Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)

Chương 58 :

Ngày đăng: 11:00 30/04/20


Bên này thuyền, Lâm Sơ Hà cũng buông màn trúc xuống.



Thẩm Tình tò mò hỏi thăm Phó Dung: "Tam tỷ tỷ đã gặp Túc vương điện hạ?"



Lời vừa nói, vài tiểu cô nương đều tò mò nhìn Phó Dung.



Khuôn mặt nhỏ nhắn của Phó Tuyên nhất thời căng lên. Phó Dung lặng lẽ

nắm tay muội muội, mặt đồng dạng nghi hoặc: "Chưa từng, chỉ nghe ca ca

kể lại từng qua lại với điện hạ. Ca ca thường ra cửa, có lẽ tình cờ gặp

điện hạ?" Chuyện nàng và Từ Tấn từng ở chung một thôn trang, dù không

xảy ra cái gì, cũng không nên truyền ra ngoài.



Tần Vân Ngọc gật đầu phụ họa: "Đầu năm ngoái đến đầu năm nay, Tứ biểu ca bận công sự ở Hà Nam, có thể gặp khi đi ngang qua Ký Châu." Đám người

Phó Thần vừa qua thì nàng cũng chạy đến bên này.



Thẩm Tình im lặng nhìn Phó Dung.



Phó Bảo trừng nàng một cái, cười hỏi Tần Vân Ngọc: "Nguyệt tỷ tỷ không đi sao?"



Đều là cô nương choai choai, Tần Vân Ngọc hắc hắc cười: "Nằm mơ đi, muốn để Phó đại ca thấy sao? Muốn gặp cũng phải đợi mùng mười."



Phó Dung ở bên cạnh nghe các nàng lấy Phó Định và Tần Vân Nguyệt nói

đùa, trong lòng có chút chua chua. Kiếp trước nàng vào kinh thì vợ chồng Phó Định đã có một con trai nhỏ, tiểu tử trắng trẻo mập mạp, rất giống

Quan ca nhi, dù nàng gần như đã quên bộ dáng đệ đệ. Nàng thích đứa cháu

nhỏ này nhưng Phó Bảo không cho nàng chạm vào, lúc ấy Phó Dung rất chờ

mong ca ca sớm cưới tẩu tử.



Cưới tẩu tử?



Phó Dung không tự chủ nhìn Lâm Sơ Hà.



Mới quen hôm qua, Phó Dung không thể hiểu Lâm Sơ Hà nhưng nhìn tác phong làm việc, rất có khí độ tiểu thư khuê các nên ánh mắt thất thố nhìn

chằm chằm ca ca vừa rồi, chẳng lẽ coi trọng ca ca? Ừm, Lâm Sơ Hà rất dễ

nhìn, mặt trứng ngỗng, mắt hạnh đen láy, chỉ là phụ thân nàng là thứ

tử, sợ Lâm gia chướng mắt...



Phó Dung phát sầu, thân phận nhà mình trong mắt gia đình huân quý trong kinh thành thật không chịu chào đón.



Thôi, chuyện chẳng đâu vào đâu, hiện tại nghĩ nhiều làm gì?



Trên bờ sông, từng đợt trống trận dồn dập truyền đến, trên lầu các mọi

người không hẹn mà cùng chạy về phía cửa sổ, trông ngóng đứng xem.



Đấu thuyền rồng sắp bắt đầu.




Từ Tấn bao hết các tầng trên Thanh Phong các, nam nữ ngồi hai nhã gian

khác nhau, khai tiệc không bao lâu, tỳ nữ bưng đồ ăn không cẩn thận hất

đổ nước canh lên người Phó Dung, không thể không thay xiêm y. Phó Dung

biết tỳ nữ là người Từ Tấn nhưng nàng không còn lựa chọn khác, đành dẫn

Lan Hương lên nhã gian chuyên để nữ quyến nghỉ ngơi.



Nhã gian trang hoàng vô cùng phú quý, còn hơn cả thư phòng của Phó Dung.



Phó Dung đứng ở cửa quan sát bên trong, quả nhiên phát hiện vạt áo thấp thoáng sau bình phong, là y phục Từ Tấn mặc hôm nay.



Người này đã phí hết tâm tư sắp xếp, khẳng định là không chỉ muốn trò chuyện.



Phó Dung quay người, nhận y phục Lan Hương đưa qua, nhỏ giọng phân phó:

"Chúng ta ra ngoài, làm việc cần cẩn thận, ngươi ở ngoài trông cửa, đừng để người khác vô ý xông vào."



Lan Hương không nghĩ nhiều, ngoan ngoãn gật đầu.



Phó Dung giơ tay đóng cửa, cài chốt cửa lại.



Phó Dung quay đầu lại, lạnh lùng trừng Từ Tấn đang từ sau bình phong đi ra.



Từ Tấn thức thời, chỉ đứng bên người Phó Dung cúi đầu nói nhỏ: "Mau lên, chúng ta không có nhiều thời gian."



Nhìn xiêm y bị bẩn trên người, Phó Dung thật muốn cho hắn một tát, đồng

dạng thấp giọng: "Ba câu, nói xong ba câu ta sẽ đi, vương gia nếu không

đáp ứng, đến mùng tám ta cũng không đi mua vẹt gì đó."



Từ Tấn hơi giật mình, nhìn tiểu cô nương trốn đến sau bình phong, hắn thủ lễ xoay người, nhìn bàn trà cười.



Phó Dung rất nhanh thay xong y phục, Từ Tấn thấy nàng đi ra, tỏ ý bảo

nàng đứng yên, hắn bước lên trước, cúi đầu nhìn nàng: "Sao không cược ta thắng?"



Hắn cao to đứng trước mắt, Phó Dung kìm lòng không được lui về sau một

bước, quay đầu nói: "May mắn ta không cược điện hạ, không phải sao?"



Từ Tấn hiểu nàng tức hắn lần này thất lễ, nhưng hắn cũng sinh khí, nâng cằm nàng lên: "Nàng không tin ta nên ta muốn phạt nàng."



Phó Dung khựng lại, trừng phạt...



Phó Dung đưa tay định che miệng lại nhưng vẫn chậm một bước. Từ Tấn một

tay ôm eo nhỏ xinh kéo vào lòng, một tay vòng qua đầu vai nàng ra đằng

sau thuận tiện ngăn trở ý đồ của nàng, sau đó ngấu nghiến cánh môi.