Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)

Chương 191 :

Ngày đăng: 11:02 30/04/20


Từ Tấn thật sự không dự liệu được phụ hoàng sẽ đưa trắc phi cho hắn.



Nói cách khác, hắn đoán được luôn có 1 ngày phụ hoàng sẽ tặng người,

nhưng hắn không ngờ tới phụ hoàng sẽ làm mà không có một tiếng động báo

trước.



Hai đời cộng lại, đây là lần đầu tiên.



Bởi vì hai việc của Vĩnh Ninh công chúa và Đoan phi kia, phụ hoàng từ

dưới đáy lòng không vui Phó Dung, cảm thấy Phó Dung không xứng được tất

cả sủng ái của hắn?



Vậy nữ nhân chết sớm kia, vì sao có thể cho phụ hoàng nhớ mãi không

quên tới bây giờ, thậm chí một người thế thân cũng khiến phụ hoàng đem

mẫu thân đã làm bạn nhiều năm ném sang một bên? Hắn biết mẫu thân không

để ý đến sủng ái chó má của phụ hoàng, bằng không hắn sớm đem Quản Anh

giết chết...



Bỏ xuống công sự ở Lại bộ, Từ Tấn đi Sùng Chính điện.



Gia Hòa đế đang phê duyệt tấu chương, nghe Vạn Toàn nói Túc vương

tới, bút son trong tay hắn không ngừng, chỉ bảo hắn dẫn người tiến vào.



"Thế nào, đến tạ ân Trẫm?" Trước mắt có thân ảnh cao lớn tới gần, Gia Hòa đế cười để bút xuống, ngẩng đầu lên nói.



Từ Tấn mặt không chút thay đổi quỳ xuống, buông mi nói: "Không phải, nhi thần thỉnh cầu phụ hoàng thu hồi ý chỉ."



Gia Hòa đế nhíu mày.



Vạn Toàn thấy, phất trần trong tay đảo qua, dẫn vài tiểu thái giám lui ra ngoài.



Gia Hòa đế ngược lại không lập tức sinh khí, nhìn nhi tử nói: "Vì sao? Diêu gia nữ dung mạo khuynh thành, là mẫu phi ngươi tự mình tuyển ra từ một đám tú nữ, người cũng chưa thấy qua, vì sao không cần? Chẳng lẽ là

sợ tức phụ ngươi mất hứng?" Nói tới cuối cùng, âm thanh đột ngột trở nên nghiêm nghị lại.



Từ Tấn không hề e sợ, thản nhiên nói: "Đều không phải. Phó Dung hào

phóng hiền lành, bất luận nhiều ít nữ nhân, chỉ cần nhi tử mang về, nàng đều sẽ không hề có oán trách tiếp nhận. Là nhi tử chính mình không

nguyện ý, tương lai như thế nào nhi tử không biết, nhưng trước mắt, nhi

tử chỉ thích Phó Dung, chỉ muốn cùng nàng cùng nhau sinh con dưỡng cái,

chỉ muốn cùng nàng nhìn Trăn ca nhi chậm rãi lớn lên, bởi vậy khẩn cầu

phụ hoàng thu hồi ý chỉ."



Hắn biết phụ hoàng thích cái dạng nhi tử gì, lấy giang sơn làm trọng

giống hắn, không câu nệ nam nữ tình dài, quan trọng nhất là nghe lời của hắn. Thời điểm vừa cùng Phó Dung thành thân, Từ Tấn quả thật nghĩ tới

cự tuyệt không được thì thu nhận trắc phi thiếp thất, đưa tới vương phủ

vào trong cái viện hẻo lánh nào đó. Nhưng hắn cùng Phó Dung càng sống

càng tốt, biết được Phó Dung muốn giống cha mẹ nàng ân ái như vậy, hắn

cũng nguyện ý cho nàng. Đừng nói hiện tại hắn chỉ có thể chạm vào một
như tưởng tượng.



"Vương phi, vương gia trở về!" Lan Hương đột nhiên hô hô hoán hoán chạy vào.



Phó Dung có phần thấy bất ngờ Từ Tấn trở về sớm như vậy, nhưng nghĩ

tới hắn có thể là vì sự tình trắc phi mới trở về, nhất thời hứng thú tan rã, thản nhiên nói: "Vậy thì để cho phòng bếp làm thêm hai món ăn."



Lan Hương vội la lên: "Không phải, vương phi ngươi mau đi xem một chút đi, vương gia bị người nâng về, nghe Hứa gia nói vương gia chẳng biết

tại sao chọc giận Hoàng Thượng, chịu phạt 30 đại bản đâu!"



Bị đánh?



Phó Dung khiếp sợ đứng lên!



Trong đầu một mảnh hỗn loạn, muốn ôm lấy nhi tử cùng nhau đi nghênh

đón, lại ngại ôm Trăn ca nhi đi chậm, Phó Dung nói năng lộn xộn phân phó Lan Hương chiếu cố Trăn ca nhi, chính nàng chạy trước.



Đằng sau truyền đến tiếng Trăn ca nhi khóc lo âu ủy khuất, Phó Dung không kịp bận tâm, dọc theo hành lang chạy về tiền viện.



Nửa đường gặp được hai thị vệ nâng người đi tới.



Từ Tấn cúi đầu, Phó Dung nhìn không thấy thần sắc hắn, chỉ nhìn thấy trên lưng trường bào màu xanh nhạt một mảnh đỏ chói mắt.



Thật sự bị đánh...



"Vương gia..." Giọng nói nàng phát nghẹn, nhất thời lại không dám đi qua.



trong ký ức Phó Dung, Từ Tấn chưa từng chật vật như vậy. Hắn bị người

đuổi vây giết ở mảnh vườn táo trên núi cũng đoan đoan chính chính ngồi

trong bụi cỏ. Hai người từ Vĩnh Thái tự dâng hương trở về lọt vào mai

phục, trên cánh tay hắn trúng tên độc,vẫn bình tĩnh thong dong như cũ,

vững như bàn thạch, mà giờ phút này, hắn hấp hối nằm sấp ở chỗ đó...



"Hứa gia, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Thái y đâu? Thái y sao không đến!"



Hứa gia cúi đầu nói: "Hoàng Thượng ban trắc phi cho vương gia, vương

gia kháng chỉ, bởi vậy bị phạt hèo. Hoàng Thượng, Hoàng Thượng không cho phép thái y chẩn bệnh cho vương gia."



Phó Dung cứng đờ, khó có thể tin nhìn về phía Từ Tấn.



Hắn, hắn thế nhưng kháng chỉ?



Cảm nhận được ánh mắt của nàng, Từ Tấn thật muốn ngẩng đầu nhìn một

chút kinh hỉ trong mắt Phó Dung, đáng tiếc hắn thật sự không muốn lấy

loại dáng vẻ thanh tỉnh chật vật này nói chuyện với nàng, đành phải tiếp tục giả chết.