Con Đường Sủng Hậu (Sủng Hậu Chi Lộ)
Chương 75 :
Ngày đăng: 11:01 30/04/20
"Tỷ tỷ, hôm Tề phủ xét nhà, có phải náo loạn động tĩnh rất lớn hay không?"
Tắt đèn nằm ngủ sau, Phó Dung nhỏ giọng nói chuyện cùng tỷ tỷ.
Chuyện tháng trước, Phó Uyển không có đi ra ngoài nhìn, nhưng trên phố ồn ào quả thật xa xa truyền tới, không khỏi cảm khái nói: "Đúng vậy, thành cũng Tiêu Hà bại cũng Tiêu Hà, Tề đại nhân có tiền đồ, hai phòng Tề gia đi theo hưởng phúc, hiện giờ hắn hỏng việc, đám người Tề lão thái thái lại cùng lưu đày tới Liêu Bắc, nghe nói nơi đó đông dài hè ngắn, lạnh chết người."
Phó Dung trầm mặc.
Nàng nghĩ tới Tề Giản, thiếu niên đơn thuần nhìn lén nàng bị phát hiện sau mặt đỏ như xuất huyết.
Có chút tiếc hận.
Nhưng điều này đều là mệnh, bứt dây động rừng, tội liên đới sớm đã truyền hơn mấy trăm ngàn năm. Chỉ có thể trách Tề đại nhân tim gan đen tối, hắn nếu không có tham ô quân lương thảo gian mạng người, cho dù Từ Tấn muốn đối phó Tề gia, hai phòng Tề gia cũng không đến mức lưu lạc tới tình trạng bây giờ.
"Sao nghĩ tới bọn họ?" Muội muội thật lâu không nói chuyện, Phó Uyển tò mò hỏi.
Phó Dung lắc lắc đầu: "Chính là nghĩ tới. Tỷ tỷ ngủ đi, ta cũng mệt nhọc." Há mồm ngáp một cái.
Phó Uyển cười cười, nhắm mắt lại ngủ.
Lúc nửa đêm, mơ mơ màng màng dường như nghe được bên người có người khóc.
Phó Uyển nhíu nhíu mày, xác định muội muội bên cạnh thật sự khóc, vội vàng ngồi dậy, "Muội muội làm sao vậy?"
Tiểu cô nương không có đáp lại, khóc khóc đát đát, miệng mơ hồ không rõ gọi tỷ tỷ.
Trong lòng Phó Uyển biết muội muội gặp ác mộng, vội vàng xuống đất đốt đèn. Phòng sáng, nàng một lần nữa trở lại trên giường, quả nhiên thấy Phó Dung nhắm chặt mắt, trên mặt tất cả đều là lệ. Phó Uyển không dám lập tức lay tỉnh muội muội, nghĩ ngợi một lúc, chỉ ngồi ở bên cạnh nhẹ nhàng gọi nàng, "Tỷ tỷ ở đây, Nùng Nùng đừng khóc nữa, tỷ tỷ ở đây a..."
Phó Dung trân trân mở mắt ra, nhìn thấy tỷ tỷ, thoáng cái nhào tới, ô ô khóc rống.
Phó Uyển bất đắc dĩ cười khổ, vỗ bả vai muội muội trấn an, trong mộng muội muội chịu ủy khuất lớn cỡ nào a, khóc thành như vậy.
Giúp Phó Dung lau mặt, Phó Uyển nằm nghiêng cười nàng: "Cùng tỷ tỷ nói một chút, nằm mơ thấy gì, đã mười bốn, còn như trẻ con."
Vẻ mặt Phó Dung thẹn thùng.
Bị người đưa tới gặp Từ Diệu Thành thì nàng là thật lòng cảm kích hắn, sau đó liền tại tối hôm đó, ân nhân của nàng cường muốn nàng.
Hắn muốn nàng làm thiếp.
Liễu Như Ý không muốn làm thiếp, nàng cũng không muốn ngây ngốc tìm chết, nàng muốn kiêu ngạo tự mình làm ăn, tương lai tìm cơ hội giúp Cố nương tử báo thù, khiến những kẻ cho rằng thương gia nữ dễ bắt nạt, nhìn xem thương gia nữ có thể làm tới mức độ nào.
Như Ý trai là tâm huyết của nàng cùng Cố nương tử, ai cũng không rời được ai, nàng làm sao có thể bởi vì vài giọt máu, liền dễ dàng chết đi?
Nàng lấy mệnh bức bách, cùng Từ Diệu Thành cầu một khế ước.
Mười lăm năm, nàng cùng hắn vui đùa mười lăm năm, sau mười lăm năm, hắn thả nàng tự do.
Từ Diệu Thành ứng, sự xong, nàng tự mình uống tuyệt tử canh, triệt để chặt đứt, cũng hơn mang thai lại đánh rớt.
Nhưng mà, mắt thấy thêm nửa năm nữa nàng liền có thể đi kinh thành, hắn không bội ước, lại muốn thương tổn một cô nương vô tội khác?
Nàng muốn mắng hắn, mắng hắn súc sinh, nhưng cuối cùng nói ra miệng, là cầu xin, "Cầu vương gia buông tha nàng, chỉ cần vương gia buông tha nàng, Như Ý cái gì đều nguyện ý làm."
"Vì sao cầu ta?"
Từ Diệu Thành cúi người, một tay chống đỡ giường, một tay đẩy ra tóc dài ngăn trở mặt nàng, hôn lỗ tai nàng: "Vân Thăng dường như thích nàng ta, theo lý mà nói, nàng ta không xứng với Vân Thăng, bất quá, ngươi ta nhiều năm cùng giường chung gối như vậy, nhìn phân thượng nàng ta kêu ngươi là dì, ta có thể đáp ứng mối hôn sự này."
Liễu Như Ý trăm triệu không ngờ tới nam nhân là ý tứ này!
"Ngược lại là ngươi, vì sao cầu ta?" Từ Diệu Thành xoay mặt nàng lại, hô hấp theo động tác của hắn, khi thì cùng nàng giao thoa, khi thì cùng nàng cách xa.
Liễu Như Ý không trả lời mà hỏi lại, hỏi vấn đề nàng quan tâm nhất: "Vương gia xác định Thế Tử thích Nùng Nùng, xác định muốn đi nhà nàng hỏi cưới?"
Từ Diệu Thành hừ lạnh, không lại để ý tới, thẳng người dậy toàn lực ứng phó, không lại cho nàng cơ hội mở miệng.
Năm đó hắn không muốn, Hoàng Thượng, Vĩnh Ninh công chúa cưỡng ép đưa cho hắn.
Hiện giờ nhi tử hắn muốn, Vĩnh Ninh công chúa không đáp ứng, hắn lại cứ muốn đưa cho nhi tử.