Con Đường Bá Chủ
Chương 608 : Bất ngờ liên tục
Ngày đăng: 23:20 19/02/21
Lạc Nam đương nhiên không biết Chí Trung sẽ mang hận với mình chỉ vì chút chuyện không đâu như vậy…
Hắn lúc này tay cầm quyển trục Nhiệm Vụ, lấy danh nghĩa đi làm nhiệmvụ nhập môn để đi khỏi cổng Ngọc Tiên Môn, nhưng thực chất lại có mụcđích khác…
Khí thế toàn thân thu vào, Lạc Nam như một kẻ vô hình ẩn nấp ở một góc bên ngoài Ngọc Tiên Môn, như chờ đợi một thứ gì đó…
“Ra rồi!”
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe dán chặt vào thân ảnh vừa mới xuất hiện.
Người này chính là bà lão có Hắc Đàm Thủy, cũng giống như Lạc Namđược giao nhiệm vụ nhập môn nên lúc này phải tranh thủ đi hoàn thành.
Lạc Nam có cảm giác…đối với Bà Lão, lần thi hành nhiệm vù này sẽkhông đơn giản như vậy, bởi vì ý đồ ham muốn Dị Thủy của Ngọc Quántrưởng lão đã quá rõ ràng rồi…
Huống hồ theo hắn được biết, nhiệm vụ của bà lão được giao bắt buộcphải đi một khoảng cách xa khỏi Ngọc Tiên Môn, trong đó nhất định có mờám.
Bà Lão sắc mặt phức tạp nhìn quyển trục trong tay mình, nhiệm vụ yêucầu bà ấy phải đến một nơi cách Ngọc Tiên Môn lên đến vạn dặm, thu thậpmột loại Linh Dược Chân Cấp tại một nơi gọi là Thủy Dược Lâm…
Thân là một người có thể từ hạ giới Phi Thăng, khả năng cảm ứng đượcnguy hiểm của bà lão không phải dạng vừa…luôn cảm thấy lần này mình rangoài làm nhiệm vụ nhất định sẽ xảy ra một thứ gì đó.
Cất quyển trục vào óng tay áo, bà lão không tiếp tục chần chờ…Thân Pháp triển khai, chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng.
Lạc Nam ánh mắt bình tĩnh nhìn bóng lưng bà lão đang rời đi, mãi đếnkhi chỉ còn là một chấm nhỏ xíu trong tầm mắt, hắn mới từ chỗ ẩn nấpxuất hiện.
“Thiên Hạ Vô Cực Tầng 1 – Huyễn Quang Vô Cực!”
Trong khoảng khắc đó, toàn bộ cơ thể Lạc Nam hóa thành một luồng ánhsáng trong suốt không nhìn thấy rõ nét, lấy tốc độ khủng bố đến cực điểm như sao băng xẹt ngang mặt đất…
Trong quá trình này, tu sĩ trong cùng cấp không thể nào phát hiệnbóng dáng của hắn, mọi thứ đều vô hình vô ảnh, Lạc Nam chỉ là một luồngánh sáng vô hình vô ảnh mà thôi…
Đối với các loại thân pháp khác như Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ, đó chính làsử dụng độ linh hoạt của đôi chân để gia tăng tốc độ toàn cơ thể…nhưng ở Huyễn Quang Vô Cực, không chỉ ở đôi chân…mà toàn bộ cơ thể cũng sẽ được gia tăng tốc độ, hóa thành luồng sáng vô hình vô ảnh, chỉ những cườnggiả đẳng cấp cao hơn Lạc Nam, tập trung chú ý đến hắn mới có thể pháthiện…
Luồng sáng kinh khủng là thế, lại chẳng để lại bất kỳ một âm thanhnào, đó cũng là một trong những khả năng của Huyễn Quang Vô Cực, tầngthứ nhất của Thiên Hạ Vô Cực.
Theo như Lạc Nam nắm giữ, Thiên Hạ Vô Cực có ba tầng, tầng thứ nhất này có thể sánh ngang với Vương Cấp Cực Phẩm Thân Pháp.
Bà Lão tốc độ ngày càng nhanh, Lạc Nam cũng ung dung không vội bámtheo sát phía sau, giữ một khoảng cách nhất định không để bà ta sinh racảm giác bị theo dõi.
Mặc dù hắn không sợ bà ấy phát hiện ra mình, nhưng mỗi một tu sĩ đềucó khả năng cảm ứng nhất định, nếu theo sát nhìn chằm chằm thì cũngkhông ổn.
…
Lam Cực Tiên Tinh phạm vi rộng lớn thật là vô hạn…lãnh thổ của NgọcTiên Môn cũng rộng rãi không cách nào kể hết, dù là Vạn Thú Cốc trongnhiệm vụ của Lạc Nam, hay Thủy Dược Lâm mà bà lão muốn đi…những địa điểm này đều thuộc diện tích quản lý của Ngọc Tiên Môn, dùng làm nơi thíluyện cho các đệ tử.
Một cái Ngọc Tiên Môn ở Tiểu Tiên Giới đã to lớn như thế, Lạc Namkhông dám tưởng tượng Đại Tiên Giới sẽ lớn đến mức nào, những đại tộctrong truyền thuyết như Long Tộc, Phượng Tộc, Kỳ Lân Tộc sẽ kinh khủngbao nhiêu.
Sau ba ngày liên tục sử dụng thân pháp, rốt cuộc Bà Lão cũng tìm đến Thủy Dược Lâm.
Đây là một khu rừng có suối trong lượn quanh nhìn không thấy điểmcuối, các cây cổ thụ chập trùng đan xen, bên trong rừng có không ít khítức Yêu Thú mà Lạc Nam cảm ứng được, là một nơi tương đối nguy hiểm.
Bà Lão cũng không hề chần chừ, thả người lao vụt vào trong rừng…
Lạc Nam bám sát theo sau, hắn có cảm giác, sắp có trò hay để xem rồi…
…
Tiến vào sâu bên trong, bà lão khá thuận lợi một đường tìm kiếm, rốtcuộc tìm thấy một gốc Chân Cấp Hạ Phẩm Linh Dược mọc trên một vách động.
Ở Tiên giới, Chân Cấp Linh Dược chỉ là hàng phổ thông, tùy tiện đithám hiểm một chút sẽ hái được cả bó, có thể thấy với điều kiện Tiên Khí nồng đậm, các loại kỳ hoa dị thảo cũng được phát triển hơn rất nhiều so với Việt Long Tinh.
Chẳng trách đám người ở Tiên giới luôn xem hạ giới như vùng man dichỉ dành cho thổ dân sinh sống, bởi vì ở hạ giới…muốn tìm một gốc ChânCấp Linh Dược khó khăn đến mức nào? Nhưng ở nơi này, tùy tiện có thể tìm thấy.
Chênh lệch đúng là có chút xa…
Chỉ là ở bên cạnh Linh Dược…lại có một con Bạo Hùng cao lớn vài chụcmét đang nằm canh giữ, sức mạnh không tồi, là Cửu Giai Yêu Thú sánhngang Bán Tiên Cường Giả, Linh Lực trong cơ thể nó cũng đang trong quátrình chuyển hóa thành Tiên Lực.
Trước đối thủ to xác, bà lão không hề nao núng, chưởng khống Hắc Đàm Thủy của mình triển khai thế công…
Vô tận Thủy thuộc tính phá thể mà ra, chúng nó tạo thành một loại nước đen sền sệt y hệt đầm lấy, quấn chặt cơ thể con Bạo Hùng.
RỐNG…
Bạo Hùng đột ngột bị tập kích vừa sợ vừa giận, nó điên cuồng gầm thét lên…nhưng sau đó ngay cả vùng miệng cũng bị Hắc Đàm Thủy điên cuồngtràn vào.
Ầ ẦM ẦM…
Con Bạo Hùng phình to cơ bắp muốn đem thứ dung dịch khốn kiếp xungquanh mình phá vỡ, đáng tiếc bà lão không cho nó cơ hội…toàn lực bộcphát năng lượng, Hắc Đàm Thủy tiếp tục trùm lấy cơ thể con Bạo Hùng, đem nó nhấn chìm vào bên trong.
“Khả năng khống chế thật khó chịu!” Lạc Nam ánh mắt lóe sáng nhìn một con Cửu Giai yêu thú thiên về sức mạnh trước uy thế của Hắc Đàm Thủy mà không có chút phản kháng nào, nhất thời cảm thấy hứng thú.
Quả nhiên mỗi loại Dị Thuộc Tính đều có thể giúp chủ nhân của chúngvượt cấp chiến đấu, trong cùng cấp nghiền ép đối thủ bình thường.
Hắc Đàm Thủy đã chứng minh điều đó…khi đem một con yêu thú ngang cấp với bà lão dễ dàng khống chế.
Nói về Dị thuộc tính có khả năng khống chế, Lạc Nam cũng có Dị HỏaXích Luyện Hỏa Xà, chính là Dị Hỏa tôp 8 trên Dị Hỏa Bảng của Việt LongTinh, lấy được từ đám Ngọc Tiên của Dạ Lang Tiên Tinh.
Xích Luyện Hỏa Xà cũng có thể hóa thành Hỏa Xích trong lúc chiến đấutrói lấy kẻ địch, nhưng vẫn không khó chịu bằng Hắc Đàm Thủy đem toànthân đối thủ đều nhấn chìm vào.
…
Không biết qua bao lâu, khi cảm thấy con Bạo Hùng không còn cựa quậy, bà lão mới thở ra một hơi thu hồi Hắc Đàm Thủy.
ẦM ẦM ẦM…
“Cái Hắc Đàm Thủy này…còn có thể tước đoạt sự sức sống của đối thủ!” Lạc Nam lập tức nhận ra vấn đề.
Theo lý mà nói, Hắc Đàm Thủy mặc dù có thể khống chế toàn diện Bạo Hùng gần như tuyệt đối, nhưng lại không đủ sức giết chết nó…
Bởi vì đã là một Cửu Giai Yêu Thú, Bạo Hùng không cần hít thở vạn năm cũng sẽ chẳng chết, vì sao chỉ bị nhấn chìm một khoảng thời gian lạichết đi?
Điều đó chứng tỏ, ngoài khả năng khống chế cơ thể đối thủ, thì HắcĐàm Thủy còn có thể tước đoạt đi sức sống của kẻ bị nó bao trùm, nên con Bạo Hùng này mới chết như vậy.
“Không…đây không phải Hắc Đàm Thủy, chỉ là một loại Dị Thủy có hìnhdạng bên ngoài giống Hắc Đàm Thủy, nhưng uy lực mạnh hơn rất nhiều…cótên Đoạt Sinh Đàm Thủy!” Kim Nhi nghiêm túc mở miệng nói:
“Nhìn hình dạng bên ngoài, Hắc Đàm Thủy và Phệ Sinh Đàm Thủy cực kỳgiống nhau, nếu không đích thân thể nghiệm…sẽ không nhận ra sự khác biệt của chúng nó!”
“Nói vậy nàng ta dám lừa gạt Ngọc Quán trưởng lão?” Lạc Nam có chút giật mình.
Kiến thức về Dị Thủy của hắn không sánh bằng Kim Nhi, nên lời Kim Nhi nói đáng tin không thể nghi ngờ.
Không thể lường được bà lão này dám khai gian trước mặt một Ngọc Tiên như Ngọc Quán trưởng lão, lá gan thật sự rất lớn.
Bà ta rõ ràng không có Hắc Đàm Thủy, lại có Dị Thủy cường đại hơn cả Hắc Đàm Thủy, chính là Phệ Sinh Đàm Thủy.
Loại Dị Thủy vùa có thể khống chế nạn nhân, vừa có thể đoạt đi sức sống của bọn hắn cho đến chết.
Trong lúc Lạc Nam còn đang cảm thán mỗi người đều không đơn giản, lại có cảnh tượng kỳ quái phát sinh.
Hắn chỉ nhìn thấy bà lão không hề thu lấy gốc Chân Cấp Linh Dược kia, trái lại tiến đến bên cạnh thể xác của con Bạo Hùng.
Trong ánh mắt trừng lớn của Lạc Nam, bà lão đột ngột nắm lấy móngvuốt trên cánh tay to lớn của con Bạo Hùng…toàn lực đâm vào cổ họngmình.
“HÍT!”
Lạc Nam hít sâu một hơi, không dám thở mạnh xem tiếp cảnh tượng…
Cái cổ của bà lão xuất hiện một vết rách cực lớn, cũng có máu huyết chảy ra hết sức dữ tợn…
Chưa dừng lại ở đó, bà lão dùng móng vuốt của con Bạo Hùng tiếp tục đặt lên đỉnh đầu mình, dùng toàn lực rạch xuống…
Mãi đến khi thân thể của Bà Lão bị chia thành hai nửa…Lạc Nam cảm giác hít thở không thông…
Hắn nhìn thấy, từ thân thể đã bị rách làm đôi có đầy đủ máu tươi và nội tạng của bà lão đột ngột bước ra một thân ảnh…
Khuynh quốc khuynh thành, thiên sinh lệ chất, sắc sảo quyết đoán…
Đó là những mỹ từ có thể dùng để miêu tả nữ nhân vừa xuất hiện từ trong thể xác của Bà Lão.
Mỹ nhân thân thể trần truồng, mắt phượng cao ngạo sắc bén, mi congvút nhẹ nhàng rung động, lông mày lá liễu lại mang theo kiêu ngạo, mũiquỳnh môi thắm, tươi ngon mộng nước cực kỳ.
Bộ ngực không bị gò bó nhảy lên tưng tưng, toàn thân da thịt trắngnõn không có khuyết điểm, vòng eo thon thả tạo thành đường cong tuyệtphẩm uốn lượn xuống bờ mông thịt đầy ắp bạo mãn, mỹ đến cực hạn.
Mái tóc đen như mực óng ả như thác nước đổ xuống qua lưng, màu sắc yhệt thảm cỏ hình tam giác rậm rạp giữa hai chân nàng, che đi u cốc thơmtho thần bí.
Ánh mắt Lạc Nam co rụt lại, có trời mới tưởng tượng được ẩn giấutrong một thể xác già nua kia, lại là một đại mỹ nữ tuyệt sắc như thế.
Mặc dù có Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, nhưng Lạc Nam đã sớm đem nó ẩngiấu…vì thế ngay từ đầu không hề dò xét Bà Lão làm gì, đương nhiên không biết dung mạo thật sự của bà ta…à không, nàng ta mới đúng.
“Nữ nhân này có một loại Thủ Pháp rất cao minh, thi thể của bà lãokia chỉ là một túi da của nàng, đại mỹ nữ trước mặt mới là chân thânthật sự! điều đặc biệt của thủ pháp này chính là túi da kia lại có đượcsức sống y hệt người thường, nếu không nghiêm túc dò xét…sẽ không pháthiện ra được!” Kim Nhi tán thán một câu.
Lạc Nam sắc mặt ngưng trọng…trước khi Phi Thăng, lại dám đem dungnhan tuyệt sắc của mình ẩn giấu, dùng thể xác của một Bà Lão làm túi dache giấu dung mạo, rõ ràng là muốn tránh những phiền phức không đáng có.
Tâm cơ và lòng dạ của nữ nhân trước mặt này…Huỳnh Thảo thật sự khó có thể sánh bằng.
Chỉ tiếc dù hóa thành Bà Lão, thì nàng vẫn bị trở thành tâm điểm củamọi người, khi mang trong người Dị Thủy, kết cục là bị Ngọc Tiên Mônnhắm vào.
Lạc Nam tiếp tục nhìn…hắn muốn xem đại mỹ nữ này muốn làm gì.
Đại mỹ nữ đương nhiên không biết Lạc Nam đang nhìn lén mình, động tác của nàng gấp rút và cẩn thận đến cực điểm, dùng bàn chân mềm mại củamình ngụy tạo một hàng dấu chân thật dài trên mặt đất hướng ra ngoài bìa rừng…
Lại tiến đến bên cạnh thi thể khổng lồ của con Bạo Hùng.
Ngón tay tinh mỹ đột nhiên trở nên sắt bén, hướng về thi thể con Bạo Hùng rạch ra một cái khe nhỏ…
Sau đó…đại mỹ nữ phát ra một làn nước đen bao trùm lấy thân thể mềmmại có tác dụng như y phục bảo hộ, nàng chui tọt vào cái khe nhỏ vừa đục khoét trên người con Bạo Hùng.
Mà cái khe đó, cũng rất nhanh khép lại…
RỐNG…
“Bạo Hùng” đứng lên ngửa đầu gầm rống, đột ngột thi triển sức mạnh,đem đất đá xung quanh quấy đến hỗn loạn để làm chiến trường giả, sau đó“mệt mỏi” nằm xuống ngủ say.
“Thông minh tuyệt đỉnh!” Lạc Nam hít sâu một ngụm khí lạnh, rốt cuộc cho ra đánh giá…
Nếu không chứng kiến toàn bộ sự việc, hắn rất khó tưởng tượng sẽ có người làm ra như vậy.
Nếu có người đuổi đến hiện trường lúc này, nhất định sẽ suy nghĩ đơn giản như thế này:
“Bà Lão đã bị con Bạo Hùng giết chết, ngay cả thi thể cũng bị rọcthành hai nửa, mà con Bạo Hùng sau khi kịch chiến vì quá mệt nên đã ngủmất! Còn Dị Thủy lại bị một kẻ thứ 3 vô tình cướp mất, dựa vào dấu chânđể lại…xem ra kẻ cướp lấy Dị Thủy đã chạy khỏi khu rừng!”
Làm như thế, “bà lão” kia sẽ trở thành kẻ chết đi trong mắt của Ngọc Tiên Môn, mà Dị Thủy cũng đã bị thất lạc…
Một thời gian sau…khi mọi thứ dần dần yên ỗn, đại mỹ nữ sẽ từ túi daBạo Hùng thoát đi, đến lúc đó trời cao mặt chim bay, tự do vĩnhviễn…không cần lo sợ Ngọc Tiên Môn khống chế.
Lạc Nam không thể không thừa nhận, hắn bị kế hoạch của bà lão…à không, đại mỹ nữ làm cho kinh ngạc.
PHẦN PHẬT…
Đúng lúc này, có âm thanh óng tay áo tung bay mà đến, một tên hắc y nhân che mặt xuất hiện…tiến đến bên cạnh chiến trường.
Lạc Nam núp trong bóng tối, âm thầm mở ra Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn xem thấu diện mục của Hắc Y Nhân.
“Là hắn?”
Không bất ngờ chút nào, Hắc Y Nhân vừa đến chính là Chấp Sự của NgọcTiên Môn, Ngọc Lâm, kẻ phân phối nhiệm vụ cho Lạc Nam và đám người Huỳnh Thảo.
“Làm sao có thể như vậy?” Ngọc Lâm sắc mặt trầm xuống nhìn thi thểcủa bà lão và dấu chân có chút hỗn loạn chạy khỏi bìa rừng kia.
Từ khi phát hiện Hắc Đàm Thủy, Ngọc Tiên Môn đã có kể hoạch để đoạt lấy nó một cách đường hoàng.
Lấy tư cách Chấp Sự, Ngọc Lâm sẽ phân phát Nhiệm Vụ Nhập Môn cho Bà Lão và toàn thể đám người vừa mới Phi Thăng.
Sau khi cả bọn tách ra đi làm nhiệm vụ, Ngọc Lâm sẽ canh chuẩn thờigian và truy đuổi theo Bà Lão, ra tay giết chết bà ta trong Thủy DượcLâm này, sau đó thu lấy Dị Thủy.
Sau khi trở về, hắn sẽ tuyên bố Bà Lão bị Yêu Thú đánh chết trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, Ngọc Tiên Môn đã báo thù bằng cách tiêu diệtYêu Thú kia, sau đó thu hồi Hắc Đàm Thủy một cách đường đường chínhchính…
Dù sao Bà Lão trước đó là đệ tử của Ngọc Tiên Môn, sau khi bà ấy chết đi…Dị Thủy được môn phái của bà thu hồi là hợp tình hợp lý…
Ngọc Tiên Môn ở trong mắt người đời chính là danh môn chính phái, mặc dù muốn cướp đoạt Dị Thuộc Tính của tu sĩ vừa Phi Thăng cũng phải có kế sách để bảo trì hình tượng chính nghĩa danh môn của mình.
Mà kế hoạch lần này rõ ràng chẳng có kẻ hở nào mới đúng, vì sao BàLão lại yếu như vậy? sở hữu Dị Thủy còn bị con Bạo Hùng đánh chết tươi.
Theo dự đoán của Ngọc Lâm, Bà Lão mặc dù không giết được Bạo Hùng, thì cũng cầm cự được một khoảng mới đúng.
Hiện tại thì tốt, Bà Lão bị đánh chết…Dị Thủy lại bị kẻ nào đó ngư ông đắc lợi trộm mất…
Càng nghĩ càng tức giận, nhìn dấu chân để lại trên mặt đất kia, Ngọc Lâm trong mắt hiện lên nụ cười lạnh:
“Không thể phi hành để lại dấu chân…chắc hẳn kẻ này chưa thể PhiHành, hơn nữa vì quá kích động khi thu được Dị Thủy nên dấu chân có phần hỗn loạn, đuổi theo không khó!”
Bất quá khiến hắn tôn công mất sức như vậy, Ngọc Lâm đột ngột lạnhlùng nhìn sang con “Bạo Hùng” đang ngủ say, sát khí dâng trào quát:
“Tất cả là do súc sinh ngươi, đi chết!”
Bên trong túi da Bạo Hùng, sắc mặt đại mỹ nữ trắng nhợt như tờ giấy…
Nàng có nằm mơ cũng không nghĩ đến kẻ này lòng dạ hẹp hòi như vậy,không vội truy theo “kẻ cướp Dị Thủy”, trái lại ở nơi này trút giận lênđầu “Bạo Hùng”
Một kích của Ất Tiên đánh xuống, nàng chỉ có con đường chết a…
“Đúng là người tính không bằng trời tính…”
…
Sáng mùng 3 vui vẻ nha mọi người :D
Hắn lúc này tay cầm quyển trục Nhiệm Vụ, lấy danh nghĩa đi làm nhiệmvụ nhập môn để đi khỏi cổng Ngọc Tiên Môn, nhưng thực chất lại có mụcđích khác…
Khí thế toàn thân thu vào, Lạc Nam như một kẻ vô hình ẩn nấp ở một góc bên ngoài Ngọc Tiên Môn, như chờ đợi một thứ gì đó…
“Ra rồi!”
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe dán chặt vào thân ảnh vừa mới xuất hiện.
Người này chính là bà lão có Hắc Đàm Thủy, cũng giống như Lạc Namđược giao nhiệm vụ nhập môn nên lúc này phải tranh thủ đi hoàn thành.
Lạc Nam có cảm giác…đối với Bà Lão, lần thi hành nhiệm vù này sẽkhông đơn giản như vậy, bởi vì ý đồ ham muốn Dị Thủy của Ngọc Quántrưởng lão đã quá rõ ràng rồi…
Huống hồ theo hắn được biết, nhiệm vụ của bà lão được giao bắt buộcphải đi một khoảng cách xa khỏi Ngọc Tiên Môn, trong đó nhất định có mờám.
Bà Lão sắc mặt phức tạp nhìn quyển trục trong tay mình, nhiệm vụ yêucầu bà ấy phải đến một nơi cách Ngọc Tiên Môn lên đến vạn dặm, thu thậpmột loại Linh Dược Chân Cấp tại một nơi gọi là Thủy Dược Lâm…
Thân là một người có thể từ hạ giới Phi Thăng, khả năng cảm ứng đượcnguy hiểm của bà lão không phải dạng vừa…luôn cảm thấy lần này mình rangoài làm nhiệm vụ nhất định sẽ xảy ra một thứ gì đó.
Cất quyển trục vào óng tay áo, bà lão không tiếp tục chần chờ…Thân Pháp triển khai, chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng.
Lạc Nam ánh mắt bình tĩnh nhìn bóng lưng bà lão đang rời đi, mãi đếnkhi chỉ còn là một chấm nhỏ xíu trong tầm mắt, hắn mới từ chỗ ẩn nấpxuất hiện.
“Thiên Hạ Vô Cực Tầng 1 – Huyễn Quang Vô Cực!”
Trong khoảng khắc đó, toàn bộ cơ thể Lạc Nam hóa thành một luồng ánhsáng trong suốt không nhìn thấy rõ nét, lấy tốc độ khủng bố đến cực điểm như sao băng xẹt ngang mặt đất…
Trong quá trình này, tu sĩ trong cùng cấp không thể nào phát hiệnbóng dáng của hắn, mọi thứ đều vô hình vô ảnh, Lạc Nam chỉ là một luồngánh sáng vô hình vô ảnh mà thôi…
Đối với các loại thân pháp khác như Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ, đó chính làsử dụng độ linh hoạt của đôi chân để gia tăng tốc độ toàn cơ thể…nhưng ở Huyễn Quang Vô Cực, không chỉ ở đôi chân…mà toàn bộ cơ thể cũng sẽ được gia tăng tốc độ, hóa thành luồng sáng vô hình vô ảnh, chỉ những cườnggiả đẳng cấp cao hơn Lạc Nam, tập trung chú ý đến hắn mới có thể pháthiện…
Luồng sáng kinh khủng là thế, lại chẳng để lại bất kỳ một âm thanhnào, đó cũng là một trong những khả năng của Huyễn Quang Vô Cực, tầngthứ nhất của Thiên Hạ Vô Cực.
Theo như Lạc Nam nắm giữ, Thiên Hạ Vô Cực có ba tầng, tầng thứ nhất này có thể sánh ngang với Vương Cấp Cực Phẩm Thân Pháp.
Bà Lão tốc độ ngày càng nhanh, Lạc Nam cũng ung dung không vội bámtheo sát phía sau, giữ một khoảng cách nhất định không để bà ta sinh racảm giác bị theo dõi.
Mặc dù hắn không sợ bà ấy phát hiện ra mình, nhưng mỗi một tu sĩ đềucó khả năng cảm ứng nhất định, nếu theo sát nhìn chằm chằm thì cũngkhông ổn.
…
Lam Cực Tiên Tinh phạm vi rộng lớn thật là vô hạn…lãnh thổ của NgọcTiên Môn cũng rộng rãi không cách nào kể hết, dù là Vạn Thú Cốc trongnhiệm vụ của Lạc Nam, hay Thủy Dược Lâm mà bà lão muốn đi…những địa điểm này đều thuộc diện tích quản lý của Ngọc Tiên Môn, dùng làm nơi thíluyện cho các đệ tử.
Một cái Ngọc Tiên Môn ở Tiểu Tiên Giới đã to lớn như thế, Lạc Namkhông dám tưởng tượng Đại Tiên Giới sẽ lớn đến mức nào, những đại tộctrong truyền thuyết như Long Tộc, Phượng Tộc, Kỳ Lân Tộc sẽ kinh khủngbao nhiêu.
Sau ba ngày liên tục sử dụng thân pháp, rốt cuộc Bà Lão cũng tìm đến Thủy Dược Lâm.
Đây là một khu rừng có suối trong lượn quanh nhìn không thấy điểmcuối, các cây cổ thụ chập trùng đan xen, bên trong rừng có không ít khítức Yêu Thú mà Lạc Nam cảm ứng được, là một nơi tương đối nguy hiểm.
Bà Lão cũng không hề chần chừ, thả người lao vụt vào trong rừng…
Lạc Nam bám sát theo sau, hắn có cảm giác, sắp có trò hay để xem rồi…
…
Tiến vào sâu bên trong, bà lão khá thuận lợi một đường tìm kiếm, rốtcuộc tìm thấy một gốc Chân Cấp Hạ Phẩm Linh Dược mọc trên một vách động.
Ở Tiên giới, Chân Cấp Linh Dược chỉ là hàng phổ thông, tùy tiện đithám hiểm một chút sẽ hái được cả bó, có thể thấy với điều kiện Tiên Khí nồng đậm, các loại kỳ hoa dị thảo cũng được phát triển hơn rất nhiều so với Việt Long Tinh.
Chẳng trách đám người ở Tiên giới luôn xem hạ giới như vùng man dichỉ dành cho thổ dân sinh sống, bởi vì ở hạ giới…muốn tìm một gốc ChânCấp Linh Dược khó khăn đến mức nào? Nhưng ở nơi này, tùy tiện có thể tìm thấy.
Chênh lệch đúng là có chút xa…
Chỉ là ở bên cạnh Linh Dược…lại có một con Bạo Hùng cao lớn vài chụcmét đang nằm canh giữ, sức mạnh không tồi, là Cửu Giai Yêu Thú sánhngang Bán Tiên Cường Giả, Linh Lực trong cơ thể nó cũng đang trong quátrình chuyển hóa thành Tiên Lực.
Trước đối thủ to xác, bà lão không hề nao núng, chưởng khống Hắc Đàm Thủy của mình triển khai thế công…
Vô tận Thủy thuộc tính phá thể mà ra, chúng nó tạo thành một loại nước đen sền sệt y hệt đầm lấy, quấn chặt cơ thể con Bạo Hùng.
RỐNG…
Bạo Hùng đột ngột bị tập kích vừa sợ vừa giận, nó điên cuồng gầm thét lên…nhưng sau đó ngay cả vùng miệng cũng bị Hắc Đàm Thủy điên cuồngtràn vào.
Ầ ẦM ẦM…
Con Bạo Hùng phình to cơ bắp muốn đem thứ dung dịch khốn kiếp xungquanh mình phá vỡ, đáng tiếc bà lão không cho nó cơ hội…toàn lực bộcphát năng lượng, Hắc Đàm Thủy tiếp tục trùm lấy cơ thể con Bạo Hùng, đem nó nhấn chìm vào bên trong.
“Khả năng khống chế thật khó chịu!” Lạc Nam ánh mắt lóe sáng nhìn một con Cửu Giai yêu thú thiên về sức mạnh trước uy thế của Hắc Đàm Thủy mà không có chút phản kháng nào, nhất thời cảm thấy hứng thú.
Quả nhiên mỗi loại Dị Thuộc Tính đều có thể giúp chủ nhân của chúngvượt cấp chiến đấu, trong cùng cấp nghiền ép đối thủ bình thường.
Hắc Đàm Thủy đã chứng minh điều đó…khi đem một con yêu thú ngang cấp với bà lão dễ dàng khống chế.
Nói về Dị thuộc tính có khả năng khống chế, Lạc Nam cũng có Dị HỏaXích Luyện Hỏa Xà, chính là Dị Hỏa tôp 8 trên Dị Hỏa Bảng của Việt LongTinh, lấy được từ đám Ngọc Tiên của Dạ Lang Tiên Tinh.
Xích Luyện Hỏa Xà cũng có thể hóa thành Hỏa Xích trong lúc chiến đấutrói lấy kẻ địch, nhưng vẫn không khó chịu bằng Hắc Đàm Thủy đem toànthân đối thủ đều nhấn chìm vào.
…
Không biết qua bao lâu, khi cảm thấy con Bạo Hùng không còn cựa quậy, bà lão mới thở ra một hơi thu hồi Hắc Đàm Thủy.
ẦM ẦM ẦM…
“Cái Hắc Đàm Thủy này…còn có thể tước đoạt sự sức sống của đối thủ!” Lạc Nam lập tức nhận ra vấn đề.
Theo lý mà nói, Hắc Đàm Thủy mặc dù có thể khống chế toàn diện Bạo Hùng gần như tuyệt đối, nhưng lại không đủ sức giết chết nó…
Bởi vì đã là một Cửu Giai Yêu Thú, Bạo Hùng không cần hít thở vạn năm cũng sẽ chẳng chết, vì sao chỉ bị nhấn chìm một khoảng thời gian lạichết đi?
Điều đó chứng tỏ, ngoài khả năng khống chế cơ thể đối thủ, thì HắcĐàm Thủy còn có thể tước đoạt đi sức sống của kẻ bị nó bao trùm, nên con Bạo Hùng này mới chết như vậy.
“Không…đây không phải Hắc Đàm Thủy, chỉ là một loại Dị Thủy có hìnhdạng bên ngoài giống Hắc Đàm Thủy, nhưng uy lực mạnh hơn rất nhiều…cótên Đoạt Sinh Đàm Thủy!” Kim Nhi nghiêm túc mở miệng nói:
“Nhìn hình dạng bên ngoài, Hắc Đàm Thủy và Phệ Sinh Đàm Thủy cực kỳgiống nhau, nếu không đích thân thể nghiệm…sẽ không nhận ra sự khác biệt của chúng nó!”
“Nói vậy nàng ta dám lừa gạt Ngọc Quán trưởng lão?” Lạc Nam có chút giật mình.
Kiến thức về Dị Thủy của hắn không sánh bằng Kim Nhi, nên lời Kim Nhi nói đáng tin không thể nghi ngờ.
Không thể lường được bà lão này dám khai gian trước mặt một Ngọc Tiên như Ngọc Quán trưởng lão, lá gan thật sự rất lớn.
Bà ta rõ ràng không có Hắc Đàm Thủy, lại có Dị Thủy cường đại hơn cả Hắc Đàm Thủy, chính là Phệ Sinh Đàm Thủy.
Loại Dị Thủy vùa có thể khống chế nạn nhân, vừa có thể đoạt đi sức sống của bọn hắn cho đến chết.
Trong lúc Lạc Nam còn đang cảm thán mỗi người đều không đơn giản, lại có cảnh tượng kỳ quái phát sinh.
Hắn chỉ nhìn thấy bà lão không hề thu lấy gốc Chân Cấp Linh Dược kia, trái lại tiến đến bên cạnh thể xác của con Bạo Hùng.
Trong ánh mắt trừng lớn của Lạc Nam, bà lão đột ngột nắm lấy móngvuốt trên cánh tay to lớn của con Bạo Hùng…toàn lực đâm vào cổ họngmình.
“HÍT!”
Lạc Nam hít sâu một hơi, không dám thở mạnh xem tiếp cảnh tượng…
Cái cổ của bà lão xuất hiện một vết rách cực lớn, cũng có máu huyết chảy ra hết sức dữ tợn…
Chưa dừng lại ở đó, bà lão dùng móng vuốt của con Bạo Hùng tiếp tục đặt lên đỉnh đầu mình, dùng toàn lực rạch xuống…
Mãi đến khi thân thể của Bà Lão bị chia thành hai nửa…Lạc Nam cảm giác hít thở không thông…
Hắn nhìn thấy, từ thân thể đã bị rách làm đôi có đầy đủ máu tươi và nội tạng của bà lão đột ngột bước ra một thân ảnh…
Khuynh quốc khuynh thành, thiên sinh lệ chất, sắc sảo quyết đoán…
Đó là những mỹ từ có thể dùng để miêu tả nữ nhân vừa xuất hiện từ trong thể xác của Bà Lão.
Mỹ nhân thân thể trần truồng, mắt phượng cao ngạo sắc bén, mi congvút nhẹ nhàng rung động, lông mày lá liễu lại mang theo kiêu ngạo, mũiquỳnh môi thắm, tươi ngon mộng nước cực kỳ.
Bộ ngực không bị gò bó nhảy lên tưng tưng, toàn thân da thịt trắngnõn không có khuyết điểm, vòng eo thon thả tạo thành đường cong tuyệtphẩm uốn lượn xuống bờ mông thịt đầy ắp bạo mãn, mỹ đến cực hạn.
Mái tóc đen như mực óng ả như thác nước đổ xuống qua lưng, màu sắc yhệt thảm cỏ hình tam giác rậm rạp giữa hai chân nàng, che đi u cốc thơmtho thần bí.
Ánh mắt Lạc Nam co rụt lại, có trời mới tưởng tượng được ẩn giấutrong một thể xác già nua kia, lại là một đại mỹ nữ tuyệt sắc như thế.
Mặc dù có Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn, nhưng Lạc Nam đã sớm đem nó ẩngiấu…vì thế ngay từ đầu không hề dò xét Bà Lão làm gì, đương nhiên không biết dung mạo thật sự của bà ta…à không, nàng ta mới đúng.
“Nữ nhân này có một loại Thủ Pháp rất cao minh, thi thể của bà lãokia chỉ là một túi da của nàng, đại mỹ nữ trước mặt mới là chân thânthật sự! điều đặc biệt của thủ pháp này chính là túi da kia lại có đượcsức sống y hệt người thường, nếu không nghiêm túc dò xét…sẽ không pháthiện ra được!” Kim Nhi tán thán một câu.
Lạc Nam sắc mặt ngưng trọng…trước khi Phi Thăng, lại dám đem dungnhan tuyệt sắc của mình ẩn giấu, dùng thể xác của một Bà Lão làm túi dache giấu dung mạo, rõ ràng là muốn tránh những phiền phức không đáng có.
Tâm cơ và lòng dạ của nữ nhân trước mặt này…Huỳnh Thảo thật sự khó có thể sánh bằng.
Chỉ tiếc dù hóa thành Bà Lão, thì nàng vẫn bị trở thành tâm điểm củamọi người, khi mang trong người Dị Thủy, kết cục là bị Ngọc Tiên Mônnhắm vào.
Lạc Nam tiếp tục nhìn…hắn muốn xem đại mỹ nữ này muốn làm gì.
Đại mỹ nữ đương nhiên không biết Lạc Nam đang nhìn lén mình, động tác của nàng gấp rút và cẩn thận đến cực điểm, dùng bàn chân mềm mại củamình ngụy tạo một hàng dấu chân thật dài trên mặt đất hướng ra ngoài bìa rừng…
Lại tiến đến bên cạnh thi thể khổng lồ của con Bạo Hùng.
Ngón tay tinh mỹ đột nhiên trở nên sắt bén, hướng về thi thể con Bạo Hùng rạch ra một cái khe nhỏ…
Sau đó…đại mỹ nữ phát ra một làn nước đen bao trùm lấy thân thể mềmmại có tác dụng như y phục bảo hộ, nàng chui tọt vào cái khe nhỏ vừa đục khoét trên người con Bạo Hùng.
Mà cái khe đó, cũng rất nhanh khép lại…
RỐNG…
“Bạo Hùng” đứng lên ngửa đầu gầm rống, đột ngột thi triển sức mạnh,đem đất đá xung quanh quấy đến hỗn loạn để làm chiến trường giả, sau đó“mệt mỏi” nằm xuống ngủ say.
“Thông minh tuyệt đỉnh!” Lạc Nam hít sâu một ngụm khí lạnh, rốt cuộc cho ra đánh giá…
Nếu không chứng kiến toàn bộ sự việc, hắn rất khó tưởng tượng sẽ có người làm ra như vậy.
Nếu có người đuổi đến hiện trường lúc này, nhất định sẽ suy nghĩ đơn giản như thế này:
“Bà Lão đã bị con Bạo Hùng giết chết, ngay cả thi thể cũng bị rọcthành hai nửa, mà con Bạo Hùng sau khi kịch chiến vì quá mệt nên đã ngủmất! Còn Dị Thủy lại bị một kẻ thứ 3 vô tình cướp mất, dựa vào dấu chânđể lại…xem ra kẻ cướp lấy Dị Thủy đã chạy khỏi khu rừng!”
Làm như thế, “bà lão” kia sẽ trở thành kẻ chết đi trong mắt của Ngọc Tiên Môn, mà Dị Thủy cũng đã bị thất lạc…
Một thời gian sau…khi mọi thứ dần dần yên ỗn, đại mỹ nữ sẽ từ túi daBạo Hùng thoát đi, đến lúc đó trời cao mặt chim bay, tự do vĩnhviễn…không cần lo sợ Ngọc Tiên Môn khống chế.
Lạc Nam không thể không thừa nhận, hắn bị kế hoạch của bà lão…à không, đại mỹ nữ làm cho kinh ngạc.
PHẦN PHẬT…
Đúng lúc này, có âm thanh óng tay áo tung bay mà đến, một tên hắc y nhân che mặt xuất hiện…tiến đến bên cạnh chiến trường.
Lạc Nam núp trong bóng tối, âm thầm mở ra Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn xem thấu diện mục của Hắc Y Nhân.
“Là hắn?”
Không bất ngờ chút nào, Hắc Y Nhân vừa đến chính là Chấp Sự của NgọcTiên Môn, Ngọc Lâm, kẻ phân phối nhiệm vụ cho Lạc Nam và đám người Huỳnh Thảo.
“Làm sao có thể như vậy?” Ngọc Lâm sắc mặt trầm xuống nhìn thi thểcủa bà lão và dấu chân có chút hỗn loạn chạy khỏi bìa rừng kia.
Từ khi phát hiện Hắc Đàm Thủy, Ngọc Tiên Môn đã có kể hoạch để đoạt lấy nó một cách đường hoàng.
Lấy tư cách Chấp Sự, Ngọc Lâm sẽ phân phát Nhiệm Vụ Nhập Môn cho Bà Lão và toàn thể đám người vừa mới Phi Thăng.
Sau khi cả bọn tách ra đi làm nhiệm vụ, Ngọc Lâm sẽ canh chuẩn thờigian và truy đuổi theo Bà Lão, ra tay giết chết bà ta trong Thủy DượcLâm này, sau đó thu lấy Dị Thủy.
Sau khi trở về, hắn sẽ tuyên bố Bà Lão bị Yêu Thú đánh chết trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, Ngọc Tiên Môn đã báo thù bằng cách tiêu diệtYêu Thú kia, sau đó thu hồi Hắc Đàm Thủy một cách đường đường chínhchính…
Dù sao Bà Lão trước đó là đệ tử của Ngọc Tiên Môn, sau khi bà ấy chết đi…Dị Thủy được môn phái của bà thu hồi là hợp tình hợp lý…
Ngọc Tiên Môn ở trong mắt người đời chính là danh môn chính phái, mặc dù muốn cướp đoạt Dị Thuộc Tính của tu sĩ vừa Phi Thăng cũng phải có kế sách để bảo trì hình tượng chính nghĩa danh môn của mình.
Mà kế hoạch lần này rõ ràng chẳng có kẻ hở nào mới đúng, vì sao BàLão lại yếu như vậy? sở hữu Dị Thủy còn bị con Bạo Hùng đánh chết tươi.
Theo dự đoán của Ngọc Lâm, Bà Lão mặc dù không giết được Bạo Hùng, thì cũng cầm cự được một khoảng mới đúng.
Hiện tại thì tốt, Bà Lão bị đánh chết…Dị Thủy lại bị kẻ nào đó ngư ông đắc lợi trộm mất…
Càng nghĩ càng tức giận, nhìn dấu chân để lại trên mặt đất kia, Ngọc Lâm trong mắt hiện lên nụ cười lạnh:
“Không thể phi hành để lại dấu chân…chắc hẳn kẻ này chưa thể PhiHành, hơn nữa vì quá kích động khi thu được Dị Thủy nên dấu chân có phần hỗn loạn, đuổi theo không khó!”
Bất quá khiến hắn tôn công mất sức như vậy, Ngọc Lâm đột ngột lạnhlùng nhìn sang con “Bạo Hùng” đang ngủ say, sát khí dâng trào quát:
“Tất cả là do súc sinh ngươi, đi chết!”
Bên trong túi da Bạo Hùng, sắc mặt đại mỹ nữ trắng nhợt như tờ giấy…
Nàng có nằm mơ cũng không nghĩ đến kẻ này lòng dạ hẹp hòi như vậy,không vội truy theo “kẻ cướp Dị Thủy”, trái lại ở nơi này trút giận lênđầu “Bạo Hùng”
Một kích của Ất Tiên đánh xuống, nàng chỉ có con đường chết a…
“Đúng là người tính không bằng trời tính…”
…
Sáng mùng 3 vui vẻ nha mọi người :D