Con Đường Bá Chủ
Chương 38 : Xác định tình cảm
Ngày đăng: 01:19 27/06/20
“Cái này quan tài không có giá khởi đầu, các vị cứ tự nhiên báo giá”
Thành Bích nhìn quanh mở miệng nói, trong lòng thầm tự tin giá bán sẽ không quá tệ, dù sao thì hai chữ Viễn cổ có sức hấp dẫn với mấy lãoquái vật quá lớn, nếu không thì Đa Bảo Các cũng không ém hàng hơn mườinăm.
“50 Cực phẩm linh thạch”
Quả nhiên vừa dứt lời, đã có một Nguyên Anh Viên Mãn tu sĩ ra giá, hơn nữa còn không thấp.
“Lão phu ra 70” Một lão già râu trắng Hóa thần sơ kỳ thong thả cạnh tranh.
Lạc Nam cũng không vội lên tiếng, hắn đang chờ thời cơ thích hợp.
Mà sau nhiều lượt đấu giá, trưởng lão Diễm gia - Diễm Phong đã nâng giá lên đến 200 Cực Phẩm linh thạch.
“Kẻ có tiền thật là nhiều, một cái quan tài không rõ lai lịch lại cógiá cao như vậy” Trần Giang lầu bầu nói, đó là con số cả đời hắn cũngkhông dám mơ tới.
“Hai chữ Viễn cổ xứng với cái giá này, ta cũng có chút tâm động đây”Tần Mộng Ảnh nghiêm túc nói, hiển nhiên đến tầng thứ như nàng, thứ càngkhông biết càng gây nên tò mò mãnh liệt.
“Nàng đừng tranh với ta, thứ này ta muốn!” Lạc Nam nhìn nàng cười lắc đầu, vượt qua Linh cấp vật phẩm, dù Tần Mộng Ảnh là Luyện Hư kỳ cườnggiả cũng không thể khai mở.
Hắn thì lại khác, hệ thống đã cho nhiệm vụ đương nhiên sẽ có cách giải quyết.
“Ngươi có hứng thú với nó?” Tần Mộng Ảnh hơi bất ngờ, từ đầu đến cuối đồ vật đấu giá có rất nhiều thứ tốt cũng không thấy con hàng này độngtâm đi.
“Không sai, quả thật có hứng thú” Lạc Nam không phủ nhận gật đầu.
“Hừ, nể mặt Dưỡng Nhan Đan không tranh với ngươi, bất quá ngươi nóicó quà tặng cho ta, phải chăng là Dưỡng Nhan Đan sao?” Tần Mộng Ảnh haimắt đảo quanh, giảo hoạt nói.
“Không, là thứ khác” Lạc Nam vẫn mĩm cười thần bí khiến Tần Mộng Ảnh tức giận nghiến răng.
“Lão phu ra 300 Cực phẩm linh thạch” Một âm thanh hùng hậu từ phòngkhách quý số 2 truyền ra khiến không ít người sắc mặt ngưng trọng.
Vài tên Hóa Thần kỳ thay đổi sắc mặt nói: “Luyện Hư Kỳ cường giả”
Không ít người định báo giá bị âm thanh này cho nuốt trở về, ngườivừa ra giá là một Luyện Hư Kỳ, đây là tầng lớp tu sĩ tiếp cận đỉnh caocủa đại lục, nhìn xuống ngàn vạn sinh linh, cao cao tại thượng, rất ítngười muốn trực tiếp cạnh tranh với một người như vậy.
Đương nhiên trong đó không bao gồm Lạc Nam, hắn lớn tiếng nói: “400 Cực Phẩm Linh Thạch”
Đám người sắc mặt hơi đổi, vừa tăng giá đã là 100 Cực phẩm linhthạch, lại là người trong phòng khách quý, chẳng lẽ quan tài này thật sự đáng giá như vậy?
Trong gian phòng khách quý số 2, một tên lão đầu gầy như que củi, mái tóc đỏ ngầu như máu bắt đầu lâm vào trầm mặt, hắn cũng không nhận ralai lịch quan tài.
Hắn lâm vào bình cảnh Luyện Hư Sơ Kỳ đã lâu vẫn chưa có cơ hội độtphá, lần này muốn nhờ vào quan tài thần bí xem thử có phải cơ duyên haykhông, nghĩ đến đây hắn khàn khàn nói, giọng điệu mang theo một tia uyhiếp:
“450 Cực phẩm linh thạch, lão phu Huyết Thường hy vọng bằng hữu nể mặt, đừng vì nhất thời hấp tấp mà sau này hối hận”
Mà vô số người nghe giọng nói của hắn sắc mặt hơi trắng bệch, HuyếtThường này là tam trưởng lão của Huyến Linh Tông, Bát Cấp tu chân thếlực, không dễ trêu vào.
Hơn hết Huyết Linh Tông là một tà phái tông môn, làm việc nổi danhhung tàn độc ác trên đại lục, mặc dù chưa làm ra chuyện gì điên rồ đếnmức Thiên Đạo Chi Nhãn hàng lâm như trong truyền thuyết Huyết Sát MaQuân, bất quá đồ thành diệt tộc người khác để tu luyện tà công cũngkhông ít.
Có người từng thầm suy đoán cái này Huyết Linh Tông là truyền thừacủa Huyết Sát Ma Quân để lại, thậm chí hai cái Cửu cấp thế lực là BăngHuyền Đế Quốc và Thiên Sơn Tiên Cảnh từng tiến hành điều tra, bất quákhông có bất kỳ manh mối cụ thể nào.
“550 Cực phẩm linh thạch” Lạc Nam bình thản lên tiếng báo giá, hắnmặc kệ cái gì Huyết Linh Tông, bảo bối vào túi ưu tiên trên hết.
Huyết Thường giận tái mặt, người kia thậm chí không thèm đáp lời hắn, điều này khiến hắn cảm thấy bị sỉ nhục, âm trầm nghiến răng mang theonặng nề lệ khí nói:
“600 Cực Phẩm Linh Thạch, hy vọng ngươi còn bản lĩnh tiếp tục báo giá!”
“Haha, Huyết đạo hữu cần gì hùng hổ dọa người, bần tăng cảm thấy hữu duyên với quan tài này, 650 Cực Phẩm Linh Thạch”
Một âm thanh ôn hòa từ phòng khách quý số 1 truyền đến, tiếng nói vừa phát ra đã khiến lệ khí do Huyết Thường tạo ra lập tức tiêu tán.
“Kẻ nào?” Huyết Thường sắc mặt thập phần khó coi, người vừa lên tiếng tu vi không hề thấp hơn hắn.
“Bần tăng Phàm Không, quan tài người hữu duyên nên được, Huyết đạohữu oán khí quá nặng, nên đến Phàm Ẩn Tự chúng ta siêu độ, sau bảy bảysáu chín ngày, tin tưởng sẽ buông hạ đồ đao, lập địa thành phật a”
Âm thanh ôn hòa đáp trả, không nhanh không chậm nhưng khiến Huyết Thường gương mặt co giật vì tức giận.
“Là Phàm Ẩn Tự, ta thiên a, lại là một cái Bát cấp thế lực, hơn nữa còn là phật môn”
“Nghe nói Phàm Không là một trong các cao tăng Phàm Ẩn Tự, thực lực chỉ dưới hai vị Phó Trụ Trì và Trụ Trì”
“Không hổ danh là cao cấp nhất Đấu giá hội, các nhân vậy tay to mặt lớn ở các thế lực đều có mặt”
Đám người nghị luận ầm ĩ, Lạc Nam không quan tâm, mở miệng tiếp tục báo giá: “700 Cực phẩm linh thạch”
“Hừ, lão phu cho ngươi, hy vọng ngươi có mạng nhỏ để giữ lấy nó”
Huyết Thường cười lạnh, ý vị tràn đầy uy hiếp, quan tài này hắn nhìnkhông ra lai lịch, bỏ cái giá lớn hơn nữa mua nó quá mức mạo hiểm.
“Vị đạo hữu này không biết có thể từ bỏ thứ yêu thích, quan tài nàyhữu duyên phật môn ta, 710 Cực phẩm linh thạch” Phàm Không vẫn ra vẻ đạo mạo ôn hòa nói.
“800” Lạc Nam lười để ý tên này, lúc này hắn đã không quan tâm Thiên Cấp vật phẩm, quan tài trọng yếu nhất.
“Xem ra đạo hữu chấp mê bất ngộ, bần tăng tạm thời bỏ cuộc, chỉ làvật hữu duyên Phật Môn ta, sớm muộn sẽ trở lại, người chấp mê bất ngộkết quả thường không tốt, a di da phat”
Phàm Không giọng điệu ôn hòa như cũ, bất quá chỉ cần người không ngốc sẽ nghe ra ẩn ý tràn đầy uy hiếp trong lời của hắn.
Lạc Nam cười lạnh, con mắt màu bạc đã che kín lửa giận, hắn thực bịmấy tên này làm động sát niệm, nếu không phải thực lực bản thân không đủ Lạc Nam thề lập tức cho bọn hắn câm họng.
Hắn đã làm gì sai? Bỏ tiền ra đấu giá công bằng công chính, lại bị đối phương liên tục uy hiếp, có thể không giận sao?
Huyết Linh Tông, Phàm Ẩn Tự, Lạc Nam ta nhớ kỹ các ngươi.
Cảm nhận được lửa giận của Lạc Nam, Bạch Tố Mai diệu dàng cầm tay hắn an ủi, trong lòng cũng ghi nhớ mối nhục hôm nay, chủ nhân của mình liên tục bị người khác uy hiếp, nàng lại không thể làm gì, điều này khiếnBạch Tố Mai khó chịu cực độ.
“Phẫn nộ sao?” Tần Mộng Ảnh vốn dĩ im lặng chợt nhìn Lạc Nam ôn hòa hỏi.
Lạc Nam im lặng không nói, hắn đang lấy lại bình tĩnh.
“Muốn không gặp phải chuyện hôm nay, chỉ có cách là không ngừng mạnhlên, ta có thể ra tay giúp ngươi hả giận, nhưng đó chỉ là nhất thời, nam nhân chân chính phải đối mặt với khó khăn, chịu đựng vấp ngã mới cóđộng lực phấn đấu” Tần Mộng Ảnh nắm lấy bàn tay hắn, linh lực truyền vào bình ổn lửa giận trong lòng Lạc Nam.
Nhìn thấy hắn bị trần trụi uy hiếp, phẫn nộ trong lòng Tần Mộng Ảnhkhông thua bất kỳ ai, bất quá tiểu nam nhân này là một hòn ngọc quý cầnđược mài giũa, nàng muốn mượn chuyện hôm này thúc đẩy quá trình trưởngthành của hắn.
Nhìn Lạc Nam, nàng mở miệng dạy bảo: “Tâm cảnh cũng là thứ rất quantrọng để trở thành cường giả chân chính, mới bị đối phương uy hiếp đãtrở nên tức giận như vậy, sau này nếu gặp chuyện bất trắc hơn chẳng lẽngươi bị phẫn nộ che phủ lý trí hay sao?, khi đó chỉ sợ ngươi đã khôngcòn là ngươi”
Lạc Nam không phải kẻ hồ đồ chấp mê bất ngộ, hắn hiểu ý nàng gật đầucảm kích, mặc dù thời gian gần đây hắn vẫn nghiêm túc tu luyện, bất quáquả thật vẫn còn chưa đủ, các cuộc chiến hắn trãi qua đa phần thắng lợiquá mức dễ dàng, khiến trong lòng hơi có chút kiêu ngạo.
Bị đả kích ngày hôm nay khiến Lạc Nam nhận ra một điều, hắn mặc dùkhông có đối thủ trong cùng cấp, nhưng nếu gặp phải kẻ thù là lão quáivật thì sao? người ta sẽ nể tình ngươi nhỏ tuổi tu vi thấp mà buông thahay sao? chẳng hạn như Huyết Thường và Phàm Không hay tên này, nếu nơiđây không phải Đa Bảo Các chỉ sợ đã lập tức ra tay động thủ với hắn.
“Ta phải trở nên mạnh nhất, bất kể đối thủ ở bối phận nào, tuổi tácra sao, ta phải mạnh hơn tất cả!” Lạc Nam siết chặt bàn tay nhỏ của TầnMộng Ảnh kiên định nghĩ.
Nghĩ đến đây Lạc Nam chợt sảng khoái tinh thần, u ám trong lòng tanbiến, hắn cảm giác linh hồn mình có một sự thăng hoa kỳ diệu nào đó, đây có lẽ là tâm cảnh có sự lột xác đi.
“Đau người ta” Bàn tay nhỏ bị Lạc Nam siết chặt, Tần Mộng Ảnh giả vờnũng nịu, với tu vi như nàng làm gì có chuyện đau đớn dễ dàng như vậy.
Lạc Nam nhìn sang nàng, hắn không buông tay, trái lại trước ánh mắtbất ngờ của mấy người, kéo mạnh Tần Mộng Ảnh đang hoảng hốt vào lòngngực.
Ôm chặt vòng eo trơn nhẵn như rắn nước nhỏ của nàng, ngửi mùi thơm mê người trên cơ thể quyến rũ, một tay Lạc Nam chợt kéo tấm khăn che mặtđể lộ gương mặt xấu xí quen thuộc.
Vuốt ve gương mặt xấu xí khác người của nàng, hắn nhếch mếch tự tin cười, nhìn thẳng vào mắt nàng bá đạo nói:
“Nàng đã giúp ta nhận ra đường đi đúng đắn, ta sẽ không ngừng mạnhlên, ngày ta vượt qua nàng cũng là lúc bắt nàng về làm cô vợ nhỏ của ta, mặc kệ nàng xấu xí hay đẹp đẽ, chỉ cần ta thích nàng, bất kỳ ai cũngkhông ngăn cản nổi!”
“Hừ, thùng rỗng kêu to” Tần Mộng Ảnh hai má đỏ bừng kiều hừ nói, tuvi Luyện Hư kỳ bá đạo chạy đi đâu mất, trái tim đập thình thịch, như một nữ nhân yếu đuối cam chịu để hắn ôm chặt thân thể mê người mềm mại củamình.
Lạc Nam cười ha hả, tức giận trong lòng quét sạch, tâm cảnh thăng hoa khiến hắn không ngần ngại bộc lộ tình cảm của mình với nàng, nâng cáicàm trơn bóng của nàng lên, định cúi đầu hôn xuống đôi môi dày trêngương mặt xấu xí.
“Xin lỗi… hình như tiểu nữ vào không đúng lúc” Một âm thanh quyến rũ mang theo hoảng hốt cắt ngang nụ hôn dang dở của bọn hắn.
Thành Bích trong lòng như có vạn cơn sóng lớn cuộn trào, nàng hầu như không tin vào những gì mình vừa nhìn thấy, đây là nữ nhân bá đạo nàngnhận biết kia sao? lúc này lại như một thiếu nữ mới lớn mặc cho thiếuniên ôm ấp.
“Á” Tần Mộng Ảnh như bị bắt quả tang, đẩy mạnh Lạc Nam khiến hắn bậtngửa ra đất, nhìn Thành Bích ra vẻ bình tĩnh hỏi: “Sao lại là cô? Thị nữ với phục vụ đâu?”
“Giao dịch lần này quan trọng, do đích thân ta thực hiện” Thành Bích cũng rất nhanh ổn định tâm tình, không kiêu không nịnh đáp.
“Được rồi, quan tài đâu?” Tần Mộng Ảnh xòe tay, đồng thời ném một túi Linh thạch cho Thành Bích, cũng không quan tâm linh thạch vốn là củanàng, còn người mua quan tài là hắn.
Thành Bích cơ mặt thoáng co giật, trong lòng nộ hống: “Hình như người mua không phải ngươi đi?”
Bất quá vẫn ngoan ngoãn ném một cái túi trữ vật, bên trong có chứa quan tài cổ.
“Tiểu nữ xin cáo từ!” Thành Bích định quay người rời đi, chợt chú ýđến đang yên tĩnh ngồi Bạch Tố Mai, tia bất ngờ lóe lên trong mắt, nhìnsang Lạc Nam cười nói: “Công tử thật có phúc khí”
“Hề hề, quả thật là may mắn của tại hạ” Lạc Nam tự hào chấp nhận, có nữ nhân xinh đẹp đương nhiên phải hãnh diện rồi.
“Tiểu thư các ngươi vẫn khỏe đi?” Tần Mộng Ảnh chợt hỏi Thành Bích.
“Đa tạ quan tâm, nàng vẫn khỏe, thường hay nhắc đến ngươi” Thành Bích quyến rũ mập mờ nói, xong quay người rời đi.
“Tiểu thư của Thành Bích?” Lạc Nam lập tức chú ý.
“Là Thánh Nữ Đa Bảo Các, Thành Bích là một trong các thị nữ bên cạnh nàng” Tần Mộng Ảnh cũng không giấu diếm nói.
Lạc Nam tấm tắt chép miệng, thị nữ bên cạnh đã có quyền thế như vậy,nếu đích thân Thánh Nữ hàng lâm phải là người như thế nào đây?
“Hừ, ai cho ngươi bất ngờ ôm ta? làm hại ta xấu hổ” Tần Mộng Ảnh némtúi trữ vật có quan tài cho Lạc Nam, cắn chặt hàm răng, hai mắt hìnhviên đạn nhìn hắn.
Lạc Nam không câu nệ tiếp nhận túi trữ vật, lập tức thu vào Linh giới Châu cho an toàn.
“Keng, nhiệm vụ [Đoạt quan tài] thành công, nhận được một lần triệu hoán ngẫu nhiên”
Lạc Nam nghe âm thanh hệ thống vang lên, hắn lúc này mới nhìn sang một mặt còn tức giận Tần Mộng Ảnh ra vẻ vô tội nói:
“Do nàng quá mức mê người, ta nhất thời không kìm chế được”
“Miệng lưỡi ba hoa” Tần Mộng Ảnh hừ lạnh, trong lòng lại như nếm mật ngọt.
“Được rồi, lần trước nói có quà tặng cho nàng đây, tèn ten ten” Lạc Nam ý niệm vừa động, một bộ y phục lập tức xuất hiện.
Chỉ thấy đây là một bộ nữ nhân cổ trang y phục, lấy màu tím làm chủđạo, có các đường viền kim sắc phối trí ngay cổ, ống tay áo các loại,kiểu dáng thướt tha lã lướt, lung linh mê hoặc, như mộng như ảo, thần bí vô cùng.
Đám người lập tức bị hấp dẫn, ngay cả nam nhân như Trần Giang cũng nhìn chằm chằm, sinh ra ý nghĩ biến thái muốn mặc thử.
Mà Tần Mộng Ảnh không cần phải nói, ánh mắt hiện lên trái tim hình,dán chặt vào y phục, nàng đưa tay nhận lấy, nhẹ nhành trân trọng vuốtve, cảm xúc trơn nhẵn mát lạnh thoải mái truyền đến khiến nàng yêu thích không rời, hận không thể lập tức khoát nó vào người.
“Tên nó là Như Mộng Tâm Y, lần đầu gặp ta đã nghĩ chỉ có nàng mớixứng đáng với nó” Lạc Nam ôn hòa nói, nhìn nàng hạnh phúc hắn cũng vuilây, không uổng phí Điểm danh vọng mua sắm thứ này.
“Ừ” Tần Mộng Ảnh khẽ ừ, ôm y phục vào người, nhẹ nhàng nép vào lồngngực hắn, sống lâu như vậy lần đầu có nam nhân tặng quà cho nàng hay nói đúng hơn là lần đầu nàng tiếp nhận quà của người khác giới.
Mà bên cạnh Bạch Tố Mai cũng vuốt ve Tiên Lữ Tình Duyên Y trên cơthể, nhớ lại đây cũng là y phục công tử tặng mình, trong lòng ngọt ngàotựa vào bên ngực còn lại của hắn.
Trần Giang nhìn công tử trái ôm phải ấp, trong lòng bái phục sát đất, thề sau này phải nhờ công tử chỉ vài đường tán gái cơ bản.
Lạc Nam thỏa mãn mĩm cười, mặc kệ đấu giá bên ngoài vẫn còn tiếp tục, hắn âm thầm hướng hệ thống hạ lệnh:
“Nhân lúc có giai nhân bầu bạn, tiến hành ngẫu nhiên triệu hoán đi!!”
“Keng, đếm ngược bắt đầu: 1600 1590 …”
Lạc Nam xém tí kích động nhảy dựng, triệu hoán thứ càng khủng bố thời gian càng lâu, lần triệu hoán Cấm Kỵ công pháp Bất Hủ Diễn Sinh Kinhtốn tận 3600s, lần này mặc dù không sánh bằng nhưng ít nhất cũng bá đạogần một nữa Cấm kỵ rồi.
Lạc Nam lúc này như ngồi trên đóng lửa, không có tâm trạng để tâm đến buổi đấu giá nữa, nhẹ nhàng ôm hai người phụ nữ nhắm mắt lại.
Vốn tưởng lần ngẫu nhiên triệu hoán không giới hạn cấp bậc này cùnglắm được hàng Linh Cấp là hết xí quách, không ngờ được đồ khủng bố hơnxa, hắn sao có thể không chờ mong?
Kim Nhi không biết lúc nào cũng chợt xuất hiện bên ngoài, hiển nhiênlần triệu hoán này gây kinh động đến nàng, ngoài Lạc Nam không ai pháthiện ra nàng.
Từng giây trôi qua, Lạc Nam trong lòng âm thầm đếm ngược.
“5 4 3 …1”
“Keng! Chúc mừng ký chủ nhận được…”
Thành Bích nhìn quanh mở miệng nói, trong lòng thầm tự tin giá bán sẽ không quá tệ, dù sao thì hai chữ Viễn cổ có sức hấp dẫn với mấy lãoquái vật quá lớn, nếu không thì Đa Bảo Các cũng không ém hàng hơn mườinăm.
“50 Cực phẩm linh thạch”
Quả nhiên vừa dứt lời, đã có một Nguyên Anh Viên Mãn tu sĩ ra giá, hơn nữa còn không thấp.
“Lão phu ra 70” Một lão già râu trắng Hóa thần sơ kỳ thong thả cạnh tranh.
Lạc Nam cũng không vội lên tiếng, hắn đang chờ thời cơ thích hợp.
Mà sau nhiều lượt đấu giá, trưởng lão Diễm gia - Diễm Phong đã nâng giá lên đến 200 Cực Phẩm linh thạch.
“Kẻ có tiền thật là nhiều, một cái quan tài không rõ lai lịch lại cógiá cao như vậy” Trần Giang lầu bầu nói, đó là con số cả đời hắn cũngkhông dám mơ tới.
“Hai chữ Viễn cổ xứng với cái giá này, ta cũng có chút tâm động đây”Tần Mộng Ảnh nghiêm túc nói, hiển nhiên đến tầng thứ như nàng, thứ càngkhông biết càng gây nên tò mò mãnh liệt.
“Nàng đừng tranh với ta, thứ này ta muốn!” Lạc Nam nhìn nàng cười lắc đầu, vượt qua Linh cấp vật phẩm, dù Tần Mộng Ảnh là Luyện Hư kỳ cườnggiả cũng không thể khai mở.
Hắn thì lại khác, hệ thống đã cho nhiệm vụ đương nhiên sẽ có cách giải quyết.
“Ngươi có hứng thú với nó?” Tần Mộng Ảnh hơi bất ngờ, từ đầu đến cuối đồ vật đấu giá có rất nhiều thứ tốt cũng không thấy con hàng này độngtâm đi.
“Không sai, quả thật có hứng thú” Lạc Nam không phủ nhận gật đầu.
“Hừ, nể mặt Dưỡng Nhan Đan không tranh với ngươi, bất quá ngươi nóicó quà tặng cho ta, phải chăng là Dưỡng Nhan Đan sao?” Tần Mộng Ảnh haimắt đảo quanh, giảo hoạt nói.
“Không, là thứ khác” Lạc Nam vẫn mĩm cười thần bí khiến Tần Mộng Ảnh tức giận nghiến răng.
“Lão phu ra 300 Cực phẩm linh thạch” Một âm thanh hùng hậu từ phòngkhách quý số 2 truyền ra khiến không ít người sắc mặt ngưng trọng.
Vài tên Hóa Thần kỳ thay đổi sắc mặt nói: “Luyện Hư Kỳ cường giả”
Không ít người định báo giá bị âm thanh này cho nuốt trở về, ngườivừa ra giá là một Luyện Hư Kỳ, đây là tầng lớp tu sĩ tiếp cận đỉnh caocủa đại lục, nhìn xuống ngàn vạn sinh linh, cao cao tại thượng, rất ítngười muốn trực tiếp cạnh tranh với một người như vậy.
Đương nhiên trong đó không bao gồm Lạc Nam, hắn lớn tiếng nói: “400 Cực Phẩm Linh Thạch”
Đám người sắc mặt hơi đổi, vừa tăng giá đã là 100 Cực phẩm linhthạch, lại là người trong phòng khách quý, chẳng lẽ quan tài này thật sự đáng giá như vậy?
Trong gian phòng khách quý số 2, một tên lão đầu gầy như que củi, mái tóc đỏ ngầu như máu bắt đầu lâm vào trầm mặt, hắn cũng không nhận ralai lịch quan tài.
Hắn lâm vào bình cảnh Luyện Hư Sơ Kỳ đã lâu vẫn chưa có cơ hội độtphá, lần này muốn nhờ vào quan tài thần bí xem thử có phải cơ duyên haykhông, nghĩ đến đây hắn khàn khàn nói, giọng điệu mang theo một tia uyhiếp:
“450 Cực phẩm linh thạch, lão phu Huyết Thường hy vọng bằng hữu nể mặt, đừng vì nhất thời hấp tấp mà sau này hối hận”
Mà vô số người nghe giọng nói của hắn sắc mặt hơi trắng bệch, HuyếtThường này là tam trưởng lão của Huyến Linh Tông, Bát Cấp tu chân thếlực, không dễ trêu vào.
Hơn hết Huyết Linh Tông là một tà phái tông môn, làm việc nổi danhhung tàn độc ác trên đại lục, mặc dù chưa làm ra chuyện gì điên rồ đếnmức Thiên Đạo Chi Nhãn hàng lâm như trong truyền thuyết Huyết Sát MaQuân, bất quá đồ thành diệt tộc người khác để tu luyện tà công cũngkhông ít.
Có người từng thầm suy đoán cái này Huyết Linh Tông là truyền thừacủa Huyết Sát Ma Quân để lại, thậm chí hai cái Cửu cấp thế lực là BăngHuyền Đế Quốc và Thiên Sơn Tiên Cảnh từng tiến hành điều tra, bất quákhông có bất kỳ manh mối cụ thể nào.
“550 Cực phẩm linh thạch” Lạc Nam bình thản lên tiếng báo giá, hắnmặc kệ cái gì Huyết Linh Tông, bảo bối vào túi ưu tiên trên hết.
Huyết Thường giận tái mặt, người kia thậm chí không thèm đáp lời hắn, điều này khiến hắn cảm thấy bị sỉ nhục, âm trầm nghiến răng mang theonặng nề lệ khí nói:
“600 Cực Phẩm Linh Thạch, hy vọng ngươi còn bản lĩnh tiếp tục báo giá!”
“Haha, Huyết đạo hữu cần gì hùng hổ dọa người, bần tăng cảm thấy hữu duyên với quan tài này, 650 Cực Phẩm Linh Thạch”
Một âm thanh ôn hòa từ phòng khách quý số 1 truyền đến, tiếng nói vừa phát ra đã khiến lệ khí do Huyết Thường tạo ra lập tức tiêu tán.
“Kẻ nào?” Huyết Thường sắc mặt thập phần khó coi, người vừa lên tiếng tu vi không hề thấp hơn hắn.
“Bần tăng Phàm Không, quan tài người hữu duyên nên được, Huyết đạohữu oán khí quá nặng, nên đến Phàm Ẩn Tự chúng ta siêu độ, sau bảy bảysáu chín ngày, tin tưởng sẽ buông hạ đồ đao, lập địa thành phật a”
Âm thanh ôn hòa đáp trả, không nhanh không chậm nhưng khiến Huyết Thường gương mặt co giật vì tức giận.
“Là Phàm Ẩn Tự, ta thiên a, lại là một cái Bát cấp thế lực, hơn nữa còn là phật môn”
“Nghe nói Phàm Không là một trong các cao tăng Phàm Ẩn Tự, thực lực chỉ dưới hai vị Phó Trụ Trì và Trụ Trì”
“Không hổ danh là cao cấp nhất Đấu giá hội, các nhân vậy tay to mặt lớn ở các thế lực đều có mặt”
Đám người nghị luận ầm ĩ, Lạc Nam không quan tâm, mở miệng tiếp tục báo giá: “700 Cực phẩm linh thạch”
“Hừ, lão phu cho ngươi, hy vọng ngươi có mạng nhỏ để giữ lấy nó”
Huyết Thường cười lạnh, ý vị tràn đầy uy hiếp, quan tài này hắn nhìnkhông ra lai lịch, bỏ cái giá lớn hơn nữa mua nó quá mức mạo hiểm.
“Vị đạo hữu này không biết có thể từ bỏ thứ yêu thích, quan tài nàyhữu duyên phật môn ta, 710 Cực phẩm linh thạch” Phàm Không vẫn ra vẻ đạo mạo ôn hòa nói.
“800” Lạc Nam lười để ý tên này, lúc này hắn đã không quan tâm Thiên Cấp vật phẩm, quan tài trọng yếu nhất.
“Xem ra đạo hữu chấp mê bất ngộ, bần tăng tạm thời bỏ cuộc, chỉ làvật hữu duyên Phật Môn ta, sớm muộn sẽ trở lại, người chấp mê bất ngộkết quả thường không tốt, a di da phat”
Phàm Không giọng điệu ôn hòa như cũ, bất quá chỉ cần người không ngốc sẽ nghe ra ẩn ý tràn đầy uy hiếp trong lời của hắn.
Lạc Nam cười lạnh, con mắt màu bạc đã che kín lửa giận, hắn thực bịmấy tên này làm động sát niệm, nếu không phải thực lực bản thân không đủ Lạc Nam thề lập tức cho bọn hắn câm họng.
Hắn đã làm gì sai? Bỏ tiền ra đấu giá công bằng công chính, lại bị đối phương liên tục uy hiếp, có thể không giận sao?
Huyết Linh Tông, Phàm Ẩn Tự, Lạc Nam ta nhớ kỹ các ngươi.
Cảm nhận được lửa giận của Lạc Nam, Bạch Tố Mai diệu dàng cầm tay hắn an ủi, trong lòng cũng ghi nhớ mối nhục hôm nay, chủ nhân của mình liên tục bị người khác uy hiếp, nàng lại không thể làm gì, điều này khiếnBạch Tố Mai khó chịu cực độ.
“Phẫn nộ sao?” Tần Mộng Ảnh vốn dĩ im lặng chợt nhìn Lạc Nam ôn hòa hỏi.
Lạc Nam im lặng không nói, hắn đang lấy lại bình tĩnh.
“Muốn không gặp phải chuyện hôm nay, chỉ có cách là không ngừng mạnhlên, ta có thể ra tay giúp ngươi hả giận, nhưng đó chỉ là nhất thời, nam nhân chân chính phải đối mặt với khó khăn, chịu đựng vấp ngã mới cóđộng lực phấn đấu” Tần Mộng Ảnh nắm lấy bàn tay hắn, linh lực truyền vào bình ổn lửa giận trong lòng Lạc Nam.
Nhìn thấy hắn bị trần trụi uy hiếp, phẫn nộ trong lòng Tần Mộng Ảnhkhông thua bất kỳ ai, bất quá tiểu nam nhân này là một hòn ngọc quý cầnđược mài giũa, nàng muốn mượn chuyện hôm này thúc đẩy quá trình trưởngthành của hắn.
Nhìn Lạc Nam, nàng mở miệng dạy bảo: “Tâm cảnh cũng là thứ rất quantrọng để trở thành cường giả chân chính, mới bị đối phương uy hiếp đãtrở nên tức giận như vậy, sau này nếu gặp chuyện bất trắc hơn chẳng lẽngươi bị phẫn nộ che phủ lý trí hay sao?, khi đó chỉ sợ ngươi đã khôngcòn là ngươi”
Lạc Nam không phải kẻ hồ đồ chấp mê bất ngộ, hắn hiểu ý nàng gật đầucảm kích, mặc dù thời gian gần đây hắn vẫn nghiêm túc tu luyện, bất quáquả thật vẫn còn chưa đủ, các cuộc chiến hắn trãi qua đa phần thắng lợiquá mức dễ dàng, khiến trong lòng hơi có chút kiêu ngạo.
Bị đả kích ngày hôm nay khiến Lạc Nam nhận ra một điều, hắn mặc dùkhông có đối thủ trong cùng cấp, nhưng nếu gặp phải kẻ thù là lão quáivật thì sao? người ta sẽ nể tình ngươi nhỏ tuổi tu vi thấp mà buông thahay sao? chẳng hạn như Huyết Thường và Phàm Không hay tên này, nếu nơiđây không phải Đa Bảo Các chỉ sợ đã lập tức ra tay động thủ với hắn.
“Ta phải trở nên mạnh nhất, bất kể đối thủ ở bối phận nào, tuổi tácra sao, ta phải mạnh hơn tất cả!” Lạc Nam siết chặt bàn tay nhỏ của TầnMộng Ảnh kiên định nghĩ.
Nghĩ đến đây Lạc Nam chợt sảng khoái tinh thần, u ám trong lòng tanbiến, hắn cảm giác linh hồn mình có một sự thăng hoa kỳ diệu nào đó, đây có lẽ là tâm cảnh có sự lột xác đi.
“Đau người ta” Bàn tay nhỏ bị Lạc Nam siết chặt, Tần Mộng Ảnh giả vờnũng nịu, với tu vi như nàng làm gì có chuyện đau đớn dễ dàng như vậy.
Lạc Nam nhìn sang nàng, hắn không buông tay, trái lại trước ánh mắtbất ngờ của mấy người, kéo mạnh Tần Mộng Ảnh đang hoảng hốt vào lòngngực.
Ôm chặt vòng eo trơn nhẵn như rắn nước nhỏ của nàng, ngửi mùi thơm mê người trên cơ thể quyến rũ, một tay Lạc Nam chợt kéo tấm khăn che mặtđể lộ gương mặt xấu xí quen thuộc.
Vuốt ve gương mặt xấu xí khác người của nàng, hắn nhếch mếch tự tin cười, nhìn thẳng vào mắt nàng bá đạo nói:
“Nàng đã giúp ta nhận ra đường đi đúng đắn, ta sẽ không ngừng mạnhlên, ngày ta vượt qua nàng cũng là lúc bắt nàng về làm cô vợ nhỏ của ta, mặc kệ nàng xấu xí hay đẹp đẽ, chỉ cần ta thích nàng, bất kỳ ai cũngkhông ngăn cản nổi!”
“Hừ, thùng rỗng kêu to” Tần Mộng Ảnh hai má đỏ bừng kiều hừ nói, tuvi Luyện Hư kỳ bá đạo chạy đi đâu mất, trái tim đập thình thịch, như một nữ nhân yếu đuối cam chịu để hắn ôm chặt thân thể mê người mềm mại củamình.
Lạc Nam cười ha hả, tức giận trong lòng quét sạch, tâm cảnh thăng hoa khiến hắn không ngần ngại bộc lộ tình cảm của mình với nàng, nâng cáicàm trơn bóng của nàng lên, định cúi đầu hôn xuống đôi môi dày trêngương mặt xấu xí.
“Xin lỗi… hình như tiểu nữ vào không đúng lúc” Một âm thanh quyến rũ mang theo hoảng hốt cắt ngang nụ hôn dang dở của bọn hắn.
Thành Bích trong lòng như có vạn cơn sóng lớn cuộn trào, nàng hầu như không tin vào những gì mình vừa nhìn thấy, đây là nữ nhân bá đạo nàngnhận biết kia sao? lúc này lại như một thiếu nữ mới lớn mặc cho thiếuniên ôm ấp.
“Á” Tần Mộng Ảnh như bị bắt quả tang, đẩy mạnh Lạc Nam khiến hắn bậtngửa ra đất, nhìn Thành Bích ra vẻ bình tĩnh hỏi: “Sao lại là cô? Thị nữ với phục vụ đâu?”
“Giao dịch lần này quan trọng, do đích thân ta thực hiện” Thành Bích cũng rất nhanh ổn định tâm tình, không kiêu không nịnh đáp.
“Được rồi, quan tài đâu?” Tần Mộng Ảnh xòe tay, đồng thời ném một túi Linh thạch cho Thành Bích, cũng không quan tâm linh thạch vốn là củanàng, còn người mua quan tài là hắn.
Thành Bích cơ mặt thoáng co giật, trong lòng nộ hống: “Hình như người mua không phải ngươi đi?”
Bất quá vẫn ngoan ngoãn ném một cái túi trữ vật, bên trong có chứa quan tài cổ.
“Tiểu nữ xin cáo từ!” Thành Bích định quay người rời đi, chợt chú ýđến đang yên tĩnh ngồi Bạch Tố Mai, tia bất ngờ lóe lên trong mắt, nhìnsang Lạc Nam cười nói: “Công tử thật có phúc khí”
“Hề hề, quả thật là may mắn của tại hạ” Lạc Nam tự hào chấp nhận, có nữ nhân xinh đẹp đương nhiên phải hãnh diện rồi.
“Tiểu thư các ngươi vẫn khỏe đi?” Tần Mộng Ảnh chợt hỏi Thành Bích.
“Đa tạ quan tâm, nàng vẫn khỏe, thường hay nhắc đến ngươi” Thành Bích quyến rũ mập mờ nói, xong quay người rời đi.
“Tiểu thư của Thành Bích?” Lạc Nam lập tức chú ý.
“Là Thánh Nữ Đa Bảo Các, Thành Bích là một trong các thị nữ bên cạnh nàng” Tần Mộng Ảnh cũng không giấu diếm nói.
Lạc Nam tấm tắt chép miệng, thị nữ bên cạnh đã có quyền thế như vậy,nếu đích thân Thánh Nữ hàng lâm phải là người như thế nào đây?
“Hừ, ai cho ngươi bất ngờ ôm ta? làm hại ta xấu hổ” Tần Mộng Ảnh némtúi trữ vật có quan tài cho Lạc Nam, cắn chặt hàm răng, hai mắt hìnhviên đạn nhìn hắn.
Lạc Nam không câu nệ tiếp nhận túi trữ vật, lập tức thu vào Linh giới Châu cho an toàn.
“Keng, nhiệm vụ [Đoạt quan tài] thành công, nhận được một lần triệu hoán ngẫu nhiên”
Lạc Nam nghe âm thanh hệ thống vang lên, hắn lúc này mới nhìn sang một mặt còn tức giận Tần Mộng Ảnh ra vẻ vô tội nói:
“Do nàng quá mức mê người, ta nhất thời không kìm chế được”
“Miệng lưỡi ba hoa” Tần Mộng Ảnh hừ lạnh, trong lòng lại như nếm mật ngọt.
“Được rồi, lần trước nói có quà tặng cho nàng đây, tèn ten ten” Lạc Nam ý niệm vừa động, một bộ y phục lập tức xuất hiện.
Chỉ thấy đây là một bộ nữ nhân cổ trang y phục, lấy màu tím làm chủđạo, có các đường viền kim sắc phối trí ngay cổ, ống tay áo các loại,kiểu dáng thướt tha lã lướt, lung linh mê hoặc, như mộng như ảo, thần bí vô cùng.
Đám người lập tức bị hấp dẫn, ngay cả nam nhân như Trần Giang cũng nhìn chằm chằm, sinh ra ý nghĩ biến thái muốn mặc thử.
Mà Tần Mộng Ảnh không cần phải nói, ánh mắt hiện lên trái tim hình,dán chặt vào y phục, nàng đưa tay nhận lấy, nhẹ nhành trân trọng vuốtve, cảm xúc trơn nhẵn mát lạnh thoải mái truyền đến khiến nàng yêu thích không rời, hận không thể lập tức khoát nó vào người.
“Tên nó là Như Mộng Tâm Y, lần đầu gặp ta đã nghĩ chỉ có nàng mớixứng đáng với nó” Lạc Nam ôn hòa nói, nhìn nàng hạnh phúc hắn cũng vuilây, không uổng phí Điểm danh vọng mua sắm thứ này.
“Ừ” Tần Mộng Ảnh khẽ ừ, ôm y phục vào người, nhẹ nhàng nép vào lồngngực hắn, sống lâu như vậy lần đầu có nam nhân tặng quà cho nàng hay nói đúng hơn là lần đầu nàng tiếp nhận quà của người khác giới.
Mà bên cạnh Bạch Tố Mai cũng vuốt ve Tiên Lữ Tình Duyên Y trên cơthể, nhớ lại đây cũng là y phục công tử tặng mình, trong lòng ngọt ngàotựa vào bên ngực còn lại của hắn.
Trần Giang nhìn công tử trái ôm phải ấp, trong lòng bái phục sát đất, thề sau này phải nhờ công tử chỉ vài đường tán gái cơ bản.
Lạc Nam thỏa mãn mĩm cười, mặc kệ đấu giá bên ngoài vẫn còn tiếp tục, hắn âm thầm hướng hệ thống hạ lệnh:
“Nhân lúc có giai nhân bầu bạn, tiến hành ngẫu nhiên triệu hoán đi!!”
“Keng, đếm ngược bắt đầu: 1600 1590 …”
Lạc Nam xém tí kích động nhảy dựng, triệu hoán thứ càng khủng bố thời gian càng lâu, lần triệu hoán Cấm Kỵ công pháp Bất Hủ Diễn Sinh Kinhtốn tận 3600s, lần này mặc dù không sánh bằng nhưng ít nhất cũng bá đạogần một nữa Cấm kỵ rồi.
Lạc Nam lúc này như ngồi trên đóng lửa, không có tâm trạng để tâm đến buổi đấu giá nữa, nhẹ nhàng ôm hai người phụ nữ nhắm mắt lại.
Vốn tưởng lần ngẫu nhiên triệu hoán không giới hạn cấp bậc này cùnglắm được hàng Linh Cấp là hết xí quách, không ngờ được đồ khủng bố hơnxa, hắn sao có thể không chờ mong?
Kim Nhi không biết lúc nào cũng chợt xuất hiện bên ngoài, hiển nhiênlần triệu hoán này gây kinh động đến nàng, ngoài Lạc Nam không ai pháthiện ra nàng.
Từng giây trôi qua, Lạc Nam trong lòng âm thầm đếm ngược.
“5 4 3 …1”
“Keng! Chúc mừng ký chủ nhận được…”