Con Đường Bá Chủ

Chương 613 : Thiếu Chủ Ngọc Tiên Môn?

Ngày đăng: 23:20 19/02/21

Lạc Nam cũng không vội cùng Ỷ Vân phát sinh cái gì…

Thứ nhất là vì hắn mới xa vợ con nên chưa hứng thú lắm, thứ hai vì nàng mới đi theo hắn…nếu quá vội vàng cũng không thích hợp.

Tìm mua cho Ỷ Vân hai quyển công pháp Cực Cấp Cực Phẩm…

Một quyển có tên Đoạt Mệnh Quyết…, người tu luyện công pháp này khisử dụng Tiên Lực có khả năng hấp thu sinh mệnh từ đối thủ để hóa thànhlực lượng cho chính mình, kết hợp với Đoạt Sinh Đàm Thủy chính là thíchhợp nhất.

Một quyển khác có tên là Chiếm Thân Pháp, đây là môn công pháp phụtrợ cho khả năng mổ xẻ cơ thể các loại sinh mệnh để chui vào ngụy trangmà Ỷ Vân trước đó đã sử dụng.

Khi Ỷ Vân trong thể xác Bà Lão cũng như trong cơ thể của Bạo Hùng,nàng chỉ đơn giản là dùng một loại thủ pháp Chân Cấp có tên là Mượn Xácđể biến thành túi da phủ bên ngoài thân, sau đó dùng Đoạt Sinh Đàm Thủytruyền năng lượng sinh mệnh vào bộ túi da và điều khiển chúng, làm người bên ngoài nhìn qua tưởng như vật sống thật thụ.

Tuy nhiên Mượn Xác là thủ đoạn có chút kém, chẳng qua trước đó LạcNam không dùng Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn để khám phá, mà Ngọc Quántrưởng lão cũng ỷ vào mình là Ngọc Tiên nên chủ quan không dò xét Ỷ Vânmột cách kỹ lưỡng, bằng không khi còn ở hình dạng bà lão thì nàng đã lập tức bại lộ rồi.

Hiện nay có Chiếm Thân Pháp hỗ trợ, Ỷ Vân sẽ có không gian phát triển lớn hơn rất nhiều trong lĩnh vực ngụy trang này, biết đâu ngày sau cầnvận dụng đến.

Bởi lẽ không phải ai cũng có Mặt Nạ Thiên Diện đạt đến tận Tôn Cấp như của Lạc Nam.

Đoạt Mệnh Quyết và cả Chiếm Thân Pháp tính đến Cực Cấp Cực Phẩm chỉgồm có 2 tầng, những tầng sau đó đẳng cấp cao hơn Lạc Nam tạm thời chưamua được vì Cửa Hàng May Mắn chỉ mới cấp 4, bán hàng Cực Cấp là tối đarồi.

Hắn cũng không giao cho Ỷ Vân các loại Huyết Mạch hay Thể Chất, bởivì đây là Tiên giới…hắn chưa đủ năng lực để bảo vệ nàng, Ỷ Vân cũngkhông được Tuế Nguyệt Nữ Đế che chở như chúng nữ.

“Đây là nhẫn trữ vật của Ngọc Lâm, bên trong có không ít Tiên Thạchvà kha khá thứ tốt…nàng giữ lấy mà tu luyện!” Lạc Nam đưa cho Ỷ Vân nhẫn trữ vật của Ngọc Lâm, lại chọn cho nàng một Cung Điện trên tầng 2 CungĐình Thụ mang tên Ỷ Vân Cung.

“Thiếu gia muốn về Ngọc Tiên Môn?” Ỷ Vân có chút lo lắng…nơi đó chẳng khác nào đầm rồng hang hổ, nếu thiếu gia của nàng trở về, chỉ cần sơsẩy một chút cũng khó tránh khỏi nguy hiểm.

“Nếu ta biến mất lúc này sẽ khiến Ngọc Tiên Môn nghi ngờ, huống hồnơi đó còn có Thiên Địa Dị Vật chưa thể bỏ qua!” Lạc Nam cười cười nói.

“Thiếu gia muốn thì lấy Đoạt Sinh Đàm Thủy của tiện thiếp mà dùng!” Ỷ Vân hé mở đôi môi thơm ngát, sắc mặt có chút ửng hồng không dám nhìnhắn.

Thông qua Hỏa Nhi và Quang Nhi trò chuyện, Ỷ Vân đã biết Lạc Nam cóthể song tu trao đổi Dị thuộc tính, thân là nữ nhân…nàng đã chủ động mởmiệng cầu ân ái, đã là hết lòng hết dạ.

Không phải vì Ỷ Vân yêu Lạc Nam đến chết đi sống lại, cũng không phải tiếng sét ái tình trong truyền thuyết, dù sao hai người chỉ mới gặpnhau mà thôi.

Chẳng qua nhân cách và lòng dạ rộng lượng của Lạc Nam khiến Ỷ Vân tin phục, nguyện ý trao thân gửi phận cho hắn…về phần tình cảm, nàng nghĩcó thể từ từ bồi dưỡng.

“Không cần…tạm thời tha cho nàng, cứ ở trong này tu luyện cho tốt!”Lạc Nam cười cười, cúi đầu hôn lên cái trán trơn bóng của Ỷ Vân một ngụm xem như an ủi.

Ý niệm vừa động, thân thể đã biến mất tại chỗ.

“Chẳng lẽ ta còn không đủ đẹp sao?” Ỷ Vân nhìn thấy hắn biến mất, cắn nhẹ đôi môi mộng nước u oán lẩm bẩm.

Ỷ Vân là nữ nhân thông minh và kiêu ngạo, khi còn ở tiểu thế giớinàng luôn là thiên tài đứng đầu…sau khi trở thành cường giả cũng khôngcó địch thủ, dựa vào Mượn Xác và Đoạt Sinh Đàm Thủy, hoành hành hạ giớilong trời lỡ đất sau cùng một người Độ Kiếp Phi Thăng khi tuổi chưa đến1000, so với Huỳnh Thảo còn ưu tú hơn rất nhiều.

Cũng bởi vì thế mà các nam nhân ở hạ giới không ai lọt nổi mắt xanhcủa Ỷ Vân…lúc này đây gặp được Lạc Nam tại Tiên giới, bất kể về thiênphú, về chiến lực, về thủ đoạn…mọi thứ đều hơn nàng quá nhiều, nhân phẩm và lòng dạ lại càng hơn xa đám nam nhân mà nàng từng biết khiến Ỷ Vânđộng tâm.

Hơn nữa một loại trực giác của nữ tử mơ hồ khiến Ỷ Vân cảm thấy mìnhđi theo nam nhân này chính là lựa chọn sáng suốt, có thể thay đổi cảtương lai và vận mệnh.

Lạc Nam cũng rất nhanh chứng minh trực giác của nàng là đúng…mới ởbên cạnh chưa bao lâu, hắn đã đem Nhẫn Trữ Vật của Ngọc Lâm cũng như hai loại Cực Cấp Công Pháp ra tặng rồi, nàng theo hắn có thể bị thiệt sao?

Chỉ có điều…Lạc Nam mặc dù đối xử tốt với nàng, nhưng lại chưa muốncùng nàng xúc tiến quá xa, chỉ dừng lại ở động chạm bên ngoài da thịt mà thôi.

“Là do các nàng ấy sao…” Ỷ Vân nhìn các tòa cung điện đã có chủ nhưng bị bỏ trống trên Cung Đình Thụ, nhẹ thở dài một hơi.



Lạc Nam xuất hiện tại một gốc hẻo lánh, lần này Mặt Nạ Thiên Diện đãkịp phát huy hoàn toàn khả năng của nó, hắn đem hình dạng bên ngoài củamình biến hóa thành một tên thanh niên sắc mặt âm trầm, diện mạo nhợtnhạt, lại có mái tóc đỏ thẳm như máu.

Nếu có tu sĩ Huyết giới ở đây, nhất định sẽ nhận ra đây là diện mạocủa Huyết Quân, kẻ từng là đệ nhất thiên tài Huyết giới, con trai củaHuyết Hoàng, sau cùng bị Lạc Nam bắt về Việt Long Tinh tiêu diệt.

Nếu Huyết Quân còn sống nhìn thấy cảnh này nhất định sẽ thổ huyết,thằng khốn này giết chết hắn…hiện tại còn dùng mặt của hắn đi làm chuyện xấu, quá mức đáng giận.

Vì phòng ngừa có tu sĩ Ngọc Tiên Môn tìm kiếm tung tích nên Lạc Namthay đổi hình dạng, Lạc Hồng Kiếm tạm thời để trong Linh Giới Châu, đánh giá hoàn cảnh xung quanh không thấy bóng người, lúc này điên cuồng thitriển Thân Pháp Hỏa Pháp Vạn Lý chạy đi.

Huyễn Quang Vô Cực đã bị hai tên Ngọc Tiên nhìn thấy, không thể tùy ý vận dụng nữa.

Tốc độ của Hỏa Pháp Vạn Lý không thể sánh bằng Huyễn Quang Vô Cực, tuy nhiên có đỡ hơn không…

Một lúc sau, có hai tên Ất Tiên bất chợt ngáng đường Lạc Nam, lạnh lùng quát nói:

“Mau đứng lại!"

“Hai vị tiền bối có chuyện gì chỉ giáo?” Lạc Nam cũng không tức giận, mỉm cười ôn hòa hỏi.

Hắn chỉ là Chân Tiên, hai tên này là Ất Tiên…theo quy tắc của Tiên giới phải gọi Tiền bối.

“Với tu vi Chân Tiên của ngươi cũng dám đi truy bắt tên Tà Tu kiasao? tốt nhất là về nhà bú sửa mẹ đi!” Hai tên Ất Tiên nghiêm mặt căndặn.



“Hả…Tà Tu nào?” Lạc Nam sắc mặt hiện lên vẻ cổ quái.

“Đừng tưởng hắn đã trọng thương mà lầm, kẻ này thủ đoạn quỷ dị…cẩnthận không còn mạng đâu!” Hai tên Ất Tiên hừ nói một câu, vội vàng ngựkhông bay đi…

Lạc Nam sờ sờ cằm…Tà Tu nào đây? Chẳng lẽ là…



Vạn Thú Cốc…

Căn cứ theo nhiệm vụ nhập môn, cần phải ở nơi này giết chết mười con Chân Cấp Yêu Thú, thu thập mười viên Yêu Đan…

Đối với nhiệm vụ loại này Lạc Nam cảm thấy khinh thường, Yêu Thú Chân Cấp phần lớn đã có linh trí của riêng chúng nó, chẳng qua là quy tắccủa Tiên giới nên không thể hóa hình thôi…nếu không có ân oán hay nguyên nhân thật sự cần thiết, hắn sẽ không đi gây chuyện với chúng.

Dù sao thê tử của Lạc Nam có không ít là Yêu Thú, mình vì làm nhiệmvụ vớ vẩn tự đi đồ sát đồng loại của các nàng, hành vi như vậy so vớiđám Dạ Lang Tiên Tinh có gì khác nhau?

Vốn lúc đầu Lạc Nam định dùng Tiên Thạch thu mua đủ mười viên YêuĐan, nhưng sau khi kiểm tra nhẫn trữ vật của Ngọc Lâm lại phát hiện cóđến vài trăm viên Yêu Đan của Chân Cấp Yêu Thú, như vậy chẳng cần phícông làm gì.

Đến Vạn Thú Cốc, chẳng qua là để khôi dục diện mạo thật sự, lưng lạitiếp tục đeo kiếm gãy, sau đó đường đường chính chính trở về Ngọc TiênMôn như chưa có gì xảy ra mà thôi.

“Thời gian của nhiệm vụ đến tận nửa năm, mình ra ngoài bất quá mới có hai tháng…đi xung quanh nhìn một chút cũng tốt!” Lạc Nam lẩm bẩm, thânmặc đồng phục Ngọc Tiên Môn, tiến vào một thành trì ở gần Vạn Thú Cốc…

Đây là thành trì có quy mô khá lớn, nghe nói thành chủ là một vị ẤtTiên Sơ Kỳ, là một trong số những tòa thành nằm dưới sự chưởng khống của Ngọc Tiên Môn, hàng năm phải dâng lên một lượng tài nguyên tu luyện đểđược bảo kê.

“Là đệ tử Ngọc Tiên Môn? Mời tiến bối vào thành!”

Lạc Nam vừa đến, đã có hai tên thủ vệ đang canh gác trước cửa thànhvội vàng kính cẩn hành lễ miệng hô tiền bối, không vì hắn chỉ có tu viChân Tiên mà tỏ ra bất kỳ thái độ nào, có thể thấy uy danh của Ngọc Tiên Môn rất lớn…

Lạc Nam gật đầu đáp lại khiến hai tên thủ vệ thụ sủng nhược kinh,ngày thường đám đệ tử Ngọc Tiên Môn mắt cao hơn đầu, vào trong thành đều là cao cao tại thượng, dù là thành chủ cũng không dám tùy tiện trêuchọc bọn hắn.

Vậy mà vị đệ tử này nhìn qua mặt mũi ôn hòa, lại còn chủ động gật đầu chào hỏi, sao có thể không làm bọn hắn kinh ngạc?

Lạc Nam vừa bước chân vào trong thành, lập tức có không ít âm thanhxì xào bàn tán hai bên đường, trên các tửu lâu, khác sạn đều là ngheđược…

“Một vị Ất Tiên Chấp Sự của Ngọc Tiên Môn bị giết chết, thật sự là đại sự!”

“Thật sao? ai có bản lĩnh đến mức như vậy?”

“Nghe nói là một Tà Tu có tu vi Chân Tiên, thủ đoạn nham hiểm cùng hung cực ác!”

“Cái gì? Chân Tiên giết Ất Tiên, ngươi đang đùa ta?”

“Đùa ngươi cái rắm…ngay cả lệnh truy nã toàn tinh cầu cũng đã phát ra từ sáng nay rồi, không tin ngươi tự mình đi xem!”

“Chân Tiên giết Ất Tiên…quả nhiên chỉ có lũ tà ma ngoại đạo mới làm được chuyện như vậy a…”

“Còn không phải sao? nghe nói hai vị Ngọc Tiên đích thân truy sát, vẫn bị kẻ này dùng quỷ kế trốn thoát!”

“Thật khủng bố…ngoài các môn phái lớn ra, ai dám trêu vào Tà tu khủng khiếp như vậy?”

“Không hề, mặc dù thành công thoát hai vị Ngọc Tiên, nhưng hắn đã trọng thương hấp hối, chính là thời cơ dễ tiêu diệt nhất!”

“Hừm…ta nghe nói có không ít thợ săn tiền thưởng cũng bắt đầu ra sứctruy tìm, chỉ là Lam Cực Tiên Tinh quá rộng, nói không chừng tên đó đãtìm một nơi hoang vu nào đó bí mật liệu thương rồi!”

Lạc Nam nghe xong sắc mặt đen lại, thì ra Tà Tu mà hai tên Ất Tiênkia nói chính là mình, bất quá thủ đoạn dội nước bẩn của Ngọc Tiên Môncũng quá cao minh đi, chỉ thoáng chốc hắn đã trở thành Tà Tu, công địchchung của Lam Cực Tiên Tinh rồi…

Vội vàng kéo đến một tên tu tiên giả ở gần, mở miệng hỏi thăm:

“Vị đạo hữu này, ta vừa đi làm nhiệm vụ trở về, nghe nói có tà tu giết Ất Tiên của Ngọc Tiên Môn?”

Người bị hắn kéo lại nhìn thấy Lạc Nam mặc đồng phục Ngọc Tiên Môn nên không dám thất lễ, vội vàng nói ra:

“Đúng rồi đạo hữu, hiện tại khắp nơi đều dán chân dung và miêu tả kỹ lưỡng về tên Tà Tu này, ta có mang theo một bức đây!”

Nói xong từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra một tấm truy sát lệnh thú đưa cho Lạc Nam xem xét.

Vội vàng nhận lấy, Lạc Nam cũng không nhịn được âm thầm gật gù…

Bên trên rõ ràng là họa lấy hình dáng của hắn lúc đeo mặt nạ, trênlưng còn mang theo Lạc Hồng Kiếm cự đại đỏ thẳm sắt bén bất phàm, bêndưới có đầy đủ các loại mô tả:

“Sử dụng thân pháp cao minh biến hóa thân thể như quầng sáng, nhiềuloại Dị Hỏa dung hợp vào nhau thành một loại Hỏa diễm mạnh mẽ, khi cơthể có các hình xăm sẽ đạt đến trạng thái phòng ngự khủng bố, có Dị Thủy và Dị Mộc khôi phục vết thương, ngự được rất nhiều Phi Kiếm, tạo đượclỗ hỏng không gian trong phạm vi ngắn…”

Tất cả thủ đoạn của hắn đều được miêu tả một cách tinh tường khôngchút sai lệch, quả nhiên là ánh mắt của hai tên Ngọc Tiên không hề đơngiản…

“Vị đạo hữu này…ta nhìn thấy kẻ này mặc dù có nhiều thủ đoạn, nhưng đâu giống Tà Tu?” Lạc Nam thăm dò nói ra.

“Hắc hắc…đạo hữu nghĩ thử xem, nếu không phải Tà Tu, vì sao hắn cóthể khủng bố đến như vậy?” Tên kia dùng ánh mắt trải đời phân tích nói:



“Chỉ có những Tà Tu tu luyện bằng thủ đoạn tàn nhẫn độc ác mới cùnglúc sở hữu nhiều thủ đoạn nghịch thiên như vậy mà thôi…chúng ta mặc dùkhông thể sánh bằng nhưng tự hào quang minh lỗi lạc!”

Trong lúc nói chuyện, tận sâu trong ánh mắt ẩn chứa những tia tham lam và ghen tị khó che giấu được.

Lạc Nam nghe xong gật đầu liên tục, trong lòng lại là buồn cười…rõràng không sánh bằng người khác, lại quy chụp cái mác Tà Tu để lấy lạicảm giác cân bằng, khí độ của tu sĩ Tiên giới cũng chỉ có như vậy.

Hắn nhận ra tất cả những kẻ ở trong thành trì này mặc kệ hắn có phảiTà Tu chân thật hay không, tất cả điều bọn hắn cần chỉ là một cái cớthích hợp để ra sức truy sát hắn mà không phải mang tiếng tham lam những thủ đoạn trên người hắn mà thôi.

Bất quá đám người này chỉ sợ nằm mơ cũng không ngờ rằng…Tà Tu mà bọnhắn tưởng rằng đang trốn chui trốn lũi để trị thương thật ra đang đứngtrước mặt cả bọn…



Rời khỏi tòa thành, Lạc Nam lần này thi triển Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ, rốt cuộc quay về Ngọc Tiên Môn…

Hắn có thể nhìn ra bầu không khí môn phái có phần khẩn trương hơnthường lệ, không ít thân ảnh ngự không mà bay, sắc mặt nghiêm túc lại ẩn chứa sát khí mãnh liệt.

Hiển nhiên một vị Chấp Sự hy sinh không phải việc nhỏ…toàn bộ trên dưới Ngọc Tiên Môn hừng hực lửa giận.

Lạc Nam chẳng hề bận tâm, ung dung tiến vào Nhiệm Vụ Điện trao trảnhiệm vụ nhập môn, chính thức được xem là đệ tử Ngọc Tiên Môn.

“Lạc Nam sư huynh…ngươi đến đây một chút!”

Đúng lúc này, có âm thanh gọi nhỏ vang lên.

Lạc Nam hướng mắt nhìn qua, phát hiện kẻ gọi mình là một trong 15 tên nam tử Phi Thăng cùng lúc bị Ngọc Quán chọn trúng, chung nhóm Ỷ Vân vàHuỳnh Thảo…

“Có chuyện gì sao?” Hắn tiến đến hỏi.

Tên nam tử liếc ngang liếc dọc thấy không ai để ý, bèn lên tiếngnghiêm trọng nói: “Ta nhắc nhở Lạc Nam sư huynh một chút để ngươi tránhgặp phiền phức!”

“Phiền phức gì?” Lạc Nam hứng thú hỏi.

“Huỳnh Thảo bị Thiếu Chủ của Ngọc Tiên Môn nhìn trúng rồi!” Tên nam tử trầm thấp nói ra.

“Ừm…” Lạc Nam bình thản như không gật gù.

Huỳnh Thảo nhan sắc không tệ, thiên phú tạm được…bị nam nhân nhìn trúng là điều hiển nhiên.

Lạc nam đối với cô gái này không có cảm giác gì, nên phản ứng cũng không quá lớn…

Xét về diện mạo, tài trí hay thiên phú, Ỷ Vân vượt qua Huỳnh Thảo quá nhiều…mà hắn còn chưa động vào.

“Vấn đề là…vị thiếu chủ của Ngọc Tiên Môn này lòng dạ cực kỳ hẹp hòi, sau khi nhìn trúng Huỳnh Thảo lập tức điều tra những nam nhân từng tiếp xúc với nàng, sau khi nghe nói Chí Trung sư huynh từng muốn theo đuổiHuỳnh Thảo, lập tức tuyên chiến đánh gãy hai chân Chí Trung sư huynh,xém chút đánh hắn thành phế nhân rồi!” Tên nam tử lau mồ hôi lạnh nói.

“Chí Trung là ai?” Lạc Nam một mặt mộng bức.

“Chính là kẻ lần trước kêu Lạc Nam sư huynh ngươi chào hỏi hắn bênngoài Nhiệm Vụ Điện, còn muốn làm quen với Huỳnh Thảo đấy!” Tên nam tửkiên nhẫn giải thích.

“Ừm…ý ngươi là Huỳnh Thảo hay đi cùng ta, nên ta cũng có khả năng bịThiếu Chủ Ngọc Tiên Môn gây sự đúng không?” Lạc Nam hiểu ra vấn đề, hắncũng không phải người ngu.

“Tám phần mười là thế…Chí Trung chỉ muốn tiếp cận Huỳnh Thảo đã bịđánh gãy chân, mà Huỳnh Thảo lại từng muốn theo đuổi Lạc Nam sư huynh,cho nên…” Tên nam tử lo lắng nói.

“Huỳnh Thảo nghĩ sao về việc này?” Lạc Nam vuốt vuốt cằm hỏi.

“Ta không dám gặp Huỳnh Thảo, bất quá nghe nói nàng cực kỳ đắc ý khicó Thiếu Chủ của Ngọc Tiên Môn theo đuổi! dù sao thiếu chủ còn trẻ tuổiđã là Ất Tiên Cường Giả” Tên nam tử thành thật nói.

“Ngươi tên là gì?” Lạc Nam lúc này mới hỏi thăm.

“Tiểu đệ gọi Trần Sửu…” Tên nam tử cười có chút ngây ngô.

Lạc Nam gật đầu, Trần Sửu này nhìn qua hàm hậu nhưng lại là một kẻlanh lợi, chỉ gia nhập Ngọc Tiên Môn thời gian ngắn đã nắm bắt nhiềuchuyện như thế cho thấy đầu óc linh hoạt, quan trọng là tên này còn có ý muốn tốt cho mình…

Tạo ấn tượng không tệ cho Lạc Nam.

“Ta nhớ kỹ ngươi rồi…đa tạ nhắc nhở, ân tình này Lạc Nam ta ghi nhớ!” Lạc Nam vỗ vỗ vai Trần Sửu, trịnh trọng nói.

“Không có gì…chúng ta đều là người đến từ hạ giới, nên đoàn kết giúpđỡ nhau mới đúng!” Trần Sửu cười một tiếng, lúc này mới rời đi.

Nhìn bóng lưng của Trần Sửu biến mất, Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, trong lòng cười nhạt:

“Thiếu chủ Ngọc Tiên Môn sao? không chọc đến ta thì thôi, nếu không…có trò vui để nhìn!”



Chúc mọi người ngủ ngon :D

...