Con Đường Bá Chủ
Chương 620 : Địa Ngọc Huyền
Ngày đăng: 11:28 12/08/22
Theo tưởng tượng của Địa Mạnh Hùng, trước đó Ngọc Tiên Môn từng năm lần bảylượt muốn thúc đẩy mối hôn sự lần này, đặc biệt là Ngọc Chấn Lôi nhiềulần ngỏ ý muốn cùng hắn kết thành thông gia.
Địa Mạnh Hùng cảm thấy nữ nhi đã đến tuổi cặp kê, mà Ngọc Tiên Môncũng xem như là môn đăng hộ đối với Địa Tiên Môn…vì thế không hề từchối, trái lại nguyện ý chấp thuận chỉ cần nữ nhi của hắn tán thành Ngọc Tiên Môn thiếu chủ.
Cũng chính vì thế…Địa Mạnh Hùng cảm thấy Ngọc Tiên Môn chuẩn bị lễvật lần này mặc dù có thể không quá trân quý, nhưng cũng không đến mứckeo kiệt như thế này nha…
Trong thần thức của hắn dò xét, một không gian rộng rãi đến cực điểmtrong Nhẫn Trữ Vật chỉ tồn tại một quyển Cực Cấp công pháp Thổ Hệ và một cái bình ngọc chứa đựng ba viên Dưỡng Nhan Đan ngay cả Cực Cấp cũngchưa đạt đến?
Thổ hệ Cực Cấp công pháp? Ngọc Tiên Môn các ngươi xem Địa Tiên Mônchúng ta là ăn mày sao? loại công pháp Thổ Hệ cấp bậc này…ở Địa Tiên Môn chỉ để cho ngoại môn đệ tử tu luyện, nội môn đệ tử trở lên đã được tiếp xúc Ất Cấp Công Pháp rồi.
Điều đáng nói hơn nữa là, môn Cực Cấp Công Pháp này chỉ là hàng trung phẩm, còn cách Cực Phẩm đến tận hai bậc.
Về phần ba viên Dưỡng Nhan Đan, Địa Mạnh Hùng càng hết lời để nói,các ngươi xem nữ nhi của bổn Môn chủ xấu xí lắm sao? cần đến loại ĐanDược này để cải thiện nhan sắc?
Rốt cuộc trong các Lễ Vật mà Ngọc Tiên Môn dâng lên, Địa Mạnh Hùngcảm thấy chỉ có chiếc nhẫn chứa đựng chúng nó là có giá trị một chút,toàn lại đều là hàng phế phẩm không cần dùng.
Sắc mặt của Địa Mạnh Hùng đang chuyển màu, từ màu vàng nghiêm nghịsang trắng xanh tái nhợt, sau đó là chuyển sang đỏ bừng như gấc, lòngngực lực lưỡng đang chập trùng lên xuống, hô hấp dồn dập, hơi thở ồ ồ vì kích động.
Nhưng biểu hiện của Địa Mạnh Hùng ở trong mắt người ngoài lại trở thành hưng phấn và kích động vì có được “quà ngon”.
Chỉ thấy Ngọc Hư cùng Ngọc Quán đắc ý liếc nhau, sau đó đồng thời tiến lên một bước:
“Chỉ là chút lễ mọn chứng minh một phần thành ý của Ngọc Tiên Môn, Địa Môn Chủ mong đừng chê cười!”
Hai người nói ra thì khiêm tốn, nhưng biểu hiện tự hào trên mặt không sao ức chế được…
Phải biết vì chuẩn bị mấy thứ lễ vật này, đã dồn nén gần một năm tàinguyên của cả Ngọc Tiên Môn, sao có thể không khiến hai tên trưởng lãotự hào ra vẻ một chút.
Chỉ riêng Chiếc Nhẫn Trữ Vật dùng để chứa đựng Lễ Vật cũng là hàng cấp cao.
“Chút lễ mọn cái rắm a, quả thật là lễ mọn chứ còn gì nữa!” Địa MạnhHùng ở trong lòng điên cuồng mắng chửi, Ngọc Tiên Môn keo kiệt vượt xatưởng tượng của hắn.
Bất quá nghĩ đến mặt mũi của Địa Tiên Môn, hắn cũng không tiện mởmiệng nói cái gì…chỉ trách bản thân mình đã đánh giá cao Ngọc Tiên Mônhơi quá mà thôi.
Một đám trưởng lão của Địa Tiên Môn nhìn biểu hiện tự đắc của NgọcQuán với Ngọc Hư, lại nhìn vẻ mặt ửng đỏ vì “hưng phấn” của môn chủ nhàmình, cả đám trong lòng xuất hiện một ý niệm:
“Xem ra lễ vật rất không tệ nha, khiến Môn Chủ hưng phấn đến đỏ bừng cả mặt lên như thế!”
Lạc Nam đem mọi việc thu vào trong mắt, ở trong lòng âm thầm niệm nam mô, hy vọng Địa Mạnh Hùng không trực tiếp trở mặt làm thịt hắn.
Dù sao so với một cái Ngọc Cấp Thế Lực, mấy “lễ vật” mà hắn chuẩn bị thật sự quá mức khó coi.
Chỉ là Lạc Nam đánh giá thấp khí độ của một Ngọc Tiên Viên Mãn nhưĐịa Mạnh Hùng, dù hắn đã hận không thể lập tức đem đám người đuổi rangoài, nhưng vẫn cố gắng áp chế, khàn cả giọng gằn từng chữ:
“Một chút lễ mọn của quý Môn bổn tọa xin nhận, thật cảm tạ!”
“Dễ bàn…dễ bàn!” Ngọc Quán với Ngọc Hư không nhận ra sự khác thường trong lời nói của Địa Mạnh Hùng, đắc ý cười hớn hở phụ họa:
“Chỉ cần Thiếu Chủ của chúng tôi và tiểu thư của quý môn cây lá liềncành…như vậy quan hệ giữa hai nhà chúng ta sẽ thân càng thêm thân, sínhlễ Ngọc Tiên Môn chuẩn bị cũng sẽ làm hài lòng quý Môn phái!”
“Hài lòng cái rắm!” Địa Mạnh Hùng trong lòng mắng to, ngoài mặt thản nhiên gật đầu:
“Nếu đã như vậy bổn môn chủ cũng không tiếp tục nhiều lời, hai vịtrưởng lão có thể ở lại Địa Tiên Môn làm khách, về phần Ngọc Hải…sẽ cóngười sắp xếp để ngươi gặp mặt tiểu nữ một lần!”
“Nếu vậy thì đa tạ Môn Chủ!” Ngọc Quán với Ngọc Hư cười không khépđược miệng, liên tục đánh mắt cổ vũ cho Lạc Nam, hy vọng hắn cố gắngchinh phục được giai nhân gật đầu đồng ý.
Lạc Nam bí mật làm một động tác không thành vấn đề đáp lại, thật ra trong lòng đang kinh ngạc biểu hiện của Địa Mạnh Hùng.
Vị Môn chủ này không hổ là người đứng đầu một phái, dù trong cơn tứcgiận vẫn không mất đi lễ nghĩa, lại còn ưng thuận cho hắn gặp mặt nữnhi, lòng dạ rộng rãi không hề hẹp hòi.
Chuyện này khiến Lạc Nam có chút thiện cảm với Địa Tiên Môn, đáng tiếc ai kêu các ngươi muốn kết thân với Ngọc Tiên Môn làm gì…
Bất quá Lạc Nam cũng biết, hôn sự lần này tám phần mười đã thất bại rồi.
Thậm chí ngay cả chính bản thân Ngọc Tiên Môn cũng không hiểu vì sao sẽ thất bại.
Chỉ có kẻ nửa đường thọc gậy bánh xe, thần không biết quỷ không hayđánh tráo lễ vật mới hiểu nguyên nhân diễn ra trong đó mà thôi.
“Hôm nay đến đây…bãi tọa!” Địa Mạnh Hùng phất tay áo một cái, thả người bay đi.
Hắn muốn nhanh chóng chuồn mất, tránh tức giận đến hộc máu đương trường.
Ở trong mắt đám người thì vị Môn Chủ đại nhân đã được lễ vật quan trọng nào đó, buộc hắn phải vội vã mang đi bế quan.
Đan Mạnh Hùng lúc này ước gì Ngọc Quán với Ngọc Hư mấy người mauchóng cút đi, để hắn hướng toàn bộ trưởng lão công khai cái gọi là “lễvật” thành ý của Ngọc Tiên Môn nực cười như thế nào.
…
“Phụ thân…đó là những biểu hiện của Ngọc Hải sao?”
Bên trong một gian mật thất, một thiếu nữ nhìn Địa Mạnh Hùng đang thở phì phò phì phò, dở khóc dở cười nói.
Khác với vẻ ngoài thô lỗ của Địa Mạnh Hùng, thiếu nữ lại có khí chất hoàn toàn trái ngược.
Một đầu tóc dài màu hạt dẻ thả lỏng rơi xuống, lướt qua bờ eo thonsăn chắc gợi cảm, phủ lên bờ mông thịt vểnh cao, tạo thành cảnh đẹp ưumỹ.
Mày liễu má đào, mắt sáng mũi quỳnh, môi hồng răng trắng, gương mặttrái xoan trắng nõn không tỳ vết, lại mang theo một chút khí chất kiêncường không thua kém nam nhân.
Thân mặc một bộ võ y màu trắng đơn giản ôm sát cơ thể, khoe trọnđường cong mạn diệu… phía trước cơ thể có hai ngọn núi nhô cao, đẫy đàsăn chắc.
Điểm đặc biệt nhất của nàng là ở đôi chân…
Đùi đẹp khép hờ, chân dài thon thả nhưng dường như lại che giấu sức mạnh có thể dời non lắp biển, miên mang bất tận...
Khuynh quốc khuynh thành, lại là một giai nhân tuyệt sắc…
Nàng nhìn Nhẫn Trữ Vật mà Ngọc Tiên Môn đưa đến, dở khóc dở cười hướng Địa Mạnh Hùng cười khổ không thôi.
Địa Mạnh Hùng ở trước mặt người ngoài là cường giả có cơ hội đột pháTiên Vương cao cao tại thượng, nhưng ở trước mặt con gái này lại hiềnhòa trầm ấm, bị nàng trách cứ cũng chỉ có thể mặt ủ mày chau.
Địa Mạnh Hùng nghĩ đến nghĩ đi vẫn chả hiểu, vì sao Ngọc Tiên Môn khi dễ và xem nhẹ hắn đến như vậy.
Chẳng lẽ cái gọi là thành ý hôn nhân đại sự của Ngọc Tiên Môn đều là giả sao.
“Liệu…có kẻ nào giở trò quỷ hay không?” Bất chợt, thiếu nữ tay cầm Nhẫn Trữ Vật mở miệng đặt câu hỏi.
Nàng cũng không nghĩ ra đường đường là một Ngọc Cấp thế lực lại dâng lên lễ vật khó coi như vậy, điểm này khá đáng ngờ.
“Không thể nào…Nhẫn Trữ Vật là do chính tay Thiếu Chủ Ngọc Tiên Môndâng lên, nếu có kẻ giở trò…chỉ có thể là hắn!” Địa Mạnh Hùng lắc đầu.
Bởi vì nếu Ngọc Hư và Ngọc Quán có giở trò đánh tráo lễ vật, thì khigiao nhẫn vào tay Ngọc Hắn, hắn chẳng có lý do nào không kiểm tra lại.
Bất quá như nghĩ đến điều gì, hắn bật chợt ngẩng đầu nhìn nữ nhi: “Chẳng lẽ tên này chê nữ nhi của ta nên cố tình làm như vậy?”
Không hổ là Môn chủ một thế lực, hắn có phán đoán hợp lý của riêng mình.
Chỉ bất quá thiếu nữ lại lắc đầu nói: “Ngọc Hải này nổi danh phóngtúng, đối với mỹ nữ không hề có sức kháng cự…vài lần nữ nhi cùng hắnđụng mặt, tên này đều dùng ánh mắt hận không thể lột trần ta!”
Ngọc Hải và nàng đều thuộc Lam Cực Tiên Tinh và thế lực lớn, đươngnhiên từng có chạm mặt nhau vài lần, bất quá những lần đó nàng đều đeokhăn lụa che mặt, Ngọc Hải không biết nhan sắc của nàng, chỉ riêng thânthể cũng đủ làm hắn say mê.
Thiếu nữ không tin tên đó sẽ chê nàng mà đánh tráo Lễ vật.
“Đoán không ra…dứt khoát mặc kệ, ta mới lười cùng Ngọc Tiên Môn kếtthông gia, nữ nhi của ta còn cần một tên như Ngọc Hải sao?” Địa MạnhHùng tính cách phóng khoáng, giận cũng nhanh mà tan cũng nhanh, hắnquyết định dẹp phiền não sang một bên, nằm ngửa xuống bắt đầu ngáy o o.
Thiếu nữ dở khóc dở cười nhìn phụ thân, sau lại nhìn mấy viên DưỡngNhan Đan từ lễ vật của Ngọc Hải, khóe môi căng mộng nhếch lên một tiathú vị…
…
Một ngày này…
“Ra mắt Địa tiểu thư!”
Lạc Nam trong vai Ngọc Hải đang ngồi trong một tòa đình viện của Địa Tiên Môn, ánh mắt sáng quắc nhìn giai nhân vừa đến…
“Lại một hồng nhan họa thủy a!”
Trong lòng Lạc Nam dâng lên cảm khái, lực chú ý bị đôi chân dài miên mang lại tràn ngập cảm giác linh động kia thu hút.
Hắn cảm giác dù sở hữu đôi chân dài nhất Hậu Cung như Côn MinhNguyệt…và Đan Mộng Cơ sau đó đúc thành Chân Dài cũng kém hơn đôi chântrước mặt này một bậc.
Mỗi bước đi thong thả ung dung, uyển chuyển linh hoạt, nhịp điệu rõ ràng, tôn dánh người lên mức đỉnh cao nhất có thể.
Sau lưng nàng, hai tiểu thị nữ xinh đẹp như hoa trở thành vật làm nền, ảm đạm cho đóa hoa ở trung tâm khoe sắc tươi thắm.
“Ngọc thiếu chủ…đã lâu không gặp!”
Âm thanh bình thản vang lên, thiếu nữ đã cùng hai thị nữ của mìnhbước chân vào đình viện, hướng vị trí đối diện của Lạc Nam ngồi xuống.
Lạc Nam cũng ngồi ở nơi đối diện, hứng thú bừng bừng đảo quanh nữ nhân trước mặt này.
Tại Tiên giới…đây là mỹ nhân hắn cảm thấy có thể sánh ngang với Ỷ Vân…
“Địa tiểu thư, nàng cảm thấy hôn sự của chúng ta thế nào?” Lạc Nam bất chợt cười toe toét hỏi.
Địa Ngọc Huyền vừa mới ngồi xuống, xém chút nữa phun một ngụm trà từ miệng ra ngoài.
Tên khốn này cũng quá trực tiếp đi? Không theo lẽ thường ra bài à?
“Ngọc thiếu chủ nói đùa…hôn nhân đại sự là chuyện cả đời người, tiểunữ hiện tại chỉ một lòng truy cầu võ đạo, tạm thời chưa có hứng thú vớitình cảm trai gái, càng đừng nói đến kết hôn!” Địa Ngọc Huyền lắc đầunói.
RẦM…
Lạc Nam đột ngột vỗ bàn, đem hai nàng thị nữ sau lưng Địa Ngọc Huyền dọa đến sắc mặt tái nhợt.
Địa Ngọc Huyền mặt không biểu tình, chỉ nghe Lạc Nam gằn giọng nói:
“Ngọc Huyền tiểu thư, quý môn xem chúng ta là trò đùa sao? chấp nhậnra mắt cũng là các ngươi, chấp nhận thu lấy lễ vật cũng là cácngươi…hiện tại sao lại nói chưa tính đến hôn nhân đại sự? thật xem NgọcTiên Môn chúng ta là quả hồng mềm?”
Địa Ngọc Huyền nghe chất vấn của hắn, bất chợt ngẩng đầu nhìn lên,dùng ánh mắt đen láy không chút tạp chất của mình nhìn thẳng vào kẻ đốidiện, như muốn xem thấu bản chất con người hắn.
Lạc Nam bị nàng nhìn có chút chột dạ, bất quá ý chí lực của hắn rất mạnh, trợn mắt lên nhìn ngược lại nàng.
“Aizzz…” Hồi lâu sau, Địa Ngọc Huyền bình thản thở dài nói: “Ngọcthiếu chủ không muốn đi xa hơn trong hôn sự lần này, cũng không cần vậndụng vài loại thủ đoạn thấp kém đến như vậy!”
Lạc Nam trong lòng giật mình, bề ngoài cười lạnh nói: “Thấp kém? Bổnthiếu chủ thấp kém chỗ nào mau nói rõ, bằng không ta không bỏ qua!”
Địa Ngọc Huyền ánh mắt có sóng nước lưu chuyển, hé môi nói: “Mặc dùchúng ta gặp mặt không nhiều lần, nhưng tiểu nữ biết Ngọc Thiếu Chủ mặcdù thật sự kiêu căng tự mãn, nhưng chưa đến mức ngu ngốc liên tục làm ra các hành vi thô lỗ như hiện tại! rõ ràng là vì muốn phá hỏng hôn sự của chúng ta mà thôi!”
“Phốc!” Lạc Nam xém chút phun ra, chẳng lẽ khả năng diễn xuất của mình tệ hại đến vậy, để nữ nhân này nhìn ra sơ hở?
“Ngọc Môn Chủ - Ngọc Chấn Lôi dù gì cũng là một đại nhân vật, khôngđến mức keo kiệt dâng lên mấy lễ vật khó coi như vậy, cũng chẳng có động cơ trêu chọc phụ thân ta…việc này đối với Ngọc Tiên Môn chẳng hề cólợi! bởi vì đối với một người đứng đầu thế lực, đặt lợi ít chung lênhàng đầu chẳng phải sao?” Ngọc Huyền nhìn thẳng vào mắt hắn, thản nhiêncười:
“Chỉ có một khả năng…là do thiếu chủ đánh tráo lễ vật mà thôi!”
Lạc Nam âm thầm thở dài, vì sao hắn hay gặp nữ nhân thông minh đến như vậy?
Bất quá mặc dù đối phương nói đúng, thì đánh chết Lạc Nam cũng chẳng thừa nhận mình đánh tráo lễ vật, hắn cười lạnh nói:
“Ngọc Huyền tiểu thư mê sảng rồi, nói gì bổn thiếu chẳng hiểu!”
Địa Ngọc Huyền cũng không bận tâm lời nói của hắn, tiếp tục nói chuyện:
“Thật ra thiếu chủ cũng là lo xa, tiểu nữ cũng chưa từng có ý định sẽ đính hôn hay có bất kỳ ràng buộc nào đối với ngươi, tất cả là do phụthân chất phát của ta bị mấy lão già ngon ngọt dụ dỗ mà thôi, dù lễ vậtNgọc Tiên Môn dâng lên có quý giá đến đâu…tiểu nữ cũng sẽ trả lại khôngsót một đồng!”
“Ha hả, giỏi cho một câu trả lại không sót!” Lạc Nam giả vờ phẫn nộ quát:
“Địa Tiên Môn khinh người quá đáng, Ngọc Tiên Môn chúng ta sẽ không bỏ qua ý đồ, rất có thể dẫn phát hai Môn đại chiến!”
Hắn đã đem quan hệ môn phái ra uy hiếp, nào ngờ Địa Ngọc Huyền vẫn chỉ thản nhiên vuốt tóc:
“Thiếu chủ không cần phô trương thanh thế, toàn bộ Tinh Cầu này đềuhiểu...tam đại tông môn chúng ta chỉ cần sơ sảy một chút, Lam gia sẽ lập tức ngư ông đắc lợi, lấy thế sét đánh thống nhất Tinh Cầu, uy hiếp củangươi hoàn toàn là trò cười!”
Lạc Nam á khẩu, hắn hoàn toàn chịu thua rồi, thật khó có thể tưởngtượng một cái người như Địa Mạnh Hùng lại sinh ra nữ nhi điềm tĩnh cơtrí đến như vậy.
“So với trò đùa lần này…Ngọc Huyền có hứng thú hơn với một sự kiện,không biết Ngọc thiếu chủ có bằng lòng cho hay!?” Địa Ngọc Huyền khôngsợ hắn tức giận, trái lại lên tiếng nói.
Lạc Nam bị mạch suy nghĩ thất thường của nữ nhân này làm cho nhứt cả trứng, chỉ có thể hỏi: “Chuyện gì?”
Địa Ngọc Huyền bất chợt ánh mắt lưu chuyển, bên trong có nồng đậm vẻ sùng bái và tò mò, âm thanh cũng đề bạt lên mấy phần:
“Ngọc Huyền muốn biết thêm thông tin về người…mà Ngọc Tiên Môn các ngươi xem là Tà Tu kia!”
…
Chúc mọi người ngủ ngon :D
...
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn
Địa Mạnh Hùng cảm thấy nữ nhi đã đến tuổi cặp kê, mà Ngọc Tiên Môncũng xem như là môn đăng hộ đối với Địa Tiên Môn…vì thế không hề từchối, trái lại nguyện ý chấp thuận chỉ cần nữ nhi của hắn tán thành Ngọc Tiên Môn thiếu chủ.
Cũng chính vì thế…Địa Mạnh Hùng cảm thấy Ngọc Tiên Môn chuẩn bị lễvật lần này mặc dù có thể không quá trân quý, nhưng cũng không đến mứckeo kiệt như thế này nha…
Trong thần thức của hắn dò xét, một không gian rộng rãi đến cực điểmtrong Nhẫn Trữ Vật chỉ tồn tại một quyển Cực Cấp công pháp Thổ Hệ và một cái bình ngọc chứa đựng ba viên Dưỡng Nhan Đan ngay cả Cực Cấp cũngchưa đạt đến?
Thổ hệ Cực Cấp công pháp? Ngọc Tiên Môn các ngươi xem Địa Tiên Mônchúng ta là ăn mày sao? loại công pháp Thổ Hệ cấp bậc này…ở Địa Tiên Môn chỉ để cho ngoại môn đệ tử tu luyện, nội môn đệ tử trở lên đã được tiếp xúc Ất Cấp Công Pháp rồi.
Điều đáng nói hơn nữa là, môn Cực Cấp Công Pháp này chỉ là hàng trung phẩm, còn cách Cực Phẩm đến tận hai bậc.
Về phần ba viên Dưỡng Nhan Đan, Địa Mạnh Hùng càng hết lời để nói,các ngươi xem nữ nhi của bổn Môn chủ xấu xí lắm sao? cần đến loại ĐanDược này để cải thiện nhan sắc?
Rốt cuộc trong các Lễ Vật mà Ngọc Tiên Môn dâng lên, Địa Mạnh Hùngcảm thấy chỉ có chiếc nhẫn chứa đựng chúng nó là có giá trị một chút,toàn lại đều là hàng phế phẩm không cần dùng.
Sắc mặt của Địa Mạnh Hùng đang chuyển màu, từ màu vàng nghiêm nghịsang trắng xanh tái nhợt, sau đó là chuyển sang đỏ bừng như gấc, lòngngực lực lưỡng đang chập trùng lên xuống, hô hấp dồn dập, hơi thở ồ ồ vì kích động.
Nhưng biểu hiện của Địa Mạnh Hùng ở trong mắt người ngoài lại trở thành hưng phấn và kích động vì có được “quà ngon”.
Chỉ thấy Ngọc Hư cùng Ngọc Quán đắc ý liếc nhau, sau đó đồng thời tiến lên một bước:
“Chỉ là chút lễ mọn chứng minh một phần thành ý của Ngọc Tiên Môn, Địa Môn Chủ mong đừng chê cười!”
Hai người nói ra thì khiêm tốn, nhưng biểu hiện tự hào trên mặt không sao ức chế được…
Phải biết vì chuẩn bị mấy thứ lễ vật này, đã dồn nén gần một năm tàinguyên của cả Ngọc Tiên Môn, sao có thể không khiến hai tên trưởng lãotự hào ra vẻ một chút.
Chỉ riêng Chiếc Nhẫn Trữ Vật dùng để chứa đựng Lễ Vật cũng là hàng cấp cao.
“Chút lễ mọn cái rắm a, quả thật là lễ mọn chứ còn gì nữa!” Địa MạnhHùng ở trong lòng điên cuồng mắng chửi, Ngọc Tiên Môn keo kiệt vượt xatưởng tượng của hắn.
Bất quá nghĩ đến mặt mũi của Địa Tiên Môn, hắn cũng không tiện mởmiệng nói cái gì…chỉ trách bản thân mình đã đánh giá cao Ngọc Tiên Mônhơi quá mà thôi.
Một đám trưởng lão của Địa Tiên Môn nhìn biểu hiện tự đắc của NgọcQuán với Ngọc Hư, lại nhìn vẻ mặt ửng đỏ vì “hưng phấn” của môn chủ nhàmình, cả đám trong lòng xuất hiện một ý niệm:
“Xem ra lễ vật rất không tệ nha, khiến Môn Chủ hưng phấn đến đỏ bừng cả mặt lên như thế!”
Lạc Nam đem mọi việc thu vào trong mắt, ở trong lòng âm thầm niệm nam mô, hy vọng Địa Mạnh Hùng không trực tiếp trở mặt làm thịt hắn.
Dù sao so với một cái Ngọc Cấp Thế Lực, mấy “lễ vật” mà hắn chuẩn bị thật sự quá mức khó coi.
Chỉ là Lạc Nam đánh giá thấp khí độ của một Ngọc Tiên Viên Mãn nhưĐịa Mạnh Hùng, dù hắn đã hận không thể lập tức đem đám người đuổi rangoài, nhưng vẫn cố gắng áp chế, khàn cả giọng gằn từng chữ:
“Một chút lễ mọn của quý Môn bổn tọa xin nhận, thật cảm tạ!”
“Dễ bàn…dễ bàn!” Ngọc Quán với Ngọc Hư không nhận ra sự khác thường trong lời nói của Địa Mạnh Hùng, đắc ý cười hớn hở phụ họa:
“Chỉ cần Thiếu Chủ của chúng tôi và tiểu thư của quý môn cây lá liềncành…như vậy quan hệ giữa hai nhà chúng ta sẽ thân càng thêm thân, sínhlễ Ngọc Tiên Môn chuẩn bị cũng sẽ làm hài lòng quý Môn phái!”
“Hài lòng cái rắm!” Địa Mạnh Hùng trong lòng mắng to, ngoài mặt thản nhiên gật đầu:
“Nếu đã như vậy bổn môn chủ cũng không tiếp tục nhiều lời, hai vịtrưởng lão có thể ở lại Địa Tiên Môn làm khách, về phần Ngọc Hải…sẽ cóngười sắp xếp để ngươi gặp mặt tiểu nữ một lần!”
“Nếu vậy thì đa tạ Môn Chủ!” Ngọc Quán với Ngọc Hư cười không khépđược miệng, liên tục đánh mắt cổ vũ cho Lạc Nam, hy vọng hắn cố gắngchinh phục được giai nhân gật đầu đồng ý.
Lạc Nam bí mật làm một động tác không thành vấn đề đáp lại, thật ra trong lòng đang kinh ngạc biểu hiện của Địa Mạnh Hùng.
Vị Môn chủ này không hổ là người đứng đầu một phái, dù trong cơn tứcgiận vẫn không mất đi lễ nghĩa, lại còn ưng thuận cho hắn gặp mặt nữnhi, lòng dạ rộng rãi không hề hẹp hòi.
Chuyện này khiến Lạc Nam có chút thiện cảm với Địa Tiên Môn, đáng tiếc ai kêu các ngươi muốn kết thân với Ngọc Tiên Môn làm gì…
Bất quá Lạc Nam cũng biết, hôn sự lần này tám phần mười đã thất bại rồi.
Thậm chí ngay cả chính bản thân Ngọc Tiên Môn cũng không hiểu vì sao sẽ thất bại.
Chỉ có kẻ nửa đường thọc gậy bánh xe, thần không biết quỷ không hayđánh tráo lễ vật mới hiểu nguyên nhân diễn ra trong đó mà thôi.
“Hôm nay đến đây…bãi tọa!” Địa Mạnh Hùng phất tay áo một cái, thả người bay đi.
Hắn muốn nhanh chóng chuồn mất, tránh tức giận đến hộc máu đương trường.
Ở trong mắt đám người thì vị Môn Chủ đại nhân đã được lễ vật quan trọng nào đó, buộc hắn phải vội vã mang đi bế quan.
Đan Mạnh Hùng lúc này ước gì Ngọc Quán với Ngọc Hư mấy người mauchóng cút đi, để hắn hướng toàn bộ trưởng lão công khai cái gọi là “lễvật” thành ý của Ngọc Tiên Môn nực cười như thế nào.
…
“Phụ thân…đó là những biểu hiện của Ngọc Hải sao?”
Bên trong một gian mật thất, một thiếu nữ nhìn Địa Mạnh Hùng đang thở phì phò phì phò, dở khóc dở cười nói.
Khác với vẻ ngoài thô lỗ của Địa Mạnh Hùng, thiếu nữ lại có khí chất hoàn toàn trái ngược.
Một đầu tóc dài màu hạt dẻ thả lỏng rơi xuống, lướt qua bờ eo thonsăn chắc gợi cảm, phủ lên bờ mông thịt vểnh cao, tạo thành cảnh đẹp ưumỹ.
Mày liễu má đào, mắt sáng mũi quỳnh, môi hồng răng trắng, gương mặttrái xoan trắng nõn không tỳ vết, lại mang theo một chút khí chất kiêncường không thua kém nam nhân.
Thân mặc một bộ võ y màu trắng đơn giản ôm sát cơ thể, khoe trọnđường cong mạn diệu… phía trước cơ thể có hai ngọn núi nhô cao, đẫy đàsăn chắc.
Điểm đặc biệt nhất của nàng là ở đôi chân…
Đùi đẹp khép hờ, chân dài thon thả nhưng dường như lại che giấu sức mạnh có thể dời non lắp biển, miên mang bất tận...
Khuynh quốc khuynh thành, lại là một giai nhân tuyệt sắc…
Nàng nhìn Nhẫn Trữ Vật mà Ngọc Tiên Môn đưa đến, dở khóc dở cười hướng Địa Mạnh Hùng cười khổ không thôi.
Địa Mạnh Hùng ở trước mặt người ngoài là cường giả có cơ hội đột pháTiên Vương cao cao tại thượng, nhưng ở trước mặt con gái này lại hiềnhòa trầm ấm, bị nàng trách cứ cũng chỉ có thể mặt ủ mày chau.
Địa Mạnh Hùng nghĩ đến nghĩ đi vẫn chả hiểu, vì sao Ngọc Tiên Môn khi dễ và xem nhẹ hắn đến như vậy.
Chẳng lẽ cái gọi là thành ý hôn nhân đại sự của Ngọc Tiên Môn đều là giả sao.
“Liệu…có kẻ nào giở trò quỷ hay không?” Bất chợt, thiếu nữ tay cầm Nhẫn Trữ Vật mở miệng đặt câu hỏi.
Nàng cũng không nghĩ ra đường đường là một Ngọc Cấp thế lực lại dâng lên lễ vật khó coi như vậy, điểm này khá đáng ngờ.
“Không thể nào…Nhẫn Trữ Vật là do chính tay Thiếu Chủ Ngọc Tiên Môndâng lên, nếu có kẻ giở trò…chỉ có thể là hắn!” Địa Mạnh Hùng lắc đầu.
Bởi vì nếu Ngọc Hư và Ngọc Quán có giở trò đánh tráo lễ vật, thì khigiao nhẫn vào tay Ngọc Hắn, hắn chẳng có lý do nào không kiểm tra lại.
Bất quá như nghĩ đến điều gì, hắn bật chợt ngẩng đầu nhìn nữ nhi: “Chẳng lẽ tên này chê nữ nhi của ta nên cố tình làm như vậy?”
Không hổ là Môn chủ một thế lực, hắn có phán đoán hợp lý của riêng mình.
Chỉ bất quá thiếu nữ lại lắc đầu nói: “Ngọc Hải này nổi danh phóngtúng, đối với mỹ nữ không hề có sức kháng cự…vài lần nữ nhi cùng hắnđụng mặt, tên này đều dùng ánh mắt hận không thể lột trần ta!”
Ngọc Hải và nàng đều thuộc Lam Cực Tiên Tinh và thế lực lớn, đươngnhiên từng có chạm mặt nhau vài lần, bất quá những lần đó nàng đều đeokhăn lụa che mặt, Ngọc Hải không biết nhan sắc của nàng, chỉ riêng thânthể cũng đủ làm hắn say mê.
Thiếu nữ không tin tên đó sẽ chê nàng mà đánh tráo Lễ vật.
“Đoán không ra…dứt khoát mặc kệ, ta mới lười cùng Ngọc Tiên Môn kếtthông gia, nữ nhi của ta còn cần một tên như Ngọc Hải sao?” Địa MạnhHùng tính cách phóng khoáng, giận cũng nhanh mà tan cũng nhanh, hắnquyết định dẹp phiền não sang một bên, nằm ngửa xuống bắt đầu ngáy o o.
Thiếu nữ dở khóc dở cười nhìn phụ thân, sau lại nhìn mấy viên DưỡngNhan Đan từ lễ vật của Ngọc Hải, khóe môi căng mộng nhếch lên một tiathú vị…
…
Một ngày này…
“Ra mắt Địa tiểu thư!”
Lạc Nam trong vai Ngọc Hải đang ngồi trong một tòa đình viện của Địa Tiên Môn, ánh mắt sáng quắc nhìn giai nhân vừa đến…
“Lại một hồng nhan họa thủy a!”
Trong lòng Lạc Nam dâng lên cảm khái, lực chú ý bị đôi chân dài miên mang lại tràn ngập cảm giác linh động kia thu hút.
Hắn cảm giác dù sở hữu đôi chân dài nhất Hậu Cung như Côn MinhNguyệt…và Đan Mộng Cơ sau đó đúc thành Chân Dài cũng kém hơn đôi chântrước mặt này một bậc.
Mỗi bước đi thong thả ung dung, uyển chuyển linh hoạt, nhịp điệu rõ ràng, tôn dánh người lên mức đỉnh cao nhất có thể.
Sau lưng nàng, hai tiểu thị nữ xinh đẹp như hoa trở thành vật làm nền, ảm đạm cho đóa hoa ở trung tâm khoe sắc tươi thắm.
“Ngọc thiếu chủ…đã lâu không gặp!”
Âm thanh bình thản vang lên, thiếu nữ đã cùng hai thị nữ của mìnhbước chân vào đình viện, hướng vị trí đối diện của Lạc Nam ngồi xuống.
Lạc Nam cũng ngồi ở nơi đối diện, hứng thú bừng bừng đảo quanh nữ nhân trước mặt này.
Tại Tiên giới…đây là mỹ nhân hắn cảm thấy có thể sánh ngang với Ỷ Vân…
“Địa tiểu thư, nàng cảm thấy hôn sự của chúng ta thế nào?” Lạc Nam bất chợt cười toe toét hỏi.
Địa Ngọc Huyền vừa mới ngồi xuống, xém chút nữa phun một ngụm trà từ miệng ra ngoài.
Tên khốn này cũng quá trực tiếp đi? Không theo lẽ thường ra bài à?
“Ngọc thiếu chủ nói đùa…hôn nhân đại sự là chuyện cả đời người, tiểunữ hiện tại chỉ một lòng truy cầu võ đạo, tạm thời chưa có hứng thú vớitình cảm trai gái, càng đừng nói đến kết hôn!” Địa Ngọc Huyền lắc đầunói.
RẦM…
Lạc Nam đột ngột vỗ bàn, đem hai nàng thị nữ sau lưng Địa Ngọc Huyền dọa đến sắc mặt tái nhợt.
Địa Ngọc Huyền mặt không biểu tình, chỉ nghe Lạc Nam gằn giọng nói:
“Ngọc Huyền tiểu thư, quý môn xem chúng ta là trò đùa sao? chấp nhậnra mắt cũng là các ngươi, chấp nhận thu lấy lễ vật cũng là cácngươi…hiện tại sao lại nói chưa tính đến hôn nhân đại sự? thật xem NgọcTiên Môn chúng ta là quả hồng mềm?”
Địa Ngọc Huyền nghe chất vấn của hắn, bất chợt ngẩng đầu nhìn lên,dùng ánh mắt đen láy không chút tạp chất của mình nhìn thẳng vào kẻ đốidiện, như muốn xem thấu bản chất con người hắn.
Lạc Nam bị nàng nhìn có chút chột dạ, bất quá ý chí lực của hắn rất mạnh, trợn mắt lên nhìn ngược lại nàng.
“Aizzz…” Hồi lâu sau, Địa Ngọc Huyền bình thản thở dài nói: “Ngọcthiếu chủ không muốn đi xa hơn trong hôn sự lần này, cũng không cần vậndụng vài loại thủ đoạn thấp kém đến như vậy!”
Lạc Nam trong lòng giật mình, bề ngoài cười lạnh nói: “Thấp kém? Bổnthiếu chủ thấp kém chỗ nào mau nói rõ, bằng không ta không bỏ qua!”
Địa Ngọc Huyền ánh mắt có sóng nước lưu chuyển, hé môi nói: “Mặc dùchúng ta gặp mặt không nhiều lần, nhưng tiểu nữ biết Ngọc Thiếu Chủ mặcdù thật sự kiêu căng tự mãn, nhưng chưa đến mức ngu ngốc liên tục làm ra các hành vi thô lỗ như hiện tại! rõ ràng là vì muốn phá hỏng hôn sự của chúng ta mà thôi!”
“Phốc!” Lạc Nam xém chút phun ra, chẳng lẽ khả năng diễn xuất của mình tệ hại đến vậy, để nữ nhân này nhìn ra sơ hở?
“Ngọc Môn Chủ - Ngọc Chấn Lôi dù gì cũng là một đại nhân vật, khôngđến mức keo kiệt dâng lên mấy lễ vật khó coi như vậy, cũng chẳng có động cơ trêu chọc phụ thân ta…việc này đối với Ngọc Tiên Môn chẳng hề cólợi! bởi vì đối với một người đứng đầu thế lực, đặt lợi ít chung lênhàng đầu chẳng phải sao?” Ngọc Huyền nhìn thẳng vào mắt hắn, thản nhiêncười:
“Chỉ có một khả năng…là do thiếu chủ đánh tráo lễ vật mà thôi!”
Lạc Nam âm thầm thở dài, vì sao hắn hay gặp nữ nhân thông minh đến như vậy?
Bất quá mặc dù đối phương nói đúng, thì đánh chết Lạc Nam cũng chẳng thừa nhận mình đánh tráo lễ vật, hắn cười lạnh nói:
“Ngọc Huyền tiểu thư mê sảng rồi, nói gì bổn thiếu chẳng hiểu!”
Địa Ngọc Huyền cũng không bận tâm lời nói của hắn, tiếp tục nói chuyện:
“Thật ra thiếu chủ cũng là lo xa, tiểu nữ cũng chưa từng có ý định sẽ đính hôn hay có bất kỳ ràng buộc nào đối với ngươi, tất cả là do phụthân chất phát của ta bị mấy lão già ngon ngọt dụ dỗ mà thôi, dù lễ vậtNgọc Tiên Môn dâng lên có quý giá đến đâu…tiểu nữ cũng sẽ trả lại khôngsót một đồng!”
“Ha hả, giỏi cho một câu trả lại không sót!” Lạc Nam giả vờ phẫn nộ quát:
“Địa Tiên Môn khinh người quá đáng, Ngọc Tiên Môn chúng ta sẽ không bỏ qua ý đồ, rất có thể dẫn phát hai Môn đại chiến!”
Hắn đã đem quan hệ môn phái ra uy hiếp, nào ngờ Địa Ngọc Huyền vẫn chỉ thản nhiên vuốt tóc:
“Thiếu chủ không cần phô trương thanh thế, toàn bộ Tinh Cầu này đềuhiểu...tam đại tông môn chúng ta chỉ cần sơ sảy một chút, Lam gia sẽ lập tức ngư ông đắc lợi, lấy thế sét đánh thống nhất Tinh Cầu, uy hiếp củangươi hoàn toàn là trò cười!”
Lạc Nam á khẩu, hắn hoàn toàn chịu thua rồi, thật khó có thể tưởngtượng một cái người như Địa Mạnh Hùng lại sinh ra nữ nhi điềm tĩnh cơtrí đến như vậy.
“So với trò đùa lần này…Ngọc Huyền có hứng thú hơn với một sự kiện,không biết Ngọc thiếu chủ có bằng lòng cho hay!?” Địa Ngọc Huyền khôngsợ hắn tức giận, trái lại lên tiếng nói.
Lạc Nam bị mạch suy nghĩ thất thường của nữ nhân này làm cho nhứt cả trứng, chỉ có thể hỏi: “Chuyện gì?”
Địa Ngọc Huyền bất chợt ánh mắt lưu chuyển, bên trong có nồng đậm vẻ sùng bái và tò mò, âm thanh cũng đề bạt lên mấy phần:
“Ngọc Huyền muốn biết thêm thông tin về người…mà Ngọc Tiên Môn các ngươi xem là Tà Tu kia!”
…
Chúc mọi người ngủ ngon :D
...
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn