Con Đường Sủng Thê
Chương 452 :
Ngày đăng: 02:47 19/04/20
Nếu Triệu Trầm tức giận, A Kết cũng xấu hổ khi để hắn ôm, nên thử thăm dò đứng dậy, tính tự mình ngồi.
Đôi bàn tay lớn đã có chút buông ra lại bóp chặt eo nàng, "Ngồi im đừng nhúc nhích."
Cuối cùng hắn cũng nói chuyện, A Kết không biết vì sao lại càng thêm uất ức, né tránh bàn tay hắn duỗi ra, quay đầu nói: "Không phải chàng đang giận sao?" Thì ra vừa rồi những tâm tình là vì chuyện đó mới nói, vừa thấy không thể thực hiện được lập tức bày ra một gương mặt thúi.
Triệu Trầm tất nhiên là thất vọng, đổi lại nam nhân khác cũng khó có khả năng có thể thản nhiên chấp nhận, đặc biệt là đã nhịn lâu như vậy, thê tử lại xinh đẹp động lòng người...
Hắn cũng không đến mức bởi vì loại chuyện này lại tức giận với nàng nha?
Nhìn gương mặt thê tử, Triệu Trầm bật cười, kéo nàng lại, giận dữ nói: "Ta không tức giận, chỉ là, A Kết nàng hứa với ta, cái kia vừa đi thì sẽ cho ta, được không?" Cúi đầu đến cạnh tai nàng, nhẹ giọng cầu nàng: "Nhưng chịu đựng thật sự rất khó chịu, A Kết nghe ta một chút được không?"
Hắn ôn nhu, lời nói nhỏ nhẹ, ban ngày ban mặt nói chuyện này thật xấu hổ, A Kết chôn trong lòng hắn, dùng tốc độ mà người khác không thấy được gật đầu, sau đó không đồng ý nói chuyện. Nàng gật đầu thì Triệu Trầm đã cảm thấy thỏa mãn, vững vàng ôm nàng, biết thân thể nàng lúc này không thoải mái, lấy áo choàng bao người nàng lại một tầng, thấp giọng bàn chuyện trong nhà cùng nàng.
Từ nhỏ đến lớn, bên cạnh hắn chỉ có mẫu thân, áo cơm sinh hoạt thường ngày đều do mẫu thân sắp xếp gọn gàng ngăn nắp, Triệu Trầm rất ít nói với ai những chuyện vụn vặt. Nhưng trước kia A Kết ít được tiếp xúc nên hắn phải dạy cho nàng, mà hắn cũng thích dạy, hai người tựa vào nhau nói việc vặt linh tinh, đây mới là phu thê, cùng nhau sống qua ngày.
~
Xuống xe ngựa, hai vợ chồng đến chỗ Ninh thị thỉnh an (hành lễ thời xưa).
Ninh thị gọi A Kết đến ngồi trước mặt mình, hỏi tình hình Lâm gia, sau đó bàn bạc với nàng về chuyện hành lý. Lần đi kinh thành này, bọn họ đi đường thủy, Triệu Trầm đã thu xếp thuyền, hai ngày này đã kiểm tra tốt, buổi sáng có thể trực tiếp khởi hành. Hành lý lại là thứ yếu (thứ ít quan trọng hơn), Ninh thị chủ yếu dặn A Kết quản thúc chuyện nha hoàn bên người.
"Tưởng mama là dì con đưa đến, tự nhiên sẽ một lòng với con, nhưng Tưởng mama chỉ có một mình, không ở bên cạnh con bất cứ lúc nào được, A Kết, con không thể việc gì cũng đều dựa vào Tưởng mama. Trở về hầu phủ, ở tiền viện, bên Thừa Viễn đều là gã sai vặt hầu hạ, trở hậu viện thì ở chung với con, không dùng được nha hoàn bên người. Khế ước bán thân của Cẩm Thư và Cẩm Mặc nương đã đưa cho con, tính cả Lục Vân và Thuý Ngọc là bốn người. Bên này bình thường không có chuyện gì, các nàng phân tán một chút cũng không có gì đáng ngại, nhưng đến bên kia nhiều người lẫn lộn, con nhớ sắp xếp cho rõ ràng, để cho các nàng thể hiện sở trường. Đoạn đường này con hãy quan sát các nàng, trước khi vào kinh phải sắp xếp ổn thỏa tránh việc sau khi vào phủ lại luống cuống tay chân."
Làm sao A Kết có thể không hiểu?
Mạnh Trọng Cảnh đã cho nàng biết rõ cái gì là lòng người dễ đổi, Như nương dạy nàng tri nhân tri diện bất tri tâm(biết người biết mặt không biết lòng), mà Triệu Trầm...
Những thủ đoạn của hắn, so với cái gì đi nữa cũng đều âm hiểm.
Nàng rất may mắn, Triệu Trầm chỉ là vì thú nàng, hắn đối nàng cũng là thật lòng, ít nhất hiện tại là vậy.
Thấy nàng nhìn chằm chằm mình xuất thần, thần sắc hơi chút mê mang, Triệu Trầm bỗng nhiên có chút bất an, hôn nhẹ trên trán nàng hỏi: "Nghĩ cái gì a?"
A Kết lắc đầu, không dám cho hắn biết nàng cũng không dám hoàn toàn tin hắn, khẳng định người này sẽ tức giận.
Nàng kiên quyết không nói, Triệu Trầm hỏi không ra, rất nhanh liền dời đề tài, lại gần tai nàng nói thầm.
A Kết càng nghe mặt càng nóng, nói cái gì cũng không chịu đồng ý, đáng tiếc nam nữ sức lực cách xa nhau, đến buổi tối vẫn bị Triệu Trầm bá đạo lại ôn nhu cởi trung y(quần áo trong), hắn dùng môi lưỡi công thành đoạt đất, nàng mỗi một tấc đều thất thủ.
Một hồi bận rộn, ngày mồng tám ấy Triệu Trầm chính thức mang theo mẫu thân và thê tử khởi hành, từ biệt nhạc phụ nhạc mẫu, đi thuyền lên phía Bắc.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Mọi người nói là ở trên thuyền làm chuyện đó, hay là ở trong kinh thành nơi sào huyệt của Triệu Hôi Hôi đây? Dù sao cũng là hai ngày này, nhưng không cần quá chờ mong a..., phía dưới kia~~~
Triệu Hôi Hôi: Ta không hiểu, ta cũng không muốn biết! Như thế nào hiện lên của ta sức chiến đấu như thế nào tới!