Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)
Chương 179 :
Ngày đăng: 11:02 30/04/20
Cuối tháng 4, Phó Hựu cùng Hàn Ngọc Châu định thân, tháng 9 đại hôn.
Đính hôn hôm đó Phó Thần đương nhiên cũng ở nhà, yến hội kết thúc, bị
Kiều thị Phó Dung cùng nhau tra hỏi, Phó Uyển cười không nói chuyện, Phó Tuyên dẫn Quan ca nhi, Viện Viện ở trong sân chơi.
"Ca ca, ngươi đã 20, nhìn Tam ca đính hôn ngươi không sốt ruột sao?"
Phó Dung tự mình châm trà cho huynh trưởng, trang trọng đặt ở trước mặt
hắn, mượn chuyện này chứng tỏ bất mãn.
Phó Thần 20 tuổi cao lớn, khôi ngô giống Phó Phẩm Ngôn nhưng hiên
ngang anh khí nhiều hơn. Có lẽ là đời này người một nhà đều bình an, Phó Dung phát hiện ca ca so với kiếp trước hay cười hơn, cũng không lạnh
lùng nghiêm nghị, đặc biệt là ở trước mặt người nhà.
Phó Thần mấy năm này đều bị mẫu thân và các muội muội bức hôn, hắn đã
thành thói quen, thản nhiên nhấp một ngụm trà: "Ta cũng sốt ruột a,
nhưng ta chưa gặp được người mình thích, các ngươi không thể bảo ta cưới người ta không thích đi?"
Kiều thị trợn mắt nói tiếp: "Cái gì gọi là thích a? Ngươi nhìn Nhuận
Chi, còn không phải là đại bá mẫu ngươi thay hắn tuyển người?"
Phó Thần cười nhạo.
Hắn nụ cười này có thâm ý khác, rõ ràng là biết nội tình gì đó, Phó
Dung vốn dĩ đã tò mò với nhân duyên của Phó Hữu, không khỏi ngồi vào bên cạnh Phó Thần, hưng phấn hỏi hắn: "Chẳng lẽ Tam ca cùng Ngọc Châu đã
sớm biết nhau?"
Cô nương gia đối với loại sự tình này đều cảm thấy hứng thú, Phó Uyển
cũng nhịn không được dựng lỗ tai lên. Ngay cả Kiều thị, đều tạm thời đem một bụng đố kị đè xuống. Nàng có thể không đố kỵ sao? Lâm thị đã làm tổ mẫu, Phó Hựu bây giờ là người Tam phòng, sang năm Tam phu nhân phỏng
chừng cũng sẽ ẵm cháu trai, cháu gái. Chỉ có con trai của nàng không có
chí tiến thủ, các nữ nhi ngược lại không chịu thua kém ai, nhưng cháu
ngoại, cháu ngoại nữ đều không ở trước mắt nàng a. Quan ca nhi càng lúc
càng lớn, cũng không bằng hồi nhỏ lừa gạt tốt như vậy.
Ba mẹ con đều mở đôi mắt trông mong nhìn mình, Phó Thần cố làm ra vẻ
thần bí chốc lát, rốt cuộc giải thích: "Năm ngoái tháng 9, Nhuận Chi thi được cử nhân, ba anh em chúng ta cùng nhau đi tiệm ăn, ăn cơm xong
Nhuận Chi muốn đi hiệu sách. Đại ca về nhà trước, ta và hắn cùng nhau
đi, xem thử có sách gì mới mua tặng cho Tuyên Tuyên hay không. Tới hiệu
sách, vừa vặn gặp huynh muội Hàn gia cũng ở đó chọn sách. Hàn thiếu gia
muốn mua một độc bản (bản sách quý còn lại duy nhất), Hàn cô nương cho
rằng đó là hàng nhái, không cho hắn mua."
Nói đến đây, hắn bưng bát trà lên uống.
Phó Dung thử suy đoán nói: "Sau đó Tam ca đứng ở chỗ Ngọc Châu bên kia, nói sách đó quả thật là nhái phẩm?"
"Không sao không sao, về sau sẽ có cơ hội đâu, lần này không vội." Tạ
thị tươi cười niềm nở, dùng hớp trà liền nói rõ ý đồ: "27 tháng này là
ngoại tổ phụ ngươi sinh nhật 58 tuổi, ngoại tổ phụ ngươi không thích làm lớn, dự định chúng ta người một nhà tụ ở một chỗ náo nhiệt một chút.
Ngươi nói với Cảnh Hành một tiếng, các ngươi một nhà 3 người tử đều đến
đi, cũng cho ngoại tổ phụ các ngươi ôm cháu ngoại một cái, chúng ta tứ
thế đồng đường."
Đây là việc vui, Phó Dung vội vàng đáp ứng.
Tạ thị đứng dậy cáo từ: "Ta đi nhà dì ngươi nói một tiếng, cuối tháng chúng ta lại tụ a."
Phó Dung tự mình đưa nàng ra ngoài.
Sập tối Từ Tấn quay về, Phó Dung đem việc này nói với hắn, "Vương
gia, chúng ta đưa phần thọ lễ gì cho ngoại tổ phụ a?" Từ khi ngữ khí Từ
Tấn nhắc tới Thôi gia rất bình thường, Phó Dung biết Từ Tấn đối với đại
phòng Thôi gia đều không mấy thích thú, nhưng lại hết sức kính trọng Lại bộ Thượng Thư Thôi Phương Lễ.
Từ Tấn trầm mặc một lát nói: "Ta đây đi khố phòng chọn mấy thứ mang về, nàng giúp ta chú ý chọn một chút."
Phó Dung gật đầu, nhìn theo hắn ra cửa, cũng không nghĩ nhiều.
Đi ra khỏi Phù Cừ viện Từ Tấn sắc mặt lại trầm xuống.
Đời trước, ngoại tổ phụ cũng làm mừng thọ 58 tuổi, bọn họ mấy tiểu bối cùng nhau đi chúc thọ. Tan tiệc hắn tới bờ ao sen Thôi gia ngắm hoa,
Thôi Oản cười dịu dàng chạy tới hỏi hắn có thể chuẩn bị cho nàng lễ vật cập kê hay không, nàng tháng 6 sinh nhật, vài ngày nữa là đến.
Lúc ấy Từ Tấn còn đem nàng làm thân muội muội, tự nhiên sẽ không quên lễ cập kê của nàng.
Hai người nói chuyện một lúc, hắn chuẩn bị rời đi thì Thôi Oản đột
nhiên ở sau lưng hắn mở miệng, nói người trong lòng nàng vẫn luôn là
hắn.
Từ Tấn đối với nàng không có nửa điểm tình yêu nam nữ, cũng biết Lục
đệ đối với nàng tình sâu vô cùng, tại chỗ nói rõ ràng với nàng, khuyên
nàng hảo hảo cùng Lục đệ sống qua ngày. Thôi Oản có lẽ không hết hy
vọng, cự tuyệt yêu cầu của Lục đệ để phụ hoàng tứ hôn, mãi đến năm thứ
hai hắn có Phó Dung, nàng mới hứa gả.
Cho nên sau khi trùng sinh, Từ Tấn tận lực bất hòa với Thôi Oản, hi vọng nàng toàn tâm toàn ý đối đãi với Lục đệ.
Mà lần này ngoại tổ phụ chúc thọ, chưa chắc không phải là một cơ hội cho Thôi Oản thăm dò.