Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)
Chương 138 :
Ngày đăng: 11:01 30/04/20
Đại danh của trưởng tử Phó Định đã được đặt, gọi là Phó Hàng, nhũ danh đơn giản gọi là Đại lang.
Đều nói nhũ danh càng xấu càng dễ nuôi, gia đình giàu có không thể
đặt cho đứa nhỏ nhũ danh quá khó nghe, bình thường đều là theo thứ tự mà gọi.
Phó Dung đời trước rất thích đứa cháu này, bây giờ nhìn thấy bộ dáng
cháu hồi nhỏ, đỉnh đầu có tóc máu đen nhánh, mắt to ngập nước, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng non mềm, nhịn không được ôm vào trong ngực ngắm nghía,
kinh ngạc nói với Tần Vân Nguyệt: "Đại lang thật nhiều thịt a, so với
Viện Viện ôm có vẻ còn nặng hơn."
Viện Viện là nhũ danh của nữ nhi nhà Phó Uyển, hôm nay Phó Dung tới
được một lúc, Phó Uyển phái người đưa tin tới, nói có gia khách từ Tín
Đô Lương, nàng không tiện tới đây, chỉ đưa lễ đầy tháng cho cháu, ngày
khác sẽ tới thăm.
Tần Vân Nguyệt cười nói: "Đại lang đứa nhỏ này có thể ăn khỏe, bộ dạng sẽ nhanh lớn."
Nàng lúc trước gả tới, một năm bụng vẫn không có tin tức, trong lòng
cũng gấp rút, hiện giờ thai đầu tiên liền sinh được nhi tử, tuy rằng
không lộ ra đắc ý nở mày nở mặt, nhưng đầu mày khóe mắt vui mừng thỏa
mãn cũng có thể cho người ta nhìn ra nàng vui sướng.
Phó Dung có phần hâm mộ.
Nếu là nàng, con trai con gái Phó Dung đều sẽ thật lòng thích, nhưng
thai đầu tiên sinh con trai có thể chặn lại những miệng người kia muốn
nhìn nàng chê cười, bớt rất nhiều phiền toái.
Đáng tiếc việc này không thể cưỡng cầu.
Trong lúc nói chuyện, Lâm thị từ bên ngoài đi vào trong, cười nói với
mọi người: "Khách nhân đều đến đông đủ, chúng ta mau qua đi, đừng để
người ta đợi."
Tần Vân Nguyệt vội vàng đáp một tiếng, từ trong ngực Phó Dung nhận lấy đứa nhỏ, theo sát phía sau mẹ chồng.
Phó Dung muốn đi cùng Phó Tuyên, Phó Bảo cười hì hì ôm lấy một bên
cánh tay nàng, "Tam tỷ tỷ, vẹt của ta cũng sắp nói chuyện, tan tiệc rồi ta dẫn ngươi về phòng ta xem."
Tam phòng?
Tam phòng không có con nối dõi, lấy từ hai phòng khác làm con thừa tự
là đương nhiên. Lúc trước Phó Phẩm Hiên qua đời, Phó Phẩm Xuyên viết thư cho trượng phu nàng, nói là tính toán tương lai từ đời cháu chọn một
người làm con thừa tự cho Tam phòng chống đỡ môn hộ. Cho nên nàng chưa
từng nghĩ tới các nàng sẽ nhìn vào con trai mình. Hiện tại Quan ca nhi
tuổi còn nhỏ, chính là thích hợp làm con thừa tự, nếu nàng cự tuyệt,
chính là không nói đại nghĩa...
"Mật nhi ngươi đứng lên, ai bảo ngươi nói hươu nói vượn!"
Tam phu nhân chưa từng nghĩ tới chuyện muốn cướp Quan ca nhi. Vừa mới
bị ánh mắt Kiều thị tuyệt vọng phẫn hận đảo qua, nàng liền đoán được
Kiều thị hiểu lầm. Ngay lập tức đem Phó Mật quỳ trên mặt đất hung hăng
lôi dậy, hướng Kiều thị bồi tội nói: "Nhị tẩu đừng nghe nàng nói bậy, ta chưa từng nghĩ tới chuyện nhận con thừa tự. Mật nhi tối hôm qua thân
thể không thoải mái, ta đây mang nàng trở về."
Việc này đã nói ra, Tam phu nhân hiểu được bây giờ dù nàng thừa nhận
hay phủ nhận đều không có khả năng đem sự tình đè xuống. Ngược lại sẽ
càng thể hiện rõ Kiều thị không nguyện nhường nhi tử, dứt khoát cường
kéo nữ nhi trúng tà đi ra.
Chung quanh xì xào bàn tán, Kiều thị vỗ vỗ tay Phó Dung, đứng dậy
hướng lão thái thái nói: "Bác, lời kia của Mật nhi ta cũng không biết là ý của bản thân nàng hay là Tam đệ muội. Ta tới hỏi xem, nếu như nàng
thật muốn nhận một người cháu thừa tự, ta sẽ nói với phu quân, lại cùng
đại ca hảo hảo thương lượng."
Nói xong lại hướng Lâm thị xin lỗi, dẫn Phó Dung tỷ muội đi ra.
Lão thái thái xoa xoa cái trán, lấy lý do thân thể không thoải mái bảo Thẩm Tình đỡ trở về.
Lễ đầy tháng không thể bỏ, Lâm thị là đương gia chủ mẫu không có cách
nào thoát thân, chỉ đành đè bực bội trong lòng xuống, trấn an chúng nữ
quyến.
Hôm đó, chuyện ở Cảnh Dương Hầu phủ, Tam phòng muốn thứ tử Nhị phòng làm con thừa tự đã truyền khắp kinh thành.