Con Dâu Nhà Họ Chu

Chương 7 : Sáng sớm bị anh chồng mạnh mẽ “tấn công”

Ngày đăng: 14:22 30/04/20


Edit + Beta: Khiết Phan



Lại nghe tiếng Chu Tư Niên đột nhiên nói: “Tiểu Phúc, lưng của em…”



Chu Tư Niên ra vào hơn mười cái, đang được tiểu huyệt của cô cắn đến thoải mái thì phát hiện những nụ hoa đào trên lưng cô đã nở rộ.



“Cái gì?” Trương Tiểu Phúc làm sao nghe rõ cậu nói gì, thấy cậu dừng lại, tiểu huyệt bất mãn co rút. Chu Tư Niên bị kẹp đến mức kêu rên, chỉ cảm thấy hoa huy*t có vô số cái miệng nhỏ, gắt gao liếm mút nam căn cậu, khiến cậu nhiệt huyết sôi trào, dục hỏa thiêu đốt đến hai mắt đỏ bừng, ôm sát eo cô, ra sức thao lộng.



Thân thể mềm mại run lên, hai quả mật đào tung tăng nhảy nhót. Ngoài cửa sổ, Chu Quý xem đến hô hấp vẩn đục, bàn tay dưới thân hoạt động nhanh hơn, cơ bắp cánh tay to lớn đều run nhè nhẹ.



“Ứm… Ưm… Tư Niên… A… Sao tự nhiên anh mạnh mẽ… A a…” Cảm giác vừa sảng khoái vừa khó chịu, thiết bổng nóng hổi va chạm vừa nhanh vừa sâu, khác xa ông xã dịu dàng bình thường.



Chu Tư Niên thở hổn hển, nghe tiếng cô rên rỉ, luật động càng lúc càng nhanh. Đôi mắt lại nhìn chằm chằm hình xăm trên lưng cô. Nụ hoa lúc này chậm rãi nở rộ, rồi lại khép kín… Phảng phất như là những đoá hoa đang hô hấp. Chu Tư Niên nhìn chằm chằm hình ảnh vừa mỹ lệ vừa yêu dị này, vật dưới thân lại càng hưng phấn bừng bừng.



“Á… Tư Niên… Em… Em chịu không nổi…” Hai tay Trương Tiểu Phúc chống đỡ đến không còn chút sức lực nào, cảm giác người này đêm nay lợi hại khác thường. Xương sống, thắt lưng và chân của cô đã tê dại rồi.



Chu Tư Niên không rên một tiếng, bế cô từ trong nước ra ngoài, đè cô vào tường, tách hai chân cô ra, phân thân một lần nữa đi vào. Gò má cô dán trên tường lạnh như băng, cô nhắm chặt hai mắt, cảm nhận cảm giác “dục tiên dục tử” mà cậu mang lại.
“Á a… Anh… Anh tư……” Dòng điện khác thường truyền từ nụ hoa làm cô tê dại, hai con thỏ lớn thoả sức biến hình trong tay anh.



Chu Quý lại cúi đầu chiếm đóng môi cô, liếm mút đôi môi kiều diễm. Nam căn đã trướng đến lợi hại. Không chịu đựng được nữa, anh vội vàng duỗi kéo xuống quần xuống, cực đại thô đen khiến người ta sợ hãi bật ra ngoài. Chu Quý bắt lấy vật cứng rắn, nỗ lực muốn đem quy đầu chui vào, thế nhưng đây là lần đầu tiên anh “thám hiểm”, mới chỉ biết phương pháp lại chẳng biết cửa động ở đâu, gấp đến mồ hôi rơi đầy người.



“Tiểu Phúc…” Anh thở hổn hển kêu, thiếu chút nữa cô đã cười ra tiếng, lặng lẽ dang chân ra. Chu Quý ở phía sau “phát hoang” một hồi cũng đi vào được.



“Á… A…” Cự long quá cỡ đâm vào, Trương Tiểu Phúc chỉ cảm thấy thân thể dường như bị xé rách, đau đến cô nhíu mày. Đồ vật của tên gia hoả này quá khủng rồi!



Chu Quý nâng hai chân cô lên, nhìn “tiểu tứ” thô đen của mình mới tiến vào được một nửa, khoái cảm ập đến làm anh sướng đến muốn rơi lệ. Anh cúi đầu lấp kín miệng cô, rồi lấy đà, cự vật xuyên qua hoàn toàn. Trương Tiểu Phúc đau đến cả người run bần bật, tiếng kêu thảm thiết bị anh nuốt hết. Lần đầu tiên anh nếm được tư vị mất hồn này, anh như con thú hoang đến mùa động dục.



“Đừng… Đừng mà… Đau quá…” Âm thanh từ cổ họng cô bị che khuất. Người đàn ông trên người cô tựa nhưu ngọn núi, cự vật thô tráng đang hoành hành trong cô, mỗi lần đâm vào cơ thể cô như chia thành hai nửa, mười ngón cào lên lưng anh đến rướm máu.



Anh chỉ xem đau đớn trên lưng như mèo cào, cũng không để ý nhiều, chỉ chăm chú đắm chìm trong khoái cảm. Thì ra nam nữ kết hợp lại tuyệt vời đến như vậy!



Chu Quý hung ác gặm lấy miệng nhỏ của cô, tì hai đầu gối cô lên ngực mình, đôi tay bắt lấy đôi gò bồng đảo to lớn, mạnh mẽ va chạm. Thống khổ lúc mới bắt đầu dần dần thối lui, cự vật từng cái tiến vào, chọc đến hoa tâm, sâu đến mức tê dại. Cô vô thức ôm chặt lấy anh.