Con Đường Bá Chủ
Chương 806 : Tiểu Lạc?
Ngày đăng: 11:35 12/08/22
Hải Vực Tinh…
Bồng Lai Tiên Đảo…
Một ngày này, Lạc Nam vốn khoanh chân ngồi trong mật thất đột ngột chân mày nhíu chặt.
Mà ở trước mặt hắn, Đế Diễm hóa thành một tôn Lò Luyện Khí thiêu đốthừng hực, bên trong là một mảnh bảo giáp chưa kịp hoàn thành, vẫn còn ởtrạng thái không hoàn chỉnh.
“Khốn kiếp, còn thiếu một chút nữa đã có thêm một kiện Cách Hồn Y rồi!” Lạc Nam âm thầm phiền muộn.
Mặc dù số lượng nguyên liệu Luyện Khí lần trước có được khi giao dịch với Mộng gia rất nhiều, nhưng vì trước đó Lạc Nam không hề yêu cầu vềnguyên liệu một cách cụ thể, nên đống nguyên liệu được giao có đủ loạihình từ những thứ để luyện vũ khí, pháp bảo kiến trúc, pháp bảo phi hành cho đến các loại nguyên liệu để luyện chế pháp bảo với từng thuộc tínhkhác biệt…
Nói tóm lại đa dạng các loại nguyên liệu, muốn loại nào có loại đó…
Nhưng đáng tiếc, cái mà Bồng Lai Tiên Đảo cần nhất lúc này là Cách Hồn Y thì nguyên liệu lại quá ít.
Sau khi tận dụng nguyên liệu một cách tối đa, Lạc Nam chỉ vì Bồng Lai Tiên Đảo luyện chế được 37 kiện Cách Hồn Y, còn chưa đủ phân phát đếntoàn bộ nữ đệ tử trên đảo…
Hiện tại hắn rất phiền muộn, ở kiện Cách Hồn Y thứ 38 còn thiếu mộtloại Nguyên Liệu mấu chốt, dẫn đến y phục vẫn chưa hoàn thành, con sốCách Hồn Y phải dừng lại ở 37.
37 kiện Cách Hồn Y mặc dù là cả một gia tài, nhưng muốn bảo đảm antoàn của toàn bộ nữ đệ tử Bồng Lai Tiên Đảo trong chiến đấu với BạchNguyệt Tộc vẫn còn kém rất nhiều.
“Xem ra phải nhờ Phú gia tìm kiếm nguyên liệu!”
Nghĩ đến đây, Lạc Nam ý niệm vừa động, tác đụng lên một tia Linh Hồn Bổn Nguyên đang giữ trong đầu…
“Gọi cái gì?”
Không gian gợn sóng, thân ảnh thành thục quyến rũ của Thục Phi đãxuất hiện ở bên trong mật thất, hương thơm quyến rũ nồng nàn, môi đỏ hémở có chút lười nhác nhìn Lạc Nam.
Vì nàng bị hắn thu giữ Linh Hồn Bổn Nguyên, vì thế ở trong khoảnhcách gần…Lạc Nam có thể thông qua Linh Hồn Bổn Nguyên truyền tin chonàng, để Thục Phi ngoan ngoãn tìm đến.
“Nguyên liệu để luyện Cách Hồn Y không đủ, nàng liên hệ với Tú Quyêngiúp ta, thu gôm Thuận Hồn Tơ, Cách Hồn Thạch và Da của các loại HồnThú…số lượng càng nhiều càng tốt!” Lạc Nam hướng Thục Phi giải thíchnói.
Mấy loại nguyên liệu hắn vừa kể chính là vật dùng để luyện chế CáchHồn Y, tin tưởng với tài lực và khả năng của Phú gia muốn tìm kiếm không phải chuyện quá khó khăn.
“Đương nhiên ta sẽ không để Phú gia chịu thiệt, nàng mang theo đámnguyên liệu không sử dụng này đi trao đổi nguyên liệu luyện với Cách Hồn Y, tin chắc Phú gia sẽ hài lòng!” Lạc Nam ném Nhẫn Trữ Vật cho ThụcPhi, bên trong chính là lượng lớn nguyên liệu Luyện Khí của Mộng gia đưa ra mà hắn tạm thời không cần dùng đến.
Lạc Nam chỉ giữ lại số ít nguyên liệu Vương Cấp và tất cả nguyên liệu Tôn Cấp.
Lúc này, nguyên liệu luyện chế Cách Hồn Y phải ưu tiên hàng đầu.
“Nè! Chủ nhân của ta là quái vật sao? hết Luyện Đan rồi đến Luyện Khí? Đẳng cấp lại cao đến như vậy?”
Thục Phi ánh mắt cổ quái nhìn vài kiện Cách Hồn Y chất chồng xung quanh Lạc Nam.
Nàng vừa tu luyện Tôn Cấp Vũ Kỹ thành công xuất quan vốn có chút tựđắc, nào ngờ chứng kiến Lạc Nam vì Bồng Lai Tiên Đảo luyện chế một đốnglớn Pháp Bảo, hơn nữa còn là Cách Hồn Y quý giá mà chỉ Khí Vương mới đủtư cách luyện chế.
Lại thêm thân phận Luyện Đan Sư trước đó, nam nhân này chính là Đan Khí song Vương, lại thêm Tiên, Hồn và Thể…
Hiện tại Thục Phi cho rằng Lạc Nam chính là quái nhân không gì không biết…Tiên giới vạn năm chưa từng xuất hiện một lần.
“Ta mất gần 8 năm trong Gia Tốc Trận mới trở thành Khí Vương, có gì đáng giá kiêu ngạo?” Lạc Nam nhìn Thục Phi bình tĩnh hỏi.
Không biết có phải là do khả năng khống Hỏa thành thạo nhờ Luyện Đantừ trước hay không, mà theo đánh giá của Lạc Nam, trở thành Luyện Khí Sư so với Luyện Đan Sư dễ dàng hơn nhiều lắm, nhất là khi có Khí Đạo Thiên Thư lý giải quá mức cặn kẽ rồi, Lạc Nam thành công tiến vào Khí Vươngdễ dàng hơn trở thành Đan Vương rất nhiều.
Hắn trở thành Đan Vương mất đến vài chục năm, trở thành Khí Vương chỉ mất có tám năm…
Chẳng lẽ Đan Đạo Thánh Thủy ưu việt hơn Khí Đạo Thánh Thể?
“Là Khí Đạo Thiên Thư nhỉnh hơn Đan Đế Chân Giải!” Kim Nhi lên tiếng giải thích nói:
“Đan Đế Chân Giải chỉ do một vị Đan Đế sáng lập, bên trong có rấtnhiều cách nhìn và kiến giải cá nhân của một mình hắn, dẫn đến công tửcũng bị ảnh hưởng theo, muốn tự định hình phong cách của mình mất mộtthời gian dài!”
“Còn Khí Đạo Thiên Thư lại có tận năm vị Khí Đế chung tay tạo nên,bên trong nó là những ý kiến trái chiều xen lẫn vào nhau, mỗi một ý đềucó cái hay và đạo lý của nó, công tử với tư cách là một người ngoài cuộc quan sát năm vị Khí Đế thảo luận, từ đó đúc kết ra được nhiều hơn, lĩnh ngộ cũng nhanh hơn!”
Lạc Nam nghe nàng giải thích có chút trầm tư, quả thật một vị Đan Đếkhông thể nào sánh bằng năm vị Khí Đế, chưa kể hắn luyện đan còn bận rộn nghiên cứu ra Đan Dược siêu to khổng lồ, đây là đúc kết của cá nhân hắn mà Đan Đế Chân Giải không có.
“Được rồi, nàng luyện thành Băng Thiên Tuyết Địa chứ?” Đưa ánh mắt sang Thục Phi quyến rũ xinh đẹp, Lạc Nam hỏi.
“Đương nhiên!” Thục Phi đầu lưỡi vươn ra liếm nhẹ mép môi đỏ mộng, tóc dài bồng bềnh như mây, ánh mắt tràn ngập hưng phấn nói:
“Đây là Vũ Kỹ quần thể cực kỳ khủng bố, thật mong một kích thi triển đem Bạch Nguyệt Giới hóa thành hoa tuyết băng vụn!”
“Đừng có lỗ mảng, tu vi Tiên Tôn của nàng giấu thật kỹ cho ta!” Lạc Nam trừng mắt nhìn:
“Một cái Bạch Nguyệt Tộc đã làm ta tốn không ít công sức rồi, chưa muốn chiến với Tôn giới đâu đó!”
“Yên tâm đi, Hải Vực Tinh mặc dù không tệ nhưng còn chưa đến mứckhiến Địa Tôn hay Thiên Tôn chú ý, nếu chiến với Đại Tôn giới trở xuốngta cảm thấy mình có thể lo liệu!” Thục Phi ánh mắt chớp chớp nhìn hắn đề nghị, nàng cảm thấy mình đột phá Tiên Tôn nhưng không thể hiển uy quámức ủy khuất.
Nàng trở thành Tôn giả không lâu…vậy mà dám nói có thể chiến Đại Tôn, quả nhiên cực kỳ kiêu ngạo.
“Hừ!” Đáng tiếc là Lạc Nam hừ lạnh một tiếng, trừng mắt nhìn nàng dội một gáo nước lạnh: “Đừng quên đám Thiên Tôn kia biết chúng ta có ítnhất hai loại Dị Thuộc Tính trên người nàng, lần trước ở bên ngoài QuầnHùng Tinh không có ta thì nàng bị bế đi rồi!”
Thục Phi nghe vậy có chút rùng mình, sắc mặt xinh đẹp có chút khó coi…
Hiển nhiên lúc này nàng mới biết mình chủ quan, hai loại Dị Thuộc Tính đủ để một vài tên Thiên Tôn làm xằng làm bậy rồi.
Nếu tin tức Hải Vực Tinh tấn thăng Tôn giới truyền ra bên ngoài, chỉ sợ đám Tiên Tôn kia sẽ tiếp tục tìm đến nàng a.
“Được rồi! ta đi tìm tiểu tình nhân kia của ngươi!” Thục Phi có chút uể oải, quay người muốn đi tìm Tú Quyên.
“Khoan đã!” Lạc Nam hô lên, kéo lấy tay nàng…
Thục Phi theo quán tính ngồi lên đùi hắn…
“Chuyện gì nữa?” Thục Phi lườm lườm.
“Hắc hắc! thưởng cho nàng!” Lạc Nam cười xấu xa, nâng lên cái cằmtrơn bóng của mỹ nhân, nhìn đôi môi anh đào trơn bóng của nàng cúi đầuhôn xuống.
“Ưm…”
Thục Phi thân thể ngày càng mẫn cảm, rất nhanh đã duỗi đầu lưỡi ngọt ngào của mình ra chủ động đón lấy lưỡi.
Bốn cánh môi hút chặt, hai đầu lưỡi say mê quấn quít…
Lạc Nam một tay đặt lên bờ mông tròn của nàng xoa nhẹ, một tay khác vuốt ve mái tóc bồng bềnh mềm mại.
Hai người hôn rất sâu, rất lâu…
Thật ra là Lạc Nam thấy Thục Phi có chút chán chường nên muốn hônnàng một cái động viên, nào ngờ hai người vừa hôn nhau đã như xăng gặplửa, nhất thời bùng cháy dữ dội.
“Vào Linh Giới Châu hành sự!” Lạc Nam hô hấp ồ ồ, ý niệm vừa động đã mang theo Thục Phi vào Linh Giới Châu.
Hai thân thể trần truồng nhất thời quấn lấy nhau, như thiên lôi gặpđịa hỏa cuồn cuộn nổ tung, côn thịt nhắm ngay u cốc chật chội hung hăngcắm vào.
“Ưm…sướng! nhẹ một chút!”
Âm thanh rên rỉ vang vọng khắp không gian…
Không biết qua bao lâu, Thục Phi một mặt tràn đầy thỏa mãn giúp Lạc Nam mặc y phục, một tay cấu lên lồng ngực hắn trách hờn:
“Như con trâu nước! đau chết người ta!”
Lạc Nam cười hì hì, một tay đưa xuống hai chân nàng niết nhẹ lên đôi môi dọc bằng thịt, trong lòng tràn đầy tự hào.
Để một vị Tiên Tôn oằn mình rên rỉ, sau cùng phải đầu hàng xin tha quả thật là mơ ước của mọi nam nhân.
Nhìn da thịt Thục Phi trắng hồng khiêu gợi không chút tỳ vết, hắn cười trêu nói:
“Có Long Tiên Thánh Điển hỗ trợ nàng đau cái gì? Là đau hay là sướng?”
Thục Phi liếc xéo hắn sẳng giọng: “Quá sướng có thể chết người!”
Lạc Nam bật cười, lúc này như nhớ ra điều gì hắn vội hỏi Kim Nhi:
“Kim Nhi, ta ở trong Gia Tốc Trận Linh Giới Châu, cộng thêm Gia TốcTrận ở bên ngoài, như vậy thời gian có được tính là 100x100?”
“Công tử đừng mơ mộng hảo huyền!” Kim Nhi có chút khinh bỉ nhìn công tử nhà mình, môi hồng chúm chím nói:
“Gia Tốc Trận ở Linh Giới Châu và Gia Tốc Trận ở bên ngoài Đảo khôngtương thích với nhau, thời gian trong Gia Tốc Trận chỉ gia tốc so vớithời gian thực tế mà thôi!”
“Điều đó đồng nghĩa với dù công tử có đem 10 cái Gia Tốc Trận chấtchồng vào nhau, nhưng khi tiến vào vẫn chỉ gia tốc 100 lần so với thờigian thực tế mà thôi!”
Lạc Nam nghe vậy có chút tiếc nuối thở dài, ý định bật hack thời gian của hắn đã tan thành mây khói.
“Quên nói với công tử, tiến vào Vạn Giới Môn tuyệt đối không thể sửdụng Gia Tốc Trận! hoặc một khi sử dụng Gia Tốc Trận thì không được dùng Điểm Danh Vọng để tác động đến quỷ tích thời gian!” Đúng lúc này, KimNhi hết sức nghiêm túc mở miệng.
“Hả? tại sao?” Lạc Nam sắc mặt mộng bức.
“Thời gian là thứ rất khó nắm bắt, dù là Hệ Thống muốn thay đổi quỷtích thời gian trong Vạn Giới Môn cũng cực kỳ vất vả, nếu công tử sửdụng thêm Gia Tốc Trận trong quá trình ở bên trong đó lại càng khiến quỷ tích thời gian trở nên phức tạp, đến khi đó Hệ Thống cũng chưa chắc cóthể xử lý được, hậu quả rất khó tưởng tượng!” Kim Nhi trịnh trọng đáp.
Lạc Nam âm thầm rùng mình, nghiêm túc gật đầu hứa: “Ta nhớ rồi!”
Với kiến thức và tầm mắt của hắn hiện tại quả thật rất khó lý giải về cái gọi là Thời Gian, tốt hơn hết là nghe lời cảnh cáo của Kim Nhi đểtránh gây ra đại sự.
Dù sao thì việc thay đổi Quỷ Tích trong Vạn Giới Môn tiêu hao quánhiều Điểm Danh Vọng, Lạc Nam cũng sẽ không dùng đến khi không thật sựcần thiết.
…
Phú Gia…
Đường đường là một Thiên Vương Cấp Thế Lực, lại là thành viên củaThiên Địa Hội nhưng lúc này đây lại có nhân vật ra vào Phú gia như chốnkhông người.
Còn ai khác ngoài Thục Phi?
Tiên Tôn ở Tiên giới là nhân vật khó lường, Tôn Lực bao phủ cơ thểthu liễm khí tức quá mức kinh khủng, chỉ sợ có thể tùy ý ra vào bất kỳThiên Vương Cấp Thế Lực nào, trừ khi thế lực đó có thủ đoạn đặc biệt mới mong phát hiện.
“Tiểu tình nhân này của hắn chắc là còn đang bế quan rồi!”
Mắt đẹp liếc một vòng đại điện không thấy ai, Thục Phi âm thầm suynghĩ lười biếng ngồi xuống bảo tọa, chẳng có vẻ gì là khẩn trương khi tự ý tiến vào nhà người khác.
Thục Phi tự tin trong toàn bộ Phú gia, chỉ cần có bất kỳ thứ gì tiếnđến gần đều không thoát khỏi phạm vi cảm ứng của nàng, ngay cả một conmuỗi cũng không ngoại lệ.
Nhưng Thục Phi nào đâu biết lúc này đây ở cách nàng không xa, một con sinh vật nhỏ đang đập cánh lơ lửng trên không, nhẹ nhàng lúc lắc cáiđầu tròn, cặp mắt lay láy thản nhiên khóa lấy nàng, lại đem toàn bộ thân ảnh của Thục Phi truyền cho chủ nhân của nó.
Hồi lâu sau, bản năng của một Tiên Tôn và trực giác nữ nhân khiếnThục Phi có chút rợn tóc gáy, chẳng biết vì sao nàng lại có cảm giácmình bị ai đó nhìn trộm.
“Kẻ nào?”
Thục Phi sắc mặt lạnh lẽo quát lên, nàng tin tưởng vào trực giác của mình.
Trong lúc nhất thời, thần thức của Thục Phi cuồn cuộn quét ra ngoài, truy tìm kẻ âm thầm ẩn núp nhìn trộm mình.
Chỉ là rất nhanh sau đó Thục Phi lại biến sắc mặt, bởi vì nàng căn bản chẳng phát hiện ra thứ gì cả…
Không hề biết rằng, Thần Thức của nàng quét đến con vật nhỏ đang lơlửng giữa không trung kia lập tức bị nó vươn ra cái miệng nhỏ xíu cắnmất, vì thế chẳng thể quét được nó.
“Không đúng, Thần Thức của ta vì sao không thể quét đến nơi đó?”
Thục Phi nhất thời nhíu mày, nàng phát hiện có một chỗ nhỏ đến mứcgần như không tồn tại giữa không gian, nơi đó Thần Thức của nàng tiếnđến lập tức bị mất đi, nó giống như một cái lổ nhỏ giữa tấm lưới ThầnThức rộng lớn, nếu lơ là sẽ không thể nào phát giác.
“Hừ! mặc kệ là gì, đánh trước rồi nói!” Thục Phi âm thầm hừ mộttiếng, Băng Tôn Lực hội tụ trên đầu ngón tay hình thành một Chỉ, hướngvị trí đó bắn mạnh.
VÈO…
Một chỉ Băng lạnh xé rách không gian, bắn vào lỗ hỏng trong Thần Thức của chính mình.
Con vật nhỏ kia thấy mình bị công kích chẳng chút hoang mang nào, cái miệng của nó đột ngột hé ra, chỉ trong thoáng chốc đã đem Băng Tôn Lựccủa Thục Phi hoàn toàn cắn nuốt, chẳng để lại chút cặn nào, nhưng nếunhìn kỹ sẽ phát hiện cái bụng của nó phình to ra một chút, sắc mặt cóchút trướng lên đỏ bừng vì ăn nhiều.
Hiển nhiên hiện tại việc ăn Băng Tôn Lực vẫn hơi quá sức của nó.
Nhưng Thục Phi khi nhìn thấy một Chỉ của mình quỷ dị biến mất, tráitim của nàng thắt chặt, sát khí trào dâng, bàn tay ngưng tụ công kíchmạnh mẽ hơn, đem toàn bộ đại điện như hóa thành băng giá.
“Chết!”
Thục Phi lạnh lùng, muốn tiếp tục tấn công.
“Hừ, tự tiện vào nhà của ta, lúc này còn muốn đánh vật nuôi của ta, Thục Phi ngươi có biết điều hay không?”
Có âm thanh nữ tử trêu tức vang lên, chỉ thấy thân ảnh Tú Quyên thành thục phong vận đã đứng tại cửa điện, đôi tay khoanh tròn trước bộ ngựcsữa, cười tủm tỉm nhìn Thục Phi trêu chọc nói.
“Vật nuôi?” Thục Phi nhíu mày, đem công kích đang sắp đánh ra thu hồi vào cơ thể.
Vo ve vo ve vo ve…
Có tiếng côn trùng vang lên, ngay tại vị trí mà Thục Phi vừa ngờ vực đột nhiên xuất hiện một con vật bé tí.
Thục Phi trừng to mắt nhìn, chỉ thấy nó là một con côn trùng nhỏ nhưđầu ngón út, toàn thân bao phủ trong vảy giáp kiên cố, trên đầu có mộtcái vương miện kỳ quái màu hoàng kim hết sức cao quý.
“Là đồ vật này?”
Thục Phi khó tin thốt lên, nàng chẳng thể nghỉ đến một con Côn Trùnglại có thể ẩn nấp trước mặt Tiên Tôn, cắn nuốt cả Thần Thức và Tôn Lựccủa mình.
Đây rốt cuộc là thứ quái quỷ gì?
“Nó là vật nuôi yêu thích của ta!” Tú Quyên nhìn thấy Thục Phi kinhngạc như vậy có chút hài lòng, sau đó nhìn sang côn trùng nhỏ thản nhiên nói :
‘‘Tiểu Lạc mau chào hỏi Thục Phi tỷ tỷ !’’
…
Chúc mọi người buổi chiều vui vẻ <3
Bồng Lai Tiên Đảo…
Một ngày này, Lạc Nam vốn khoanh chân ngồi trong mật thất đột ngột chân mày nhíu chặt.
Mà ở trước mặt hắn, Đế Diễm hóa thành một tôn Lò Luyện Khí thiêu đốthừng hực, bên trong là một mảnh bảo giáp chưa kịp hoàn thành, vẫn còn ởtrạng thái không hoàn chỉnh.
“Khốn kiếp, còn thiếu một chút nữa đã có thêm một kiện Cách Hồn Y rồi!” Lạc Nam âm thầm phiền muộn.
Mặc dù số lượng nguyên liệu Luyện Khí lần trước có được khi giao dịch với Mộng gia rất nhiều, nhưng vì trước đó Lạc Nam không hề yêu cầu vềnguyên liệu một cách cụ thể, nên đống nguyên liệu được giao có đủ loạihình từ những thứ để luyện vũ khí, pháp bảo kiến trúc, pháp bảo phi hành cho đến các loại nguyên liệu để luyện chế pháp bảo với từng thuộc tínhkhác biệt…
Nói tóm lại đa dạng các loại nguyên liệu, muốn loại nào có loại đó…
Nhưng đáng tiếc, cái mà Bồng Lai Tiên Đảo cần nhất lúc này là Cách Hồn Y thì nguyên liệu lại quá ít.
Sau khi tận dụng nguyên liệu một cách tối đa, Lạc Nam chỉ vì Bồng Lai Tiên Đảo luyện chế được 37 kiện Cách Hồn Y, còn chưa đủ phân phát đếntoàn bộ nữ đệ tử trên đảo…
Hiện tại hắn rất phiền muộn, ở kiện Cách Hồn Y thứ 38 còn thiếu mộtloại Nguyên Liệu mấu chốt, dẫn đến y phục vẫn chưa hoàn thành, con sốCách Hồn Y phải dừng lại ở 37.
37 kiện Cách Hồn Y mặc dù là cả một gia tài, nhưng muốn bảo đảm antoàn của toàn bộ nữ đệ tử Bồng Lai Tiên Đảo trong chiến đấu với BạchNguyệt Tộc vẫn còn kém rất nhiều.
“Xem ra phải nhờ Phú gia tìm kiếm nguyên liệu!”
Nghĩ đến đây, Lạc Nam ý niệm vừa động, tác đụng lên một tia Linh Hồn Bổn Nguyên đang giữ trong đầu…
“Gọi cái gì?”
Không gian gợn sóng, thân ảnh thành thục quyến rũ của Thục Phi đãxuất hiện ở bên trong mật thất, hương thơm quyến rũ nồng nàn, môi đỏ hémở có chút lười nhác nhìn Lạc Nam.
Vì nàng bị hắn thu giữ Linh Hồn Bổn Nguyên, vì thế ở trong khoảnhcách gần…Lạc Nam có thể thông qua Linh Hồn Bổn Nguyên truyền tin chonàng, để Thục Phi ngoan ngoãn tìm đến.
“Nguyên liệu để luyện Cách Hồn Y không đủ, nàng liên hệ với Tú Quyêngiúp ta, thu gôm Thuận Hồn Tơ, Cách Hồn Thạch và Da của các loại HồnThú…số lượng càng nhiều càng tốt!” Lạc Nam hướng Thục Phi giải thíchnói.
Mấy loại nguyên liệu hắn vừa kể chính là vật dùng để luyện chế CáchHồn Y, tin tưởng với tài lực và khả năng của Phú gia muốn tìm kiếm không phải chuyện quá khó khăn.
“Đương nhiên ta sẽ không để Phú gia chịu thiệt, nàng mang theo đámnguyên liệu không sử dụng này đi trao đổi nguyên liệu luyện với Cách Hồn Y, tin chắc Phú gia sẽ hài lòng!” Lạc Nam ném Nhẫn Trữ Vật cho ThụcPhi, bên trong chính là lượng lớn nguyên liệu Luyện Khí của Mộng gia đưa ra mà hắn tạm thời không cần dùng đến.
Lạc Nam chỉ giữ lại số ít nguyên liệu Vương Cấp và tất cả nguyên liệu Tôn Cấp.
Lúc này, nguyên liệu luyện chế Cách Hồn Y phải ưu tiên hàng đầu.
“Nè! Chủ nhân của ta là quái vật sao? hết Luyện Đan rồi đến Luyện Khí? Đẳng cấp lại cao đến như vậy?”
Thục Phi ánh mắt cổ quái nhìn vài kiện Cách Hồn Y chất chồng xung quanh Lạc Nam.
Nàng vừa tu luyện Tôn Cấp Vũ Kỹ thành công xuất quan vốn có chút tựđắc, nào ngờ chứng kiến Lạc Nam vì Bồng Lai Tiên Đảo luyện chế một đốnglớn Pháp Bảo, hơn nữa còn là Cách Hồn Y quý giá mà chỉ Khí Vương mới đủtư cách luyện chế.
Lại thêm thân phận Luyện Đan Sư trước đó, nam nhân này chính là Đan Khí song Vương, lại thêm Tiên, Hồn và Thể…
Hiện tại Thục Phi cho rằng Lạc Nam chính là quái nhân không gì không biết…Tiên giới vạn năm chưa từng xuất hiện một lần.
“Ta mất gần 8 năm trong Gia Tốc Trận mới trở thành Khí Vương, có gì đáng giá kiêu ngạo?” Lạc Nam nhìn Thục Phi bình tĩnh hỏi.
Không biết có phải là do khả năng khống Hỏa thành thạo nhờ Luyện Đantừ trước hay không, mà theo đánh giá của Lạc Nam, trở thành Luyện Khí Sư so với Luyện Đan Sư dễ dàng hơn nhiều lắm, nhất là khi có Khí Đạo Thiên Thư lý giải quá mức cặn kẽ rồi, Lạc Nam thành công tiến vào Khí Vươngdễ dàng hơn trở thành Đan Vương rất nhiều.
Hắn trở thành Đan Vương mất đến vài chục năm, trở thành Khí Vương chỉ mất có tám năm…
Chẳng lẽ Đan Đạo Thánh Thủy ưu việt hơn Khí Đạo Thánh Thể?
“Là Khí Đạo Thiên Thư nhỉnh hơn Đan Đế Chân Giải!” Kim Nhi lên tiếng giải thích nói:
“Đan Đế Chân Giải chỉ do một vị Đan Đế sáng lập, bên trong có rấtnhiều cách nhìn và kiến giải cá nhân của một mình hắn, dẫn đến công tửcũng bị ảnh hưởng theo, muốn tự định hình phong cách của mình mất mộtthời gian dài!”
“Còn Khí Đạo Thiên Thư lại có tận năm vị Khí Đế chung tay tạo nên,bên trong nó là những ý kiến trái chiều xen lẫn vào nhau, mỗi một ý đềucó cái hay và đạo lý của nó, công tử với tư cách là một người ngoài cuộc quan sát năm vị Khí Đế thảo luận, từ đó đúc kết ra được nhiều hơn, lĩnh ngộ cũng nhanh hơn!”
Lạc Nam nghe nàng giải thích có chút trầm tư, quả thật một vị Đan Đếkhông thể nào sánh bằng năm vị Khí Đế, chưa kể hắn luyện đan còn bận rộn nghiên cứu ra Đan Dược siêu to khổng lồ, đây là đúc kết của cá nhân hắn mà Đan Đế Chân Giải không có.
“Được rồi, nàng luyện thành Băng Thiên Tuyết Địa chứ?” Đưa ánh mắt sang Thục Phi quyến rũ xinh đẹp, Lạc Nam hỏi.
“Đương nhiên!” Thục Phi đầu lưỡi vươn ra liếm nhẹ mép môi đỏ mộng, tóc dài bồng bềnh như mây, ánh mắt tràn ngập hưng phấn nói:
“Đây là Vũ Kỹ quần thể cực kỳ khủng bố, thật mong một kích thi triển đem Bạch Nguyệt Giới hóa thành hoa tuyết băng vụn!”
“Đừng có lỗ mảng, tu vi Tiên Tôn của nàng giấu thật kỹ cho ta!” Lạc Nam trừng mắt nhìn:
“Một cái Bạch Nguyệt Tộc đã làm ta tốn không ít công sức rồi, chưa muốn chiến với Tôn giới đâu đó!”
“Yên tâm đi, Hải Vực Tinh mặc dù không tệ nhưng còn chưa đến mứckhiến Địa Tôn hay Thiên Tôn chú ý, nếu chiến với Đại Tôn giới trở xuốngta cảm thấy mình có thể lo liệu!” Thục Phi ánh mắt chớp chớp nhìn hắn đề nghị, nàng cảm thấy mình đột phá Tiên Tôn nhưng không thể hiển uy quámức ủy khuất.
Nàng trở thành Tôn giả không lâu…vậy mà dám nói có thể chiến Đại Tôn, quả nhiên cực kỳ kiêu ngạo.
“Hừ!” Đáng tiếc là Lạc Nam hừ lạnh một tiếng, trừng mắt nhìn nàng dội một gáo nước lạnh: “Đừng quên đám Thiên Tôn kia biết chúng ta có ítnhất hai loại Dị Thuộc Tính trên người nàng, lần trước ở bên ngoài QuầnHùng Tinh không có ta thì nàng bị bế đi rồi!”
Thục Phi nghe vậy có chút rùng mình, sắc mặt xinh đẹp có chút khó coi…
Hiển nhiên lúc này nàng mới biết mình chủ quan, hai loại Dị Thuộc Tính đủ để một vài tên Thiên Tôn làm xằng làm bậy rồi.
Nếu tin tức Hải Vực Tinh tấn thăng Tôn giới truyền ra bên ngoài, chỉ sợ đám Tiên Tôn kia sẽ tiếp tục tìm đến nàng a.
“Được rồi! ta đi tìm tiểu tình nhân kia của ngươi!” Thục Phi có chút uể oải, quay người muốn đi tìm Tú Quyên.
“Khoan đã!” Lạc Nam hô lên, kéo lấy tay nàng…
Thục Phi theo quán tính ngồi lên đùi hắn…
“Chuyện gì nữa?” Thục Phi lườm lườm.
“Hắc hắc! thưởng cho nàng!” Lạc Nam cười xấu xa, nâng lên cái cằmtrơn bóng của mỹ nhân, nhìn đôi môi anh đào trơn bóng của nàng cúi đầuhôn xuống.
“Ưm…”
Thục Phi thân thể ngày càng mẫn cảm, rất nhanh đã duỗi đầu lưỡi ngọt ngào của mình ra chủ động đón lấy lưỡi.
Bốn cánh môi hút chặt, hai đầu lưỡi say mê quấn quít…
Lạc Nam một tay đặt lên bờ mông tròn của nàng xoa nhẹ, một tay khác vuốt ve mái tóc bồng bềnh mềm mại.
Hai người hôn rất sâu, rất lâu…
Thật ra là Lạc Nam thấy Thục Phi có chút chán chường nên muốn hônnàng một cái động viên, nào ngờ hai người vừa hôn nhau đã như xăng gặplửa, nhất thời bùng cháy dữ dội.
“Vào Linh Giới Châu hành sự!” Lạc Nam hô hấp ồ ồ, ý niệm vừa động đã mang theo Thục Phi vào Linh Giới Châu.
Hai thân thể trần truồng nhất thời quấn lấy nhau, như thiên lôi gặpđịa hỏa cuồn cuộn nổ tung, côn thịt nhắm ngay u cốc chật chội hung hăngcắm vào.
“Ưm…sướng! nhẹ một chút!”
Âm thanh rên rỉ vang vọng khắp không gian…
Không biết qua bao lâu, Thục Phi một mặt tràn đầy thỏa mãn giúp Lạc Nam mặc y phục, một tay cấu lên lồng ngực hắn trách hờn:
“Như con trâu nước! đau chết người ta!”
Lạc Nam cười hì hì, một tay đưa xuống hai chân nàng niết nhẹ lên đôi môi dọc bằng thịt, trong lòng tràn đầy tự hào.
Để một vị Tiên Tôn oằn mình rên rỉ, sau cùng phải đầu hàng xin tha quả thật là mơ ước của mọi nam nhân.
Nhìn da thịt Thục Phi trắng hồng khiêu gợi không chút tỳ vết, hắn cười trêu nói:
“Có Long Tiên Thánh Điển hỗ trợ nàng đau cái gì? Là đau hay là sướng?”
Thục Phi liếc xéo hắn sẳng giọng: “Quá sướng có thể chết người!”
Lạc Nam bật cười, lúc này như nhớ ra điều gì hắn vội hỏi Kim Nhi:
“Kim Nhi, ta ở trong Gia Tốc Trận Linh Giới Châu, cộng thêm Gia TốcTrận ở bên ngoài, như vậy thời gian có được tính là 100x100?”
“Công tử đừng mơ mộng hảo huyền!” Kim Nhi có chút khinh bỉ nhìn công tử nhà mình, môi hồng chúm chím nói:
“Gia Tốc Trận ở Linh Giới Châu và Gia Tốc Trận ở bên ngoài Đảo khôngtương thích với nhau, thời gian trong Gia Tốc Trận chỉ gia tốc so vớithời gian thực tế mà thôi!”
“Điều đó đồng nghĩa với dù công tử có đem 10 cái Gia Tốc Trận chấtchồng vào nhau, nhưng khi tiến vào vẫn chỉ gia tốc 100 lần so với thờigian thực tế mà thôi!”
Lạc Nam nghe vậy có chút tiếc nuối thở dài, ý định bật hack thời gian của hắn đã tan thành mây khói.
“Quên nói với công tử, tiến vào Vạn Giới Môn tuyệt đối không thể sửdụng Gia Tốc Trận! hoặc một khi sử dụng Gia Tốc Trận thì không được dùng Điểm Danh Vọng để tác động đến quỷ tích thời gian!” Đúng lúc này, KimNhi hết sức nghiêm túc mở miệng.
“Hả? tại sao?” Lạc Nam sắc mặt mộng bức.
“Thời gian là thứ rất khó nắm bắt, dù là Hệ Thống muốn thay đổi quỷtích thời gian trong Vạn Giới Môn cũng cực kỳ vất vả, nếu công tử sửdụng thêm Gia Tốc Trận trong quá trình ở bên trong đó lại càng khiến quỷ tích thời gian trở nên phức tạp, đến khi đó Hệ Thống cũng chưa chắc cóthể xử lý được, hậu quả rất khó tưởng tượng!” Kim Nhi trịnh trọng đáp.
Lạc Nam âm thầm rùng mình, nghiêm túc gật đầu hứa: “Ta nhớ rồi!”
Với kiến thức và tầm mắt của hắn hiện tại quả thật rất khó lý giải về cái gọi là Thời Gian, tốt hơn hết là nghe lời cảnh cáo của Kim Nhi đểtránh gây ra đại sự.
Dù sao thì việc thay đổi Quỷ Tích trong Vạn Giới Môn tiêu hao quánhiều Điểm Danh Vọng, Lạc Nam cũng sẽ không dùng đến khi không thật sựcần thiết.
…
Phú Gia…
Đường đường là một Thiên Vương Cấp Thế Lực, lại là thành viên củaThiên Địa Hội nhưng lúc này đây lại có nhân vật ra vào Phú gia như chốnkhông người.
Còn ai khác ngoài Thục Phi?
Tiên Tôn ở Tiên giới là nhân vật khó lường, Tôn Lực bao phủ cơ thểthu liễm khí tức quá mức kinh khủng, chỉ sợ có thể tùy ý ra vào bất kỳThiên Vương Cấp Thế Lực nào, trừ khi thế lực đó có thủ đoạn đặc biệt mới mong phát hiện.
“Tiểu tình nhân này của hắn chắc là còn đang bế quan rồi!”
Mắt đẹp liếc một vòng đại điện không thấy ai, Thục Phi âm thầm suynghĩ lười biếng ngồi xuống bảo tọa, chẳng có vẻ gì là khẩn trương khi tự ý tiến vào nhà người khác.
Thục Phi tự tin trong toàn bộ Phú gia, chỉ cần có bất kỳ thứ gì tiếnđến gần đều không thoát khỏi phạm vi cảm ứng của nàng, ngay cả một conmuỗi cũng không ngoại lệ.
Nhưng Thục Phi nào đâu biết lúc này đây ở cách nàng không xa, một con sinh vật nhỏ đang đập cánh lơ lửng trên không, nhẹ nhàng lúc lắc cáiđầu tròn, cặp mắt lay láy thản nhiên khóa lấy nàng, lại đem toàn bộ thân ảnh của Thục Phi truyền cho chủ nhân của nó.
Hồi lâu sau, bản năng của một Tiên Tôn và trực giác nữ nhân khiếnThục Phi có chút rợn tóc gáy, chẳng biết vì sao nàng lại có cảm giácmình bị ai đó nhìn trộm.
“Kẻ nào?”
Thục Phi sắc mặt lạnh lẽo quát lên, nàng tin tưởng vào trực giác của mình.
Trong lúc nhất thời, thần thức của Thục Phi cuồn cuộn quét ra ngoài, truy tìm kẻ âm thầm ẩn núp nhìn trộm mình.
Chỉ là rất nhanh sau đó Thục Phi lại biến sắc mặt, bởi vì nàng căn bản chẳng phát hiện ra thứ gì cả…
Không hề biết rằng, Thần Thức của nàng quét đến con vật nhỏ đang lơlửng giữa không trung kia lập tức bị nó vươn ra cái miệng nhỏ xíu cắnmất, vì thế chẳng thể quét được nó.
“Không đúng, Thần Thức của ta vì sao không thể quét đến nơi đó?”
Thục Phi nhất thời nhíu mày, nàng phát hiện có một chỗ nhỏ đến mứcgần như không tồn tại giữa không gian, nơi đó Thần Thức của nàng tiếnđến lập tức bị mất đi, nó giống như một cái lổ nhỏ giữa tấm lưới ThầnThức rộng lớn, nếu lơ là sẽ không thể nào phát giác.
“Hừ! mặc kệ là gì, đánh trước rồi nói!” Thục Phi âm thầm hừ mộttiếng, Băng Tôn Lực hội tụ trên đầu ngón tay hình thành một Chỉ, hướngvị trí đó bắn mạnh.
VÈO…
Một chỉ Băng lạnh xé rách không gian, bắn vào lỗ hỏng trong Thần Thức của chính mình.
Con vật nhỏ kia thấy mình bị công kích chẳng chút hoang mang nào, cái miệng của nó đột ngột hé ra, chỉ trong thoáng chốc đã đem Băng Tôn Lựccủa Thục Phi hoàn toàn cắn nuốt, chẳng để lại chút cặn nào, nhưng nếunhìn kỹ sẽ phát hiện cái bụng của nó phình to ra một chút, sắc mặt cóchút trướng lên đỏ bừng vì ăn nhiều.
Hiển nhiên hiện tại việc ăn Băng Tôn Lực vẫn hơi quá sức của nó.
Nhưng Thục Phi khi nhìn thấy một Chỉ của mình quỷ dị biến mất, tráitim của nàng thắt chặt, sát khí trào dâng, bàn tay ngưng tụ công kíchmạnh mẽ hơn, đem toàn bộ đại điện như hóa thành băng giá.
“Chết!”
Thục Phi lạnh lùng, muốn tiếp tục tấn công.
“Hừ, tự tiện vào nhà của ta, lúc này còn muốn đánh vật nuôi của ta, Thục Phi ngươi có biết điều hay không?”
Có âm thanh nữ tử trêu tức vang lên, chỉ thấy thân ảnh Tú Quyên thành thục phong vận đã đứng tại cửa điện, đôi tay khoanh tròn trước bộ ngựcsữa, cười tủm tỉm nhìn Thục Phi trêu chọc nói.
“Vật nuôi?” Thục Phi nhíu mày, đem công kích đang sắp đánh ra thu hồi vào cơ thể.
Vo ve vo ve vo ve…
Có tiếng côn trùng vang lên, ngay tại vị trí mà Thục Phi vừa ngờ vực đột nhiên xuất hiện một con vật bé tí.
Thục Phi trừng to mắt nhìn, chỉ thấy nó là một con côn trùng nhỏ nhưđầu ngón út, toàn thân bao phủ trong vảy giáp kiên cố, trên đầu có mộtcái vương miện kỳ quái màu hoàng kim hết sức cao quý.
“Là đồ vật này?”
Thục Phi khó tin thốt lên, nàng chẳng thể nghỉ đến một con Côn Trùnglại có thể ẩn nấp trước mặt Tiên Tôn, cắn nuốt cả Thần Thức và Tôn Lựccủa mình.
Đây rốt cuộc là thứ quái quỷ gì?
“Nó là vật nuôi yêu thích của ta!” Tú Quyên nhìn thấy Thục Phi kinhngạc như vậy có chút hài lòng, sau đó nhìn sang côn trùng nhỏ thản nhiên nói :
‘‘Tiểu Lạc mau chào hỏi Thục Phi tỷ tỷ !’’
…
Chúc mọi người buổi chiều vui vẻ <3