Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)

Chương 22 :

Ngày đăng: 11:00 30/04/20


Editor: Nguyệt Sắc



Sóng nhẹ nhàng vỗ, một cơn gió thổi qua mang theo mùi nước hồ nhàn

nhạt, xuyên qua màng trúc vào trong khoang thuyền, nhưng lại không đủ để xua tan nhiệt trên mặt Phó Uyển.



“Thật ra là huynh muốn nói gì?”



Cúi đầu im lặng, nam nhân bá đạo chậm chạp không mở miệng nói với

nàng, Phó Uyển càng thêm nóng nảy. Tiếp tục trì hoãn thời gian như vậy

ca ca và muội muội sẽ hiểu lầm, nàng không nhịn được nhỏ giọng hỏi. Bởi vì quá khẩn trương, nàng cũng không kịp nghĩ tại sao ca ca và muội muội lại không có ngăn cản hắn?



Đây là lần đầu tiên hai người ở một mình cùng nhau, lần đầu tiên nói

chuyện trực tiếp, Lương Thông cực kỳ khẩn trương, khi nhìn thấy nàng

ngượng ngùng khẩn trương thì bộ dáng hào hùng ban nãy dần mất đi, thật

sự chỉ muốn cứ đứng như vậy mà ngắm nàng.



Hắn thật lâu không nói một lời, ánh mắt lại nhìn nàng không chút cố

kỵ, Phó Uyển cảm thấy có chút giận, Lương Thông vốn đứng chắn ở cửa sau, nàng nhấc chân bỏ đi về trước, đột nhiên xông vào, nàng cho rằng hắn có việc gấp muốn nói, nếu biết hắn vô lại như vậy, nàng đã đi ra từ sớm.



“Nhị muội muội”



Lương Thông hô một tiếng, thân thể cao lớn như cơn gió cản trước người Phó Uyển, cũng che mất một phần ánh nắng chiếu vào.



Hắn kề sát như vậy, thân thể cường tráng như núi trước mắt, Phó Uyển

giật mình lùi về sau, Lương Thông liền nhanh tay kéo vào trong ngực,

gương mặt mềm mại chạm vào lồng ngực lại có chút đau.



Nhưng bây giờ đâu phải thời điểm nghĩ đến đau.



Phó Uyển nhẹ nhàng giãy giụa.



Lương Thông càng ôm chặt nàng,khí lực lớn đến muốn đem nàng khảm vào

trong người, cũng không cúi đầu nhìn nàng, hắn đem cằm đặt lên đỉnh đầu

nàng, mặc kệ nàng giãy giụa, hạ giọng nói nhỏ:” Nhị muội muội đừng sợ,

ta không làm gì muội cả, ta chỉ muốn nói với muội hai việc liền đi, để

ta ôm muội, ta sợ sau này sẽ không có cơ hội này nữa, tuyệt đối không

phải muốn khi dễ muội”



Cả người Phó Uyển đều dán vào ngực hắn, âm thanh trầm thấp của nam

nhân cùng với sự thân mật này càng trở nên nhu tình. Phó Uyển nghe ra sự lo lắng của hắn, chẳng biết tại sao liền tin hắn, không giãy giụa nữa,

yên lặng đợi hắn nói tiếp.



Nàng cảm thấy Lương Thông không phải là người xấu.




“Đừng nói nhảm” Phó Uyển phủ nhận



Phó Dung thực sự không hiểu, “Lương đại ca cũng coi như đoan chính,

nhưng hắn có vẻ phúc hắc, tuy bộ dạng khôi ngô nhưng cũng là người thô

kệch, không học cao, tỷ tỷ thích hắn ở điểm nào a?”



Tề Sách tốt xấu cũng có tiếng phó gia, kiếp trước tỷ tỷ ái mộ hắn có

thể hiểu, nhưng Lương Thông khô khan không biết ôn nhu là gì, tỷ tỷ tại

sao lại động tâm?



Việc hôn nhân còn chưa định, Phó Uyển vốn không muốn cùng muội muội

thảo luận chuyện này, nhưng cũng không nhịn được thay Lương Thông nói

vài câu:’ Như muội nói, những người nông dân dốt đặc cán mai đều không

đáng được cô nương thích? Nùng nùng, nhìn vào bề ngoài không thể đánh

giá được, muội vài xem cách hắn đối xử với muội…”



Nàng nói rất nhiều, Phó Dung lại không để vào trong lòng.



Ở trong mắt nàng, trái tim của đàn ông không có gì đáng quan trọng, Từ

Yến thật lòng đối với nàng, hắn cho nàng sống cuộc sống tốt đẹp sao? Mấu chốt vẫn là người kia có thể cho ngươi cái gì, nếu như chuyên phòng độc sủng cùng với cuộc sống tự do tự tại vui vẻ không thể đồng hành cùng

nhau, Phó Dung thà rằng lựa chọn vế sau.



Thật ra nàng muốn gả cho người như thế nào?



Phó Dung ngẩng đầu, nhìn về phía mặt nước xa xa.



Kiếp trước trong cảm nhận của nàng, nàng muốn được gả cho người muốn

tài có sắc, muốn quyền có thể, tài mạo song toàn nàng mới nhìn đến,

quyền thế có thể khiến cho sinh hoạt của nàng thoải mái, về phần sủng

ai, Phó Dung cảm thấy nàng có thể lấy được lòng của nam nhân vì thể nàng mới hợp tâm ý với Từ Yến.



Hiện tại thì sao? Yêu cầu chọn chồng của Phó Uyển vẫn không đổi, chỉ cần thêm phần gia quyến có thể dễ dàng sống chung.



Về phần Lương Thông, đối với hiểu biết của Phó Dung về Lương gia, tỷ

tỷ gả sang về sau không cần hầu hạ bà bà, làm chủ đương gia sẽ thực

thoải mái, Lương Thông là một nam nhân có bản lĩnh, có thể cho tỷ tỷ làm cáo mệnh phu nhân chỉ là vấn đề thời gian. Cái duy nhất Phó Dung thấy

không hài lòng chính là dung mạo, đen sẩm cường tráng, nhìn thế nào cũng không hợp với tỷ tỷ.



Nhưng mà tỷ tỷ nàng động tâm nha, nàng không thích có liên quan gì. Nàng vốn xem Lương Thông là huynh trưởng.



Phó Dung chỉ hy vọng Lương Thông có thể đối tốt với tỷ tỷ cả đời, làm cho tỷ tỷ thật hạnh phúc.