậm chí là đố lỵ. HồGiai Giai trong lòng tức giận, rõ ràng trước đó, cô ta vẫn là người xuất sắc nhất, nhưng giờ lực chú ý của mọi người đều thay đổi, ngay cả ThẩmGià Lam cũng có vẻ cực để ý, thiết kế của Tống Thiệu Lâm đẹp vậy sao?Tuy rằng cô ta nghĩ vậy nhưng vẫn bị tácphẩm của Chu Thiến hấp dẫn, thiết kế độc đáo, nổi bật đó, dù là cô tacũng không thể bới móc-   Người mẫu của tôi màu da nâuvàng, mắt nâu đậm, là người mùa thu. Người mùa thu lúc chọn màu quantrọng nhất là phải chọn những màu ấm áp nên tôi chọn cho cô ấy áo màuvàng hoa cải, phối hợp với quần dài màu nâu đậm…Thẩm Già Lam đầy ý tán thưởng:-   Vậy sao em nghĩ được cách để che đi màu tóc của người mẫuÁnh mắt mọi người đều nhìn lên đầu ngườimẫu, lúc này, tóc người mẫu được chiếc khăn lụa bóng họa tiết màu nâubao lấy, ở phần dưới mang tai có buộc thành chiếc nơ đơn giản, để lộ ratóc mái vàng rực trên tránLúc này, phần tóc vàng rực kia không hề chói mắt mà được chiếc khăn làm nổi bật mà cả người sáng bừng lên, vô cùng xinh đẹpChu Thiến mỉm cười, đôi mắt như lưu lytỏa ánh sáng trong như ngọc, nụ cười như tỏa sáng khiến người ta choángváng. Có rất nhiều học viên nam lúc này mới phát hiện, thì ra bạn họcbình thường giản dị này lại xinh đẹp như vậy, so với Hồ Giai Giai trẻtrung hoạt bát thì cũng không hề thua kém-   Ban đầu em cũng rất lo, khôngbiết nên làm sao để sửa lại tóc cho người mẫu nhưng tiểu thư đây nói một câu mà nhắc nhở em. Nếu màu tóc không thể thay đổi thì có thể dùng phụkiện để trang điểm cho nó. Với người mùa thu mà nói, màu tóc nâu đậm làthích hợp nhất cho nên em mới nghĩ đến việc dùng khăn lụa màu nâu để tân trang lại. Hớt tóc người mẫu về phía sau, chỉ để tóc mái lộ ra, ngượclại sẽ có hiệu quả như vẽ mắt cho rồng. màu khăn lụa có thể khiến cho vẻ cao quý của người mùa thu bộc lộ rõ nhấtGiọng của cô nhu hòa, trong suốt, nụ cười như ánh mặt trời, đôi mắt như bảo thạch, giọng nói êm tai, thoải mái,mọi người đều bị phong thái của cô mê hoặc, phảng phất như chìm vào thếgiới thần tiên khiến người ta vui vẻ thoải mái.Nhất thời, trong phòng yên tĩnh không một tiếng động.Bốp bốp bốpThẩm Già Lam bỗng nhẹ nhàng vỗ tay, mọingười lúc này mới như tỉnh mộng mà nhiệt liệt vỗ tay. Đám Tiểu Mạt hưngphấn đến đỏ mặt. Mấy giám khảo khác cũng mỉm cười gật đầu, đều cho ChuThiến điểm tốtThẩm Già Lam vươn tay ý bảo mọi người yên lặng rồi cười nói:-   Giờ tôi tuyên bố, Tống Thiệu Lâm chính là một trong hai người xuất sắc nhất, tin chắc mọi người không có ý kiến gì chứNhững học viên không được đứng đầu mỗi tổ đều không có cơ hội, hơn nữa thiết kế của Chu Thiến thực sự rất đẹp nên đều vui vẻ đồng ý. Mà năm người xuất sắc nhất, thấy cơ hội ít đi mộtphần, ngoài Trương Bân thì đều không thoải mái nhưng thực lực của ChuThiến như vậy, cho dù để cô tham gia đợt thi thứ hai tin chắc vẫn là kết quả đó cho nên đều gật đầu đồng ý. Chỉ có sắc mặt Hồ Giai Giai càng lúc càng khó coi, ánh mắt nhìn Chu Thiến có vẻ khác lạ. Trương Bân liếcnhìn cô ta một cái rồi nhăn màyChu Thiến đi xuống, bạn bè đều đến bên chúc mừng, Triệu Viện Viện cầm tay cô cười nói:-   Thua dưới tay cậu, mình tâm phục khẩu phụcHồ Giai Giai đứng cách đó không xa, thỉnh thoảng lạnh lùng liếc mắt nhìn bọn họ. Bên cạnh, một cô gái tóc ngắn nói:-   Chẳng phải vì người mẫu có chỗthiếu sót mới làm cho cô ta chiếm tiện nghi sao? Nếu người mẫu này đưacho Giai Giai, nhất định cũng sẽ làm rất tốtHồ Giai Giai mặt không thay đổi, chỉ cúi đầu nhìn đồ hóa trang, không nói gìLúc Hồ Giai Giai và Chu Thiến khắc khẩu,Triệu Viện Viện đứng cách đó không xa, bọn họ thế nào cô rất biết, vìthế cô quay đầu phản kích:-   Lúc trước còn chẳng biết là aibảo Thiệu Lâm buông tay, còn nói cái gì mà phối màu gì cũng chẳng được.Thế mà giờ còn dám nói những lời nàyCô gái tóc ngắn không biết chuyện này,lập tức đỏ mặt, xoay người đi, ngượng ngùng lẩm bẩm gì đó. Hồ Giai Giaiquay phắt lại, lạnh lùng nhìn bọn họ, thần sắc càng lúc càng lạnhChu Thiến bị ánh mắt cô ta quét qua mà lạnh người, lúc này, nghe Trương Bân thì thầm vào tai:-   Về sau nhất định phải cẩn thậncô ta, cô ta đã coi cậu là đối thủ, cô ta để có thể đả kích đối thủ,không ngại thủ đoạn đâuChu Thiến ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn anh hỏi:-   Sao cậu biết? Chẳng lẽ…Mắt cô lóe lên:-   Chuyện đồ dùng bị tráo của câucũng liên quan đến cô ấy? Nhưng cũng không đúng, lúc cậu đi học, cô tacòn chưa theo học màLời này của Chu Thiến khiến Tiểu Mạt, Lý San đều để ý, đều mở to mắt nhìn anhTrương Bân cười khổ một tiếng, sờ sờ mũi, vẻ mặt đột nhiên có chút mất tự nhiên, Tiểu Mạt đột nhiên giật mình:-   Khi đó cậu làm trợ lý cho anhtrai cô ta, nhất định cũng biết Hồ Giai Giai, chẳng lẽ hai người có cáigì? Cô ta yêu quá hóa hận mà mới làm thế?Trương Bân chỉ nhìn mọi người, cũng không phủ nhậnChu Thiến khó mà tin:-   Đúng thế sao?Lưu Văn Chí vỗ vỗ vai hắn, đắc ý nói:-   Mỹ nam chính là mỹ nam, chuyện cẩu huyết này cũng xảy ra với cậu đượcTrương Bân thở dài:-   Cũng không hẳn là thế, mình sao có thể có gì với cô gái kém mình 6 tuổi được? Huống chi còn là lúc quan trọng nhất, lại còn là trợ lý cho anh trai cô ta… trí tưởng tượng củacậu phong phú quáAnh lườm Tiểu Mạt một cái rồi nói:-   Tuy nói sau lưng một cô gáikhông tốt nhưng vì Thiệu Lâm cảnh giác mà mình nói qua một chút cũngđược. Thực ra khi đó thời gian gặp nhau có hơi nhiều, cô ta có thể cótình cảm thiếu nữ, có lần thổ lộ với mình. Khi đó mình nào có tâm tư yêu đương, huống chi lại là cô gái nhỏ như vậy nên đã từ chối. Cô ta vốnluôn cao ngạo, có thể là thấy lòng tự trọng bị tổn thương đi. Lúc ấymình cũng không chắc chắn nhất định là cô ta nhưng nghĩ lại, khả năng đó là lớn nhất. Tóm lại, Thiệu Lâm vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.Bên kia, Thẩm Già Lam lại gọi 5 học viênkhi nãy lên. Trương Bân và Hồ Giai Giai một trước một sau đi lên. ThẩmGià Lam và mấy giáo viên còn lại cùng bình chọn, thỉnh thoảng lại hỏibọn họ vài câu hỏi. Trương Bân và Hồ Giai Giai không kém cạnh nhau làmấy. Cuối cùng Thẩm Già Lam nói, Trương Bân chọn màu sắc không sai nhưng quá câu nệ, không bằng Hồ Giai Giai đơn giản mà sáng tạo nên cuối cùnglà Hồ Giai Giai thắngNói cách khác, chủ nhật đi mua sắm sẽ là Hồ Giai Giai và Chu Thiến điVới kết quả này, Trương Bân rất tức giận, nếu không phải Hồ Giai Giai cố ý lấy quần áo anh cần thì sao anh phảicâu nệ. Chẳng qua, cô ta muốn cướp trước quần áo của anh thì nhất địnhphải nhanh nhẹn hơn anh. Trong thời khắc mấu chốt này mà vẫn có thể phân tâm làm chuyện này thì cũng không phải không đáng bội phục.Hồ Giai Giai ở bên nhìn vẻ tức giận của anh mà lạnh lùng cười.